Có lẽ là vì trải hoa cho con đường cảm hóa đại vai ác, tác giả cấp cho cái người tâm đã lạnh, không có biện pháp dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào này một dị năng đọc tâm.
Đường Noãn nhớ rõ chính sự cố lần này làm thức tỉnh nó.
Sau đó, hắn lợi dụng dị năng để thưởng thức nội tâm thống khổ của nữ chính, đạt tới khoái cảm trả thù. Cuối cùng lại ở lúc giao đấu với nam nữ chính, bị nội tâm ấm áp chân thành của đối phương dần dần đả động, học được tín nhiệm cùng lòng nhân ái, cải tà quy chính.
Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Noãn không khỏi cười lạnh. Rõ ràng cả hai người bọn họ đều là vai ác, Diệp Thù Yến là đầu sỏ gây tội, kết quả chính mình tự hối cải, sống tốt cuộc sống mới, còn cô lại là pháo hôi, lúc chết vẫn bị người chê cười.
Ta nhổ! Tra nam!
Đương nhiên tiền đề là Diệp Thù Yến thật sự có thuật đọc tâm.
Hiện tại chỉ cần có thể chứng minh Diệp Thù Yến có thuật đọc tâm là có thể chứng minh đây là một quyển sách, nếu không, xã hội bình thường làm sao có sự việc huyền huyễn như vậy?
@
[Diệp Thù Yến tỉnh! Đẹp trai quá, trên đời sao lại có người đàn ông hoàn mỹ như thế? ] - phụ nữ hưng phấn hét chói tai.
[ Kỳ quái? Rõ ràng cơ thể không bị gì hết, sao bây giờ còn chưa tỉnh? ] - thanh âm đàn ông nghi hoặc....
[ Diệp tổng, cầu ngài nhanh tỉnh lại, ngày mai còn có hẹn với Ngải Đức Hoa...] - này hình như là giọng trợ lý Văn.
[ Diệp Thù Yến thật sự để ý bao cỏ Đường gia như vậy? Quả nhiên đàn ông đứng đắn cũng háo sắc.] - Giang Trạm?
[ Chờ Diệp đại ca tỉnh lại, mình nhất định phải làm anh ấy thấy rõ gương mặt thật của Đường Noãn] - đây lại ai?
......
Diệp Thù Yến gắt gao nhăn mày lại, hắn từ trước đến nay thích an tĩnh, trước giờ không ai dám đứng trước mặt hắn ầm ĩ, hơn nữa là đang nói cái gì, rối loạn lung tung, không hề có logic. Hắn cảm thấy đầu mình muốn nứt ra.
Chính mình giãy giụa một chút, suy nghĩ mở to mắt, liền nghe được một âm thanh có lực vang lên: [ Tra nam!] Trong giọng hình như hàm chứa vô hạn oán niệm.
Diệp Thù Yến nghệch ra, không biết vì cái gì, hắn thập phần xác định cái này là mắng hắn. Cái này làm cho hắn có chút khó hiểu, nguyên nhân vì cha mẹ, hắn lớn như vậy, giữ mình trong sạch, trừ bỏ vị hôn thê Đường Noãn, chút ái muội cùng người phụ nữ khác đều không có, cái danh này hắn không gánh được.
Chẳng lẽ có người dùng thanh danh của hắn bên ngoài làm cái gì?
Diệp Thù Yến mở to mắt.
“ Tỉnh, tỉnh! Cảm ơn trời đất.”
“ Diệp tổng, ngài rốt cuộc cũng tỉnh!”
“ Thù Yến ngươi như thế nào?”
......
Nhìn một đám người vây quanh ở mép giường, đáy mắt hắn hiện lên nghi hoặc, tình huống gì đây?
Trợ lý Văn dường như biết hắn suy nghĩ cái gì, vội vàng giải thích, “ Diệp tổng, hôm qua ngài và Đường tiểu thư cùng nhau té ngã, đầu đụng vào nhau liền hôn mê bất tỉnh, bây giờ đã một ngày.”
“ Một ngày?” Tuy Diệp Thù Yến luôn luôn bình tĩnh lúc này cũng không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc, chẳng qua là đụng đầu một chút, sao có thể ngủ lâu như vậy?
Trợ lý Văn lời ít ý nhiều, “ Vâng, bác sĩ kiểm tra qua, thân thể ngài không có vấn đề gì.”
[ Cảm ơn trời đất! May mắn không có vấn đề lớn, không hổ là người máy cuồng công tác, té xỉu đều nhìn thời gian, hôm nay vừa lúc ngày nghỉ ngơi, bây giờ tỉnh lại một chút cũng không chậm trễ ngày mai đi làm!]
Diệp Thù Yến dừng một chút, không khỏi nhìn chằm chằm trợ lý Văn, xác định không phải lời nói của trợ lý Văn hiệu suất cao, giỏi giang, bình tĩnh.
“ Diệp tổng?” Trợ lý Văn nghi hoặc.
[ Sao lại thế này? Ngài ấy nhìn chằm chằm mình làm gì? Trên mặt mình có gì sao? Không phải đụng tới ngu người đi? Giống trên phim truyền hình, ánh mắt nhìn tới người đầu tiên sẽ tưởng người thân? Đem mình thành ai đây? Anh trai? Ba ba?..... Kỳ thật đều được!]
Diệp Thù Yến: (T_T)
Tuy rằng hắn chưa bao giờ tin mấy cái lực lượng thần tiên, nhưng hiện tại đang suy xét muốn hay không đi tìm một đại sư tới trừ tà cho trợ lý Văn, đây tuyệt đối không phải trợ thủ đắc lực của hắn.
“ Bác sĩ, máu giúp hắn nhìn xem.” Giang Trạm quan tâm hỏi, “ Thù Yến, ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệp Thù Yến không nói chuyện, phối hợp kiểm tra với bác sĩ. Y tá đỡ cánh tay hắn, đem nhiệt kế đặt dưới nách, nhưng Diệp Thù Yến nghe được rõ ràng tiếng hét chói tai, hưng phấn của cô:[ Sau khi tỉnh lại càng đẹp! A a a! Mình chạm vào anh ấy rồi! Thật muốn biến thành nhiệt kế!]
Diệp Thù Yến:⚆_⚆
[ Diệp Thù Yến sẽ không thật sự thích bao cỏ Đường Noãn kia đi? Không có khả năng, hẳn là chỉ có trách nhiệm thôi, rốt cuộc bây giờ Đường Noãn vẫn là vợ chưa cưới của hắn. Chuyện này trước khi quay lại với Miểu Miểu phải giải quyết trước nếu không sẽ không tốt cho thanh danh hai người.... Đương nhiên, cũng có thể làm Miểu Miểu tức giận.]
Diệp Thù Yến mặt không biểu tình nhìn về phía Giang Trạm.
[ Người thừa kế Diệp gia sao có thể không cân nhắc lợi hại, không nói đến bản thân Miểu Miểu tốt gấp trăm lần Đường Noãn, còn có 5% cổ phần Giang gia, cho dù hắn không động tâm nhưng cũng đủ làm các cổ đông khác của Diệp gia để ý.]
[ Vừa lúc sự tình Đường Noãn lần này cần thiết cấp Giang gia một cái công đạo, thuận tiện thử thái độ Diệp Thù Yến một chút... ] Diệp THù Yến nghe đến đó liền thấy Giang Trạm lạnh lùng nhìn Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga ở đuôi giường.
Hai người bị nhìn có chút thấp thỏm, Đường Noãn gây họa lần này có chút lớn.
Lâm Nguyệt Nga nỗ lực hướng tới Diệp Thù Yến bày ra tư thái trưởng bối, “Thù Yến à, tình hình lần này đều do Noãn Noãn, chờ nó tỉnh lại, ta liền kêu nó tới nhận sai với cháu và Giang tiểu thư.”
[ Con bé chết tiệt kia thật là, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, khắp nơi gây họa, lần này đã đắc tội Giang gia, cũng không biết Diệp Thù Yến có thể che chở hay không....]
[ Nếu Diệp Thù Yến thật bị con bé mê hoặc nói không chừng không cần thiết sợ Giang gia... Chỉ là con bé chết tiệt kia chưa bao giờ giúp chị nó.... Nếu không lúc kết hôn, để Diệp Thù Yến cấp Sương Sương hai cái hạng mục làm sính lễ? Trở về phải bàn bạc tốt mới được.]
Đường Thắng An thấy Diệp Thù Yến nhìn chằm chằm Lâm Nguyệt Nga, nghiêm túc nghe bà nói chuyện, cũng theo sát nói, “ Con bé xác thật giống như bà ấy nói, lần này chúng ta nhất định giáo huấn nó thật tốt.”
[ Tốt nhất thừa cơ hội này từ hôn, Giang gia cũng hài lòng. Tiểu Dịch nói rất đúng, con bé đó chính là sói mắt trắng, dù nó có gả cho Diệp Thù Yến, Đường gia cũng sợ không dính được chút gì, chi bằng tìm người nào ra tay hào phóng. Thằng nhóc nhà họ Ngưu không tồi, thích trẻ tuổi xinh đẹp, lại đang độc thân, quan hệ với tiểu Dịch cũng tốt nhưng thật ra có thể cung cấp lợi ích thực tế.]
[ Chẳng qua thằng nhóc Diệp Thù Yến này nếu vì Giang Miểu mà từ hôn, dù sao phải cắt được chút thịt mới được....]
Diệp Thù Yến rũ mi che khuất cảm xúc dưới đáy mắt, hắn lúc trước đại khái biết cha mẹ Đường ham danh hám lợi, cho nên cũng rất rõ ràng Đường Noãn tới tìm hắn chỉ nghĩ sống được tốt hơn, chỉ là không nghĩ tới cô sinh hoạt trong hoàn cảnh ác liệt thế này. Nếu năm đó cô không đi tìm hắn, không biết sớm đã bị bán cho loại người gì....
“ Hai người biết rõ thì tốt, lần này Đường tiểu thư thật sự quá đáng...”
Mắt thấy Đường Thắng An cùng Lâm Nguyệt Nga sắp đáp ứng, Diệp Thù Yến nhàn nhạt mở miệng, “ Xác định là cô ấy sao? Chứng cứ đâu?”
Mọi người đều sửng sốt, không nghĩ tới cha mẹ Đường Noãn đều tự nhận sai lầm nhưng Diệp Thù Yến không hỏi nguyên do nói thay Đường Noãn, trong nhất thời không ai nói chuyện.
Diệp Thù Yến hỏi trợ lý Văn, “ Đường Noãn đâu, cô ấy đâu rồi?”
Trợ lý Văn trả lời, “ Đường tiểu thư cũng hôn mê giống ngài, đang ở cách vách, so với ngài đã sớm tỉnh lại trong chốc lát. ”
Kim Vấn Hạ ở bên cạnh lúc này mới phản ứng lại, cả giận, “ Diệp đại ca! Anh là đang che chở Đường Noãn sao?! Cô ta chính là người đem chị em đẩy xuống nước, chị ấy hiện tại còn đang phát sốt!”
Diệp Thù Yến căn bản không để ý tới nhưng trợ lý Văn lại đứng ra giải thích, “ Kim tiểu thư, chuyện này không có khả năng, Đường tiểu thư sợ nước thành như vậy, sao có thể chủ động đi về phía hồ chứ.”
[ Tấm tắc, nhóm người này thật coi Diệp tổng là người ngốc. Diệp tổng! Cố lên! Xử lý bọn họ! Tôi cảm thấy Đường tiểu thư là bị oan!]
Diệp Thù Yến dừng một chút, quyết định một lát liền gọi điện thoại tìm một đại sư tới đuổi con quỷ lảm nhảm này đi.
Kim Vấn Hạ không phục, “ Có nhiều người thấy như vậy! Không có khả năng, cô ta sợ nước, nhưng càng sợ....”
Nói tới đây, Kim Vấn Hạ nhớ tới lời phân phó của Giang Miểu, ngậm miệng.
Diệp Thù Yến lại không tự giác ngưng thần.
[ nhưng càng sợ chị em vạch trần bí mật của cô ta, đến lúc đó cô ta liền hoàn toàn xong rồi, chẳng qua một cái....]
Diệp Thù Yến đang muốn nghe một chút, cô kế tiếp muốn nói gì, âm thanh lại đột ngột biến mất. Sau đó thấy bà Kim lôi kéo Kim Vấn Hạ đi ra ngoài, “ Hạ Hạ! Đừng lộn xộn, Diệp đại thiếu vừa mới tỉnh! Chuyện này có anh con lo. Về sau lại nói.”
Lại nhìn Diệp Thù Yến, “ Ngượng ngùng a Thù Yến, đứa nhỏ này là ta nuông chiều hỏng rồi....”
Diệp Thù Yến âm thầm nhíu mày trong lòng, trải qua những chuyện vừa rồi, hắn đại khái biết chính mình dường như có thể nghe được tiếng lòng của người khác, chính là vì sao mà tiếng lòng của Kim Vấn Hạ chỉ nghe được một nửa?
Còn có.... Diệp Thù Yến nhìn chằm chằm những người khác, phát hiện cũng không phải mọi âm thanh đều có thể nghe được. Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
[.... nhìn như là có a, tuy rằng không rõ ràng nhưng Diệp Thù Yến khi nào lại chú ý qua người khác như vậy? Những người xung quanh giường bệnh đều nhìn một lần? Nhưng mà vẫn không dám xác định.]
[ Ách, không hổ là vai ác đại boss, gặp tình huống hoang đường như vậy còn có thể không để lộ sơ hở....]
Này rõ ràng là giọng Đường Noãn, cô đang quan sát hắn, vai ác đại boss là cái gì? Hình như cô biết rõ tình huống của hắn? Chuyện này rốt cuộc là sao.
Bởi vì tin tức trong lời nói của cô, Diệp Thù Yến không có ngẩng đầu, chỉ bất động thanh sắc suy tư, thẳng đến khi trợ lý Văn thấy được Đường Noãn, tiếp đón người tiến vào, Diệp Thù Yến mới giương mắt qua xem.
Liền thấy cô một thân mặt trang phục bệnh nhân, sắc mặt còn có chút tái nhợt, “ Anh Thù Yến, như thế nào? ” Ngữ khí mềm mại, đáy mắt lại có ánh sáng lóe lên.
[ Phải tự mình xác nhận một chút mới được, mình nhớ rõ, có tác dụng trong khoảng cách 3 mét?]
3 mét? Diệp Thù Yến hồi tưởng một chút, vừa mới, đột nhiên không nghe được tiếng lòng của Kim Vấn Hạ hình như chính là lúc bị Kim phu nhân túm đi xa....
Nhưng mà, Diệp Thù Yến nhìn người còn ở ngoài 5 mét, Đường Noãn: (T_T)???
[ Làm sao mới có thể làm người đàn ông mặt than vẫn thản nhiên dù núi Thái Sơn có sập trước mặt này lộ ra sơ hở đây.]
━━ hơn nữa, âm thanh của cô so với người khác còn muốn rõ hơn nhiều.
Diệp Thù Yến một mặt suy tư, một mặt vô biểu tình nhìn Đường Noãn, nghĩ thầm, tuy rằng cùng hôn mê một ngày giống nhau, khả năng cô cũng có kỳ ngộ nhưng hiển nhiên không biết lực lượng này đứng về phía hắn, hắn đại khái để cô thất vọng rồi, Diệp Thù Yến sao có thể để người khác biết chính mình bất thường.
Nhưng mà hắn vừa tính toán xong, ngay sau đó ttrong đầu đột nhiên vang lên một tiếng thét chói tai [ a!!! ]
[ Anh ấy sẽ không không được đi! Nghe nói đàn ông ngâm nước lạnh nhiều dễ héo, ta chung quy còn muốn sinh hoạt hạnh phúc a!]
Tuy là Diệp Thù Yến đã chuẩn bị tốt tâm lý cũng trăm lần không ngờ tới Đường Noãn một giây trước còn tự hỏi làm thế nào, một giây sau đã lập tức bước vào phạm vi 3 mét. Đột nhiên không kịp phòng ngừa, sắc mặt hắn tức khắc tối sầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...