Chương 54:
Edit: Tiểu Vũ
Kiều Tích cảm thấy, Minh Ngật lúc này...
Quả thật là giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Hai người trước kia cũng không phải là chưa từng hôn môi.
Thế nhưng lúc đó đều chỉ là hôn nhẹ, là cẩn thận dè dặt thăm dò, là chuồn chuồn lướt nước mà thôi...
Thế nhưng dù là bất cứ loại nào thì cũng không hề giống nụ hôn lúc này.
Môi lưỡi cô bị anh hung ác chiếm lấy, khắp người cô lúc này đều tràn ngập hơi thở của anh.
Cũng chính giờ khắc này, Kiều Tích đột nhiên hiểu ra, người đang đứng trước mặt cô đây đã không còn là một cậu thiếu niên nữa rồi.
Anh đã trở thành một người đàn ông trưởng thành.
Kiều Tích cảm thấy môi lưỡi mình đều bị anh mút đến phát đau, cô đưa tay muốn đẩy anh ra, thế nhưng lại bị anh nắm eo thật chặt.
Một cái đẩy này của cô khiến Minh Ngật thuận thế ôm cô lên rồi đặt cô ngồi xuống bệ bồn rửa tay.
Hai người dán chặt vào nhau, người đàn ông đưa tay ôm chặt lấy eo cô.
Minh Ngật hơi cắn nhẹ đầu lưỡi cô, sau đó bàn tay vốn dĩ đang đặt ở eo cô lại dần dần dời lên trên.
Cách một lớp áo mùa hè mỏng manh truyền đến nhiệt độ lòng bàn tay của người đàn ông đến da thịt cô.
Không hiểu sao, cô đột nhiên sinh có một chút khẩn trương.
... Cô, cô, cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Kiều Tích vội vàng đè lại tay của người đàn ông, giữa những nụ hôn dày đặc của anh, cô phải cô gắng lắm mới giãy giụa nói được một câu: "Em không muốn..."
Lời vừa ra khỏi miệng, Kiều Tích liền xấu hổ không chịu được.
Giọng nói vừa rồi của cô, quả thật là khiến người ta vừa nghe đã biết đang làm chuyện xấu...
Minh Ngật hơi buông cô ra.
Trán anh chạm vào trán cô, Minh Ngật đưa tay xoa xoa đôi môi vừa bị anh chà đạp, sau đó nhìn thẳng vào mắt cô.
Thật lâu sau, anh mới khàn giọng mở miệng nói: "... Không muốn cái gì?"
Kiều Tích cắn chặt môi.
Không muốn cái gì... Anh thế mà lại không biết xấu hổ hỏi ra.
Anh vừa mới làm như vậy, rõ ràng chính là muốn... Cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cho nên mới từ chối.
Chính là da mặt Kiều Tích mỏng, lời nói như vậy sao cô có thể nói ra?
Hơn nửa ngày sau, cô mới cất giọng nói còn nhỏ hơn muỗi kêu: "Anh... anh hư hỏng."
Trước đây mỗi lần cô và anh gọi video cho nhau rõ ràng đều chỉ là thảo luận về Toán.
Kết quả không nghĩ tới, anh vừa về nước liền trở nên hư hỏng, vừa hôn vừa... sờ cô.
***
Hai người ở trong phòng vệ sinh dây dưa hơn 10 phút mới một trước một sau đi ra ngoài.
Nhà vệ sinh là ở ngay trong phòng KTV, cho nên Kiều Tích chỉ có thể cầu nguyện rằng 10 phút vừa qua không có ai để ý đến việc hai người họ cùng nhau ở trong nhà vệ sinh.
Chỉ là Kiều Tích vừa ra ngoài liền phát hiện cả phòng đều yên lặng, mọi người không ca hát, cũng không chơi trò chơi, mà là đều dùng các tư thế khác nhau cầm điện thoại chơi.
Xong rồi, xong rồi, khẳng định là bị phát hiện rồi.
Kiều Tích kiên trì đi ra ngoài, cả gương mặt đều đỏ hồng hết.
Phía sau truyền tới một tiếng "Rầm", là Minh Ngật đóng cửa đi ra.
Đối với đôi tình nhân cửu biệt trùng phùng, cô nam quả nữ, củi khô gặp lửa ở trong một gian phòng hơn 10 phút... Mọi người chỉ cần dùng đầu ngón chân thôi cũng có thể nghĩ ra giữa bọn họ xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng họ đều rất ăn ý mà cúi đầu im lặng.
Mặc dù mọi người đều là người quen, hơn nữa chuyện yêu đương như thế cũng là chuyện bình thường ở đời.
Thế nhưng dù sao thì tuổi tác cũng không lớn, còn chưa gặp qua nhiều sự đời chông chênh, bởi vậy nên trong phòng mới có một loại không khí khó xử như lúc này. Ngay cả Tưởng Nhất Vĩ đen là thế mà cũng có thể nhận ra anh ta đã đỏ mặt.
Thịnh Tử Du đang ngồi chơi game, nhân vật của cô nàng lúc này bị người ta đánh cho cạn máu, end game. Vì thế nên cô nàng liền ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua.
Nhìn thấy Minh Ngật, vẻ mặt Thịnh Tử Du vô cùng kinh ngạc, ngay lập tức đưa tay lên nhìn đồng hồ, sau đó cả kinh nói-----
"Mới có hơn 10 phút mà, tốc độ này cũng quá nhanh----- "
Ninh Dịch ngồi bên cạnh gấp rút đưa tay bịt miệng cô nàng lại.
***
Mọi người vốn dĩ định hát xong thì đi ăn khuya, thế nhưng Minh Ngật tới rồi, Ninh Dịch liền lập tức đề nghị hủy bỏ bữa ăn khuya này.
Thịnh Tử Du tức giận kêu lên: "Vì sao chứ? Anh họ tới thì chúng ta liền coi đó như tiệc tẩy trần cho anh ấy đi!"
Rõ ràng đã nói là sẽ đi ăn tôm hùm rồi mà!
Ninh Dịch nhanh chóng kéo đồ ngu này qua một bên, ngữ khí đều là kiểu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, "Chẳng lẽ cậu cho rằng Minh Ngật tới KTV là muốn cùng chúng ta đi ăn tiệc tẩy trần à?"
Thịnh Tử Du bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Anh họ tới là muốn bắt cóc Tích Tích nhà cô!
Nhưng cô nàng lại rất nhanh nghĩ đến một việc khác, vẻ mặt vô cùng cảnh giác liếc nhìn Ninh Dịch: "Không đúng! Đang yên đang lành sao cậu lại đột nhiên muốn giúp đỡ anh ấy thế?"
A!
Ninh Dịch nhịn không được cười lạnh.
Giúp Minh Ngật?
Quả thực là nực cười mà!
Lúc trước bị thằng bạn khốn nạn đó kéo đi làm bình phong, kết quả không lâu sau đó tất cả mọi người trong nhà Ninh Dịch đều biết chuyện cậu ta thích con trai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...