Vì Anh, Em Sẽ Làm Mọi Thứ Tốt Hơn !
Vừa về Việt Nam được hai ngày nhưng cả gia đình anh được dẫn đi tham quan thành phố Hồ Chí Minh như: chợ Bến Thành, nhà thờ Đức Bà, Bến Bạch Đằng,...
Cái thời tiết nóng đến ba mươi bốn độ khiến Hiệp không thích nghi được và thế Hiệp bệnh. Bố mẹ thấy vậy liền đăng kí một tour du lịch Đà Lạt, ai muốn đi thì đăng kí cho hướng dẫn viên du lịch. Và trong tour đó có tôi - người đang viết truyện này.
Tôi xem gia đình họ như gia đình nhỏ của mình, bố mẹ họ rất quý gia đình tôi nên tôi cũng rất quý gia đình họ và một phần vì họ là bác với anh họ của chị họ tôi. Nghe thì có vẻ hơi rối và xa vời nhưng ngay từ giây phút đầu thấy gia đình họ tôi liền mến ngay và xem họ như người thân của mình.
Trên đường đi điểm hẹn của xe du lịch, trong lúc chờ đợi xe cả gia đình nhỏ của tôi đều trò chuyện, đùa giỡn với nhau như quen biết rất lâu. Đợi cũng lâu rồi cô hướng dẫn viên gọi nói:
-Alô! Con xin lỗi gia đình mình nha! Xe sẽ đổi điểm đến trước cổng trường THPT Trần Khai Nguyên ạ!
Thế là cả gia đình xách ba-lô lên và đi đến điểm hẹn. Khổ nỗi ba-lô của tôi quá nặng nhưng tôi lại cố gắng xách cho bằng được, nhận thấy điều bất thường từ tôi anh Hiển đã vươn tay cầm giúp tôi cái ba-lô. Tôi nhìn anh cảm kích nhưng vẫn thấy ngại vì sợ phiền nên nói:
-Thôi được rồi! Em xách được mà!
Anh nhìn tôi với đôi mắt rất kì cục và nói:
-Nặng vầy mà nói được! Xạo!
Tôi như bị trùng tim đen chỉ biết cười ngượng và đem lòng ngưỡng mộ. Cùng lúc đó mẹ anh nói thêm:
-Con thấy nặng thì đưa mấy anh xách nha!
Nghe xong tôi nở một nụ cười rồi nói:
-Vâng!
---15 phút---
Cuối cùng cũng đi đến trạm xe buýt. Dù mệt nhưng mặt ai cũng hớn hở. Ngồi đùa với nhau cực kì vui thì xe đến, leo lên xe ngồi yên vị và bắt đầu giỡn khá lâu nên mệt và ngủ. Tôi thì chẳng thể ngủ được vì hai bà chị tôi ngồi hai bên còn tôi ngồi giữa mà cứ giỡn hoài, hết giỡn với nhau lại quay qua trêu tôi nên có thánh mới ngủ ngon được.
Tôi bị hành hạ cũng được vài tiếng à không phải nói chính xác là từ 10 giờ tối đến 5 giờ sáng hôm sau thì mới được buông tha nhưng lúc đó cũng đến Đà Lạt rồi, chị tôi thì ngủ ngon lành còn tôi muốn ngủ cũng chẳng ngủ được nên đành thức luôn.
Ngồi trước tôi là Hiệp nên chị tôi hay chồm lên chọc Hiệp vì chị ấy biết Hiệp vừa về Việt Nam vài ngày nên chưa quen với múi giờ ở Việt Nam nên chị tôi cứ hay chọc ảnh rồi chạy về chỗ của mình nhưng Hiệp lại nghĩ là tôi (vì tôi ngồi cạnh cửa sổ Hiệp cũng vậy) thế là Hiệp quay xuống nhìn tôi một cách quái dị rồi thọt lét tôi. Nhưng Hiệp chẳng thể biết tôi là đứa không biết nhột là gì (ha ha) Hiệp cứ thọt lét tôi cứ nghe nhạc tỉnh hơn ruồi.
Cứ loay hoay giỡn mãi bác tài xế cất tiếng:
-Tới nhà hàng rồi mời mọi người vào ăn sáng!
Thế là tất cả mọi người xuống xe ăn sáng, vì đây là đi theo tour nên còn nhiều gia đình khác nữa nên gia đình nhỏ của tôi mới dừng lại cho những gia đình khác đi trước. Ăn sáng xong chúng tôi được đưa về khách sạn à không phải là biệt thự cho thuê giống khách sạn. Cả gia đình nhỏ của tôi được xếp ngay lầu một khu A của căn biệt thự đó còn những gia đình khác thì ở khu B, C. Lầu một có bốn phòng: tôi và hai chị một phòng, các anh tôi một phòng, phòng thứ ba dành ấy bác trai tôi và phòng còn lại dành ấy bác gái tôi.
Sắp xếp quần áo vào tủ cho thật ngăn nắp rồi tất cả các thành viên của bốn phòng đi qua phòng nhau chơi. Phòng của anh thì qua phòng tôi chúng tôi chơi đánh bài ba cào, ai thua thì vẽ mặt.
Hiển bị vẽ nhiều nhất còn tôi bị vẽ ít nhất sau đó chúng tôi chụp hình mặt mèo làm kỉ niệm. Vừa chụp xong chưa kịp bôi thì bác tôi gọi một anh trong số chúng tôi xuống tiếp tân xin khăn giấy (ha ha) cái mặt anh bị chúng tôi vẽ hình con gấu trúc cực mắc cười đến nỗi khi anh xuống tiếp tân xin giấy cô ấy còn hết hồn. Không những anh mà tất cả chúng tôi bị các bác phát hiện ai cũng hét lên hết.
Tối đó chúng tôi được đi chợ Đà Lạt sau đó về lại biệt thự nghỉ ngơi. Qua chuyến đi này tôi mới biết được Hiển thích ăn khô bò. Chúng tôi nói đừa với nhau ai muốn tìm thấy Hiển là hãy tìm hộp khô bò trước (hi hi).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...