Vì Anh Đã Đến

Văn Khánh bày ra bộ mặt đáng thương, thấy không làm khó An Nhiên được nữa đành phải ngậm ngùi nói lời tạm biệt ra về.

"Phải cho thằng đó một chổi, đánh cho nó nhừ xương ra!"

Khả Ngân từ lúc nào đã đứng cạnh An Nhiên.Nó dựa vào cột, để chổi gác lên vai, mặt kênh lên như mấy tên côn đồ trên phim truyền hình.An Nhiên nhanh trí lấy tay búng trán nó một cái:

"Xì! Không sợ đám fan girl của Văn Khánh treo ngược mày lên cành cây à?"

"Ui... đau"- nhỏ Ngân xoa tay lên trán, nó tặc lưỡi dõng dạc đáp:

"Thằng này chỉ được mỗi cái mã.Nam thần gì chứ, nhan săc này xách dép cho chồng Lee Dong Wook của tao còn chả xứng!Đám con gái trường mình bị nó bỏ bùa hết rồi"

"Mày còn thiếu tao ly trà sữa full topping đó!"- An Nhiên khoác tay Khả Ngân, nũng nịu nói:

Khả Ngân nghe hai từ "trà sữa" thì hai mắt sáng rực, nói chỉ tay về phía trước hô to khẩu hiệu:

"TRÀ SỮA CÔ BA THẲNG TIẾN!"

Hôm nay có vẻ không "thuận buồm xuôi gió" với đôi bạn nhỏ này!Ra khỏi trường chưa tới 15 bước chân, cả hai bị chặn lại bởi một đám người.Nhìn mấy bạn nữ phía trước ai ai cũng sắc lẹm, tay thì châm điếu thuốc thổi phì phèo.


Khả Ngân hai mắt mở to, giọng nói gấp rút:

"Kia chẳng phải là Ánh Mai, em gái hoa khôi lớp dưới kiêm luôn người yêu của thằng Văn Khánh à!"

An Nhiên nhận thấy có điềm chẳng lành, chưa kịp "xách" theo Khả Ngân bỏ chạy thì tứ phía đã bị vây quanh.Hai đứa giờ đây như "cá nằm trên thớt".

Ánh Mai bước lên phía trước, rít thuốc vào rồi phả ra một đám khói mù mịt.Khói thuốc làm khóe mắt An Nhiên cay xè, cô nhíu mày đưa tay che mũi:

"Nếu có hiềm khích giữa chúng ta thì cô cứ nhắm vào tôi, bạn tôi không liên quan" - An Nhiên lên tiếng:

"Ha Ha!Mày đang ra lệnh cho tao ư? Hình như mày xem lời nói của tao chẳng có chút giá trị nào, vẫn là "cái đuôi" bám theo bồ tao nhỉ!" - Ánh Mai thả điếu thuốc xuống chân, giẫm lên dập tắt nó.

Mấy cô ả kế bên giọng nói chanh chua nhanh chóng hùa theo:

"Phải dí thuốc lá vào mặt chúng nó, sao đó vả cho nó vài bạt tay mới trị được "tật" ve vãn bồ người khác".

Khả Ngân nghe những lời đó không kiềm chế được mà cảnh cáo:

"Cô đã bao giờ xem lại bạn trai mình chưa mà vu khống cho bạn tôi! Hoa khôi của trường ngoan ngoãn trong mắt thầy cô không ngờ lòng dạ lại rắn rết thế này!".

"Đánh nó cho tao!" - Ánh Mai tức giận ra lệnh.

An Nhiên và Khả Ngân đã vào tư thế sẵn sàng chiến đấu. Muốn trốn đã không còn cơ hội, giờ chỉ có thể tìm mọi cách chống trả.

"Video này lên hình rõ nét lắm!"- Minh Nhật mặc sơ mi trắng đóng thùng gọn gàng, tay cầm chiếc điện thoại hướng về phía đám đông có An Nhiên.

"Em gái hoa khôi!Anh khuyên em nên nhanh chóng rút lui, nếu không video với những lời nói ngông cuồng của em sẽ lên văn phòng trường đó!"- Minh Nhật lắc lắc chiếc điện thoại trên tay

"Chị Mai!Tên đó có quay video"

Ánh Mai hơi run sợ.Cô ta không muốn đạp đổ hình tượng"ngọc nữ"mà bản thân đã tốn sức xây dựng.Dù sao cô ta cũng là hoa khôi của trường, nếu video này lộ ra tất cả mọi người sẽ "đá" cô ra khỏi chiếc ghế hoa khôi.Cả đám người liền nhanh chóng rút lui.

"Cảm ơn!" An Nhiên nhẹ nhàng nói với Minh Nhật


"Tôi là người trong hội học sinh, đây là trách nhiệm!"- Minh Nhật bỏ tay vào túi quần, điềm đạm nói:

"Mày quen cậu ta hả?" - Khả Ngân vỗ vào vai An Nhiên

"Từng gặp một lần" - An Nhiên nói nhỏ.

Thấy đám người Ánh Mai đã đi xa An Nhiên liền muốn nhanh chóng về nhà với mẹ.Cả ngày hôm nay thật sự rất đen đủi khiến cô khó chịu

"Bọn tôi về trước!" - Minh Nhật nghe được liền giữ chặt tay áo cô:

"Không phải cậu nên có chút quà đáp lễ tôi à?" - Minh Nhật ngây ngô hỏi:

"Hay để An Nhiên làm bánh cho cậu! Bạn tôi giỏi số một chuyện bếp núc"-Khả Ngân nhanh chóng nhảy số

"Thế để tôi làm bánh chocolate đợt trước cho cậu!" - An Nhiên gượng gạo mỉm cười

"Cậu biết làm bánh pudding không? Tôi thích món này hơn là chocolate"

"Được".Ngoài mặt thì vui vẻ nhưng nội tâm An Nhiên rõ ràng đang gào thét:

"Da mặt cậu ta làm từ xi măng à?"


...

Văn Khánh hôm sau đi học, qua miệng bạn thân Ánh Mai biết được cô ả là kẻ bắt nạt, tin đồn về việc cô ta chặn đánh học sinh đã được đẩy lên diễn đàn trường.

"Chia tay đi!" - Văn Khánh lười biếng lên tiếng:

"Anh! Sao anh có thể nói vậy được" - Ánh Mai gào lên thất thanh:

"Conmeno! Chẳng lẽ cô muốn cả trường biết tôi hẹn hò với kẻ bạo lực học đường như cô sao?" - Văn Khánh chửi thề.

"Nếu không phải anh lăng nhăng với người con gái khác thì tôi chẳng phải làm như vậy!"- Ánh Mai chọi ghế về phía Văn Khánh bày tỏ sự phẫn uất.

"Ông đây không thiếu đối tượng để hẹn hò.À mà tôi nên cảm ơn bạn thân của cô, nhờ cô ta thì cô mới lên diễn đàn và bị vạch mặt nhỉ!"- Văn Khánh chóng tay lên cằm, từng câu từng chữ nói ra khiến người ta phải rợn người:

"Hình như cô ta có vẻ cũng thích tôi! Để cô ta thay vị trí của cô thì thế nào?"

Ánh Mai hai mắt rưng rưng, không những bị bạn thân đăm một nhát sau lưng đau điếng, bạn trai cũng quay lưng bỏ mặt.Một cú lừa ngoạn mục!

Nhớ để lại góp ý và bình chọn cho tui nha các nàng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận