Vệ Sĩ Không Thời Hạn


Trong buổi sáng sớm mà mặt trời không thể đưa những tia nắng nhỏ của mình xuyên qua tầng mây làm bâu trời thủ đô âm u lạnh lẽo .
Tronh cái lạnh buốt da thịt như vậy Trần Đình Trung mệt mỏi ngồi dậy trên giường.

Âm thanh đáng sợ đó giống như mất kiểm soát vậy luôn gào thét tra tấn trong đầu hắn .
Mở mắt nhìn những vết thương được băng bó cẩn thận khắp chân và tay hắn liên muốn đứng dậy xem hôm qua mình phát bệnh có làm cậu bị thương không .
Vội vàng chạy xuống lầu thấy mọi người đang dọn dẹp gần xong hết còn cậu đang rất hưởng thụ uống trà .
Bình An uống hụm trà shan tuyết cổ thụ Tây Bắc* mà cảm thán :" so với những loại trà đắt tiền kia cháu vẫn thích loại này hơn ."
Đang nói chuyện mọi người thấy hắn đi xuống liền chào đón bằng những ánh mắt trìu mến , cũng biết tối qua bản thân mình phát bệnh đã làm phiền mọi người nên hắn ngỏ ý muốn đền bù .
Nhẹ nhành đặt cốc trà xuống nhìn hắn mà mỉm cười :" anh ...!chi bằng đi dỗ anh em tốt của mình đi ."
Nghe tới đây hắn khó hiểu :" anh em tốt ? Ai ?"
" Tạ Đức Hùng ,ông anh đó vẫn đang uống rượu ở bar từ đêm hôm qua cho đến sáng hôm nay ."
Tuy là không biết chuyện gì xảy ra nhưng Đình Trung chỉ đứng đó nhìn cậu .
Thấy vẻ mặt ngu ngơ của hắn mà Bình An chỉ có thể kêu người tỉnh :" anh còn không mau thay quần áo đi đón người đi ."
Dù muốn mặc kệ anh ở quán bar nhưng cậu đã kêu hắn thì hắn phải đi.

Khi đến tới nới mà hắn không muốn nhận người luôn , mắt thì sưng húp cả người nhếch nhác nồng mùi rượu , tay thì vẫn chai rượu Bacardi 151* uống thật lực vào họng .
Như một kẻ thất tình chán sống anh vừa uống vừa khóc nấc lên vừa mê mang gọi tên Uyên Nhi.

"'Uyển Nhi.


"
" Uyển Nhi."
Thấy bạn mình thảm như vậy Đình Trung cũng không thương xót mà rắc thêm muối vào vết thương .
" định chết vì gái đấy à , đừng nói với tôi là cậu bị cắm sừng đấy nhé ."
Say xỉn bị vứt lên xe đưa về anh như người mất trí mà gào thét .
" mẹ nó ông thì biết gì ? "
" khốn nạn , chó chết ."
Hắn đang bận lái xe nên không thể đấm cho anh một đấm được chỉ có thể kêu Đức Hùng ngậm mồm lại .
Người đã say có nói cũng không nghe , anh chỉ ngồi thẫn thờ nói liên thiên bát đảo không ra đâu vào đâu cả với hắn.

Nhưng có một câu nói đã làm hắn nhíu mày .
" Ngô Uyển Nhi em ấy nói yêu tôi nhưng lại đính hôn với người khác ."
" em ấy nói cần giúp Bình An nên mới đính hôn , nhưng mà cậu nói xem còn tôi thì sao ?"
Nhớ lại hôm ấy khi mà Bình An cũng với Uyển Nhi bước ra từ Lê gia hoá ra từ lúc ấy hai người đó đã đính hôn với nhau .
Hắn suy tính nhìn anh , người đã say hỏi gì cũng sẽ khai ra hết .
" hoá ra là cậu quen Bình An từ trước ."
" à hồi ấy để theo đuổi Nhi tôi đã nhờ An nhưng mà là tiền trao cháo múc đôi bên ."
" thế nên lí do tôi không thể nào tìm được thông là do cậu làm đúng không ?"

" đúng vậy là An nhờ tôi , nên tôi xoá thông tin với đưa thông tin giả cho ông ."
Nghe được anh nói hắn chỉ có thể cười lạnh phải nó quá may khi hắn đủ tính táo nghi tập tài liệu mà anh mang tới nếu không hắn bị những con người này hố rồi .
Bình tĩnh mang người về biệt thự cậu vứt ra ghế sopha , hắn ngồi xuống nhìn cậu trong ánh mắt có chút tức giận những cũng khoing nổi nóng với cậu.

" nghe đồn vị hôn phu của em là Nhị tiểu thư cành vàng lá ngọc của Ngô gia ."
" không phải lời đâu là sự thật đấy ."
Cậu không nhìn hắn điềm tĩnh đọc dữ liệu trên giấy.

Đôi mắt hổ phách nhìn cậu chằm chằm nhưng hắn cũng không nói gì chỉ hất cằm ra cửa chính ngả lớn nói .
" vị hôn thê của em tới rồi kìa ."
Không để cậu lên tiếng con người say gần chết mặc kệ đời chạy ra ôm lấy Uyển Nhi khóc cạn nước mắt.

Như một người chủ bất lực dỗ chú chó lớn của mình cô nhìn cậu :" cảm ơn ông đón cho tôi con ma say này , ông nhờ người giúp tôi vác ra xe đi ."
Hắn hiểu chuyện đột suất đứng lên giúp Uyển Nhi mang người đi mọi chuyện đã rất thuận lợi cho đến khi hắn vứt anh lên ghê sau của xe mà nói đầy ẩn ý nhìn cô .
" Ngô tiểu thư chắc là người bắt cá giỏi lắm nhỉ ? "
Làm sao cô không nhận ra lời nói châm biếm của hắn chứ .
" anh làm quen dần đi tôi bắt cá bằng chân được luôn cơ mà ."
" cô là quá tham lam rồi , mà chỉ khổ thằng Hùng thôi ."

Nghe tới tên người mình yêu cô bỗng dưng nổi cáu lên .
" chuyện của chúng tôi không cần anh bán tán tôi thấy anh nên xem lại chính mình đi rồi nói người khác , anh cho rằng tôi không nhận ra tâm tư bẩn thỉu của anh với cậu ấy sao ?"
"'Thế cô xứng ?"
Đình Trung và Uyển Nhi đang tranh cãi nảy lửa hai con người này không ai chịu nhường ai cả .
" tôi tự nhận mình không xứng với cậu ấy nhưng loại người như anh càng không xứng hơn ."
Những ánh mắt thân thiện nhìn nhau , càng nhìn càng không ưa nhau nên Uyển Nhi vuốt tóc ngồi lên xe đi mất.

Trước khi đi còn không quen hạ kính cảnh cáo :" trước khi mọi chuyện đi quá xa anh lên tik tok xem cư dân mạng nói gì ."
Nhìn làn khói xe ô tô hắn lên mạng tra luôn câu cô vừa nói mà không biết ông nội lúc này chỉ muốn đánh gãy chân hắn mà thôi .
Dạo này trên mạng hot một video với tiêu đề ' tổng tài lạnh lùng và cô vợ xinh đẹp của hắn '
Hai nhân vật chính trong video là hắn và Đỗ Nhã Trúc khi ở quán nước .
Đôi mắt đen láy của Bình An đầy tính toán chết người trong đó cậu vui vẻ thưởng trà cho mình miệng treo nụ cười khiến người ta sợ hãi .
" Đỗ gia sắp không ngồi im được nữa rồi ."
Mặc kệ sự đời và tất cả mọi thứ trên trái đất thì đến 7h tối Đức Hùng ôm cái đầu đau như búa bổ mà mở mắt tỉnh dậy thì thấy khuôn mặt tựa như kẻ phát quyết của cô .
" Nhi ?"
Cô từ từ đứng dậy đi lại phía anh , vừa đi vừa liệt kê nỗi anh mắc phải :" không nghe ai nói , người chưa giải thích xong thì chạy đã thế còn uống rất nhiều rượu ."
Đau Đức Hùng lúc này đã sớm đau đến lỗi mà đôi mắt đào hoa đó trở lên tuyệt vọng :" giả thích ? Uyển Nhi em đính hôn với người khác mà em cảm thấy mình không sai thế em từng nghĩ cho tôi chưa ?"
Nhìn anb nước mắt lưng tròng cô chỉ thở dài rồi nâng cằm anh lên mạnh bạo hôn vào đôi môi hồng của anh làm nó dính son đỏ của cô .
" Tạ Đức Hùng anh nghe đây chuyện em đính hôn với Bình An nhưng vẫn yêu anh giống nhie bắt cóc đạo đức vậy nhưng em là giúp cậu ấy ngược lại chúng ta sẽ có một đôi nhẫn cưới của riêng đôi ta ."
Nghe đến hai từ nhẫn cưới anh liền hoá tượng luôn nhưng nhanh chóng mặc mắt sưng húp vỡ oà :" nhẫn cưới của chúng ta ư ? "
" đúng vậy nhẫn cưới của chúng ta ."
Anh hớn hở khua chân múa tay :" chúng ta sắp trở thành vợ chồng hợp pháp rồi ừ ."

" không "
Câu trả lời này làm hắn chạnh lòng ngày lấp tức cứ giống như một trò đùa vậy , cô biết chuyện này mà không làm ra trò sẽ khiến anh bị tổn thương thì ai mà chịu được người yêu của mình lại đi đính hôn để cưới thằng khác đâu .
" em hứa với anh năm sau khi mọi chuyện kết thúc chúng ta sẽ có một đám cưới hạnh phúc ."
Nhưng anh giống như hoa tàn vậy không tin cô , làm cô chỉ có thể thở dài đưa điện thoại ra cho Đức Trung xem bản thiết kế nhẫn cưới của cả hai ."
Đôi nhẫn được thiết kể tỉ mỉ từng chi tiết , mỗi chi tiết như vậy đều mang ý nghĩa khác nhau , chiếc nhẫn của nữ được đính một viên kim cương nhỏ trong bông hoa cúc bất tử* để đại diện cho tình yêu vĩnh hàng có chết cũng không thay đổi .
Khác với nhẫn nữ thì nhẫn nam rất đơn giản nhưng nhìn kĩ sữ thấy nề mặt ngoài của nhẫn lõm xuống đính những viên kim cương li ti tạo ra hoa phong lan* và có lẽ điều đặc biệt của cặp nhẫn là của cả hai .
Nhẫn của Uyển nhi mặt trong có khắc bạn đời của Tạ Đức Hùng mà ngược lại nhẫn của anh cũng khắc bạn đợi của Ngô Uyển Nhi làm ai nhìn vào cũng cảm thán tình yêu của hai người .
Đức Hùng há hốc mồm khi nhìn bản thiết kế mà ngây ngốc nhìn anh nói như thế cô nghiêng đầu hỏi hắn :" ưng chưa ?"
" đẹp quá nhìn nó anh đã thấy hạnh phúc rồi cũng cảm thấy bản thân chưa bao giờ hối hận vì yêu em cả ."
" thế có ghen nữa ko ?"
Nói đến đây anh lắc đầu :" thật ra anh biết hai đứa không thích nhau nhưng vì lợi ích phải đính hôn nhưng anh yêu em nhiều như vậy sao chịu được đây ."
" có đôi nhẫn an ủi rồi còn gì nữa ."
Nghe cô nói anh nắm lấy tay cô mà mắt sáng như những vì sao :" mong là đến năm sau , khi mà mọi chuyện được như ý anh cùng em có thể bước vào lễ đường với nhau ."
" em đồng ý với anh trước nhé ."
Bầu không khí đang rất cảm động mà chuyển sang cảm lạnh ngang , vì Đức Hùng nhận ra lúc mình say không cận thận nói ra mấy thông tin quan trọng ra cho Đình Trung .
" chết anh rồi Nhi ơi ? Lúc anh say Trung nó moi thông tin của An từ anh rồi ."
Như nhận được tin dữ cô lau mồ hôi hột mà dặn anh :" chuyện này không để Bình An biết anh hiểu không ."
" anh hiểu mà ."
Vậy là hai vợ chồng nhà này báo luôn Bình An rồi , nhưng bằng thế lực của cả ông Trần hắn vẫn chưa lấy được thông tin của mười mấy năm trước.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận