Editor: Tuyền Uri
Tạ cô nương bình thường mặc dù sợ phiền toái lười dừng lại nghe chuyện bát quái, nhưng ai bảo lỗ tai tương đối tinh nhạy của nàng liền nghe thấy hai từ “Thế tử”, giai đoạn này đối với nàng mà nói từ khóa bùng nổ độ mẫn cảm sẽ dễ dàng đâm chọt vào chỗ ngứa của nàng.
Chứ đừng nói chi là khi nàng lanh mắt liếc một cái, phát hiện xung quanh đang nói là mấy cô nương……
Chỉ nghe trong đó một giọng nói đầy giễu cợt, giọng điệu rõ ràng mang theo phong cách phách lối của Tôn quý phi, nói: “Ơ, đã lâu rồi không trong thấy Liễu đại tiểu thư của chúng ta a, hôm nay ngọn gió nào đã đem Liễu đại tiểu thư đến nơi này vậy? Ồ, để bổn cung nghĩ xem, là vì Liễu đại tiểu thư tâm tâm niệm niệm Thái tử ca ca đã trở lại chưa?”
Liễu đại tiểu thư a, Tạ cô nương nghiêng đầu nghĩ một chút, có vẻ như rất quen tai, ồ đúng rồi, hôm mới vào cung, chính là Liễu cô nương này đi tìm Thái tử điện hạ, xem ra thật sự là người ái mộ Thái tử điện hạ rồi..com
Hơn nữa tiết mục bị chặn xuống làm khó như vậy, chẹp. Hình như người ái mộ Thái tử điện hạ không chỉ có một thôi đâu.
Nói một năm chỉ trở về Đại Hi ba, bốn lần mỗi lần lại ru rú trong nhà, vậy mà cũng có thể mang đến vận đào hoa, thật khiến người ta không thể không nghi ngờ trên người có tật xấu gì đó không.
Tạ cô nương vừa châm chọc trong lòng vừa chờ đợi Tiểu Bạch Hoa bị lấn ép ra sân.
Nhưng nàng hiển nhiên đã tính toán sai, khi không có nam nhân nào dõi theo, Tiểu Bạch Hoa cũng lười giả vờ, thế là Tạ cô nương nghe thấy một giọng nói càng kiêu ngạo hơn phản bác: “Chuyện này không liên quan gì tới ngươi nha Lâm quý nhân, ta nghe nói trước đó vài ngày hình như có một quý nhân sau khi đụng phải Hoàng hậu nương nương đã bị ban cho cái chết, ngươi nói xem nếu ta đi nói cho Hoàng thượng biết ngươi tự xưng bổn cung, vậy ngươi còn có thể sống được bao lâu?”
“Ngươi! Lâm quý nhân tức giận nghiến răng:
“Ngươi có bản lãnh thì đi nói với Hoàng thượng đi, ngươi cho rằng Hoàng thượng sẽ tin ngươi sao?”
Liễu cô nương bật lên tiếng cười khinh miệt: “Hoàng thượng có tin ta hay không ta không biết, nhưng nếu so sánh, Hoàng thượng tuyệt đối sẽ không tin ngươi, dù sao thì cha của ta cũng là đại thần Nội các, còn ngươi chẳng qua cũng chỉ là một quý nhân nhỏ nhoi!”
“Ngươi chẳng qua cũng chỉ dựa vào cha ngươi mà thôi, ngươi cho rằng loại con hoang kia sẽ thích ngươi? Si tâm vọng tưởng!”
Tạ cô nương có chút không hiểu. Liễu cô nương kia đã tát một cái, chỉ nghe một tiếng “bốp” rõ ràng, liền sau đó nghe thấy Lâm quý nhân giọng không thể tin được: “Ngươi lại dám đánh ta?!”
“Ta chính là đánh ngươi!” Liễu cô nương giọng ngầm cảnh cáo: “Nếu lần tới lại để ta nghe thấy ngươi miệt thị Thái tử ca ca, thì sẽ không chỉ tát ngươi một cái như vậy thôi đâu, ta sẽ có cách làm cho ngươi phải chết!”
Lâm quý nhân không chịu thua giọng căm hận:
“Ta nói sai sao? Hắn vốn là một đứa con hoang, Hoàng thượng từ bé đã cho hắn xuất cung, sau này liền không thể để hắn tiếp vị! Lập hắn làm Thái tử chẳng qua chỉ là một tấm bia, Quân Thế tử mới là người kế vị mà Hoàng thượng chủ ý!”
Liễu cô nương ngạo mạn cười một tiếng:
“Ngươi nói những lời này chẳng phải là muốn nói với ta, cái tên xuẩn ngốc Cố Hạo Quân đứng sau ngươi kia, để ta bỏ phiếu cho hắn? Đáng tiếc hắn chẳng qua chỉ là một tên phế vật, ngươi cho rằng hắn có thể bảo vệ ngươi được sao? Huống hồ, hắn thật sẽ bảo vệ ngươi?”
“Không liên quan đến ngươi!” Giọng Lâm quý nhân rõ ràng đã trở nên thiếu tự tin, lại như cũ khiêu khích Liễu cô nương: “Ngươi cho rằng ngươi tốt hơn ta lắm sao? Đứa con hoang……
Thái tử đã từ Đại Hoàn cưới về Thái tử phi, ngươi chẳng phải cầu mà không được đó sao!”
Giọng Liễu cô nương càng thêm khinh thường:
“Chẳng qua chỉ là thủ đoạn uy hiếp Đại Hoàn mà thôi, Thái tử ca ca đến giờ vẫn không có an bài Lễ bộ chuẩn bị đại lễ sắc phong Thái tử phi, cho nên nữ nhân kia căn bản không đủ tạo nên uy hiếp!”
Lâm quý nhân khẽ cười, đắc ý: “Cũng khó nói lắm, ta nghe nói, hôm Thái tử trở về, có người mỏi mắt đi tới Đông cung cầu kiến, đáng tiếc Thái tử lại đang cùng nữ tử Đại Hoàn kia quấn quýt, căn bản là không có gặp ngươi.”
Liễu cô nương ngừng một lát mới tiếp tục lớn lối nói: “Vậy thì đã sao, Đại Hoàn bây giờ không chịu nổi một kích, nữ nhân kia nếu không phải lúc trước là Hoàng hậu, lại đúng khi Thái tử ca ca muốn làm nhục Đại Hoàn, căn bản sẽ không chọn nàng ta, huống hồ sứ thần Đại Hoàn còn chưa kịp bước chân vào biên cảnh đã liền bị Thái tử ca ca đuổi đi, có thể thấy Thái tử ca ca vốn không coi trọng nàng ta, chính là muốn nàng ta ở Đại Hi tứ cố vô thân, một nữ tử không chút căn cơ như vậy, ta muốn làm cho nàng ta chết còn dễ hơn làm ngươi chết gấp trăm lần!”
Đứng sau cây quế tứ cố vô thân, không chút căn cơ, nữ tử yếu nhược Tạ cô nương đưa ngón tay gõ gõ cằm, nằm xa như vậy cũng có thể trúng đạn, nàng cũng là không thắng mà rót rượu.
Nữ nhân ghen tị thật đáng sợ, cho nên nàng sau khi trở về có nên hướng Thái tử điện hạ xin các loại bảo cấp nhất không đây?
Nhưng có thể dự cảm rằng nếu nàng thật sự lên tiếng cái người nam nhân không biết xấu hổ kia khẳng định sẽ tự mình đảm nhiệm chức vị cận vệ này, vừa nghĩ như vậy Tạ cô nương đột nhiên cũng không nói cho hắn biết ý nghĩ này, nghĩ một chút Liễu cô nương kia chắc cũng sẽ không dám ở trong cung động thủ.
Dù sao……..
Vừa nghĩ tới Hi đế, Tạ cô nương không chịu được rung mình một cái.
Dù sao thì nam nhân kia tuyệt đối sẽ không cho phép người nào động tay động chân trên địa bàn của hắn, vậy nếu động đến trên người Hoàng hậu thì sao?
Nghĩ đến đây Tạ cô nương yên tâm nhiều rồi.
Nói bên kia hai người “lặng lẽ nói” cũng bởi vì Lâm quý nhân bị Liễu đại tiểu thư làm cho sốc đến nỗi nói không ra lời mà kết thúc, đợi sau khi hai người tản đi, Tạ cô nương mới từ sau bụi cây đi ra, động động tại chỗ đôi chân đã hơi tê, làm ra bộ dạng ta là đi ngang qua, thản nhiên hướng về phía Xuân Hòa cung của Hoàng hậu mà đi. Hệ mẫu trảo cấp.
Mấy ngày này vẫn luôn có một chiếc đuôi nhỏ vây quanh lấy nàng——Thái tử điện hạ của Đại Hi Cố Thần đang có chút bận, mà thật ra thì làm Thái tử hắn cũng luôn luôn bận rộn, trước kia thỉnh thoảng mới trở về nên tất cả chính sự đều là Hi đế nắm, hiện tại sau khi biết được hắn đã hoàn toàn trở về hơn nữa cũng tỏ ra sẽ không đi Đại Hoàn nữa, Hi đế sớm không chịu được đã trực tiếp đem chính sự toàn bộ ném cho hắn.
Dưới tình hình đó mà Thái tử điện hạ cũng vẫn chạy theo Tạ cô nương, hôm nay lại có chút bất thường né tránh nàng, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trước đó Thái tử điện hạ vội vàng thực hiện ước hẹn nửa năm kia, dưới tình hình bên kia Đại Hoàn vẫn chưa kết thúc hẳn đã vội vội vàng vàng trở về.
Dù cho Tôn thái hậu đã trúng gió, nhưng cũng không chết mà, dù cho Tôn quý nhân bị giáng vị, nhưng cũng không chết mà.
Cố Thần đem tất cả giấy tờ trong tay ném vào lò hương đốt đi, vừa không quan tâm cau mày nói: “Dư đảng Tôn gia sao vẫn còn sống vậy?”
Thanh Huy phía dưới cúi đầu trầm mặc không nói, sao vẫn còn sống? Còn không phải là vì Thái tử điện hạ không nỡ để bọn họ chết một cách thoải mái sao?.com
Cố Thần liếc Thanh Huy, nét mặt tản mạn, lời nói lại không chút khách khí: “Ngu xuẩn, nếu Thái tửu phi đã sang tới Đại Hi bên này, hai nữ nhân Tôn gia có thể giữ lại từ từ, nhưng mấy con kiến hôi ngoài cung có thể diệt sạch được rồi.”
Hắn nói xong đột nhiên giật mình, giơ tay ngăn lại: “Không, trước mắt đừng manh động, phòng khi cần thiết, cũng nên để cho vị Hoàng huynh kia tôi luyện một chút chứ.”
Không quan tâm vị Hoàng huynh cần tôi luyện trong miệng hắn lúc này đây đang một mặt âm trầm ngồi trong thư viện, bởi vì Đại Hi trong lúc triệt binh đã “thuận tiện” lấy đi lượng lớn vật tư của Nghiệp Châu và Huy Châu khiến hắn không ngừng tức giận.com
Đó không phải là vật tư của hai thành a, là hai châu a, một châu cũng đã có đến 7, 8 thành trì rồi, bị Đại Hi vơ vét sạch sẽ, dân chúng hai châu sẽ sống như thế nào đây?.com
Đương nhiên những chuyện như vậy người khởi xướng sẽ không quan tâm, không những không quan tâm mà còn cố gắng tìm cách khiến cho hắn gặp rắc rối: “Đúng rồi, Lâm Vân Tranh bên đó có tin tức gì không?”
"Có, " Thanh Huy giựt giựt khóe miệng, do dự một chút mới lên tiếng: “Hắn cho điện hạ hay, hắn sau này sẽ không liên lạc với nữ nhân kia nữa, kêu bệ hạ phái người khác tiếp quản.”
Cố Thần chẳng những không tức giận ngược lại còn khẽ cười: “Ta vừa mới trở về hắn liền lập tức hất tay chưởng quỹ, truyền tin tức đi, sắp xếp cho hắn đi tới Giang Nam, ta ở Nhuận Châu cùng Thanh châu cũng có chút sản nghiệp, để hắn kinh doanh cho ta, nếu không lời, vậy tiếp tục để hắn trở lại kinh nhìn chằm chằm vào nữ nhân kia.”
Thanh Huy biết điện hạ nhà mình đã đồng ý chuyện của Lâm Vân Tranh, nên cũng yên tâm, tiếp tục nói: “Nữ nhân trong cung kia, điện hạ để ai đi tiếp quản?”.com
“Tại sao phải phái người đi tiếp quản?” Cố Thần lười biếng dựa vào ghế, bộ dạng ra vẻ tản mạn mà lười biếng, tuy nhiên lại mơ hồ toát ra vẻ nguy hiểm, giống như một con báo đang ẩn nấp, nhìn qua không có uy hiếp chút nào, nhưng chỉ cần mạo phạm hắn, một khắc sau liền có thể đem kẻ mạo phạm xé thành những mảnh nhỏ.
Hắn không quan tâm nói: “Không cần quan tâm nàng ta, nàng ta là người có dã tâm cũng có cả tâm kế, ta thời điểm nàng ta yếu thế đã rất nhân từ rồi, cũng sắp bị sự thiện lương của ta làm cho cảm động rồi.”
Không biết xấu hổ..com
Nhưng những lời này Thanh Huy chỉ có thể để trong bụng, chứ không dám nói ra.
“Nhưng nàng ta gần đây đang cổ động Hoàng đế Đại Hoàn luyện binh, dường như có ý đợi thời cơ chín muồi sẽ tấn công Đại Hi ta.”
“Hả?” Thái tử điện hạ rõ ràng là đang mất tập trung, ánh mắt mơ hồ có chút mất hồn, nhưng miệng lại vẫn chuẩn xác đáp lời: “Cái người Hoàng huynh thương hoa tiếc ngọc của ta kia sẽ không đồng ý, lúc trước chẳng phải nàng ta còn cổ động tứ phi cắt giảm chi tiêu của hậu cung đó sao, cuối cùng đã bị Cảnh Diệp đè ép xuống, nhưng nàng ta cư nhiên trong thời gian ngắn như vậy lại có thể được sủng ái lại có thể nói Cảnh Diệp vẫn thật sự mềm lòng vì niệm cũ a.”.com
“………..” Thanh Huy trầm mặc, bộ dạng như thể không còn gì để nói.
Thái tử điện hạ tiếp tục lẩm bẩm: “Có điều nàng ta cũng không nhảy nhót được bao lâu nữa, nàng ta và Tôn Mai Y rất nhanh sẽ lại cùng nhau mang thai, hậu cung của Cảnh Diệp lại sắp náo nhiệt rồi, không thể ở lại Đại Hoàn đích thân xem kịch quả thực đáng tiếc, nhưng hiện tại ta muốn biết nhất vẫn là, nhạc phụ đại nhân của ta gần đây có khỏe không?”
“………..” Thanh Huy lại lần nữa liếc Thái tử điện hạ nhà mình không nói gì, đây không phải biết rõ rồi còn hỏi sao, không một tiếng nào liền lừa đem bảo bối của nhà người ta chạy mất, Tạ Tể tướng cũng sắp phát điên rồi, sau này Thái tử điện hạ nhà mình quả thực đã hướng tai mắt của Tạ Tể tướng mà tiết lộ tung tích Thái tử phi, nhưng càng như vậy Tạ Tể tướng có lẽ lại càng sốt ruột hơn.
Thanh Huy bày ra bộ mặt đờ đẫn: “Tạ Tể tướng sau khi nhận được tin tức, đã chuẩn bị tới Đại Hi một chuyến.”
Thái tử điện hạ cuối cùng cũng hồi phục lại tinh thần hướng phía hắn: “Chẳng phải đã cho người tiết lộ tung tích rồi sao, nói với ông ta Thanh Ngọc đang ở chỗ ta, ông ta sao vẫn còn tới vậy?”
Thanh Huy “……….” Làm ra bộ mặt ngây ngốc hết sức vô tội, nhưng trong lòng lại nghĩ chủ tử không biết kiếp trước hắn đã làm cái tội nghiệt gì.
“Nghĩ cách để ông ta đừng tới Đại Hi nữa đi, giao cho ngươi cả đấy Thanh Huy, đừng để ta thất vọng.” Thái tử điện hạ khoát khoát tay, bắt đầu hỏi trọng điểm: “Khi ta không ở đó Thái tửu phi làm những gì?”
Thanh Huy rất tự nhiên đi ra cửa ra hiệu, sau đó đột nhiên có một người đi vào đem tất cả nhất cử nhất động của Tạ cô nương miêu tả như thật một lần..com
Cuộc sống ngày có ngày không của Tạ cô nương hết sức khô khan, chỉ mấy câu đã liền nói hết, Thái tử điện hạ khổ não chống một bên mặt, nói với thư ký vạn năng Thanh Huy:
“Thái tử phi hiện tại đang giận ta, không muốn trông thấy ta, cũng không muốn nói chuyện với ta, ngươi nói xem nên làm như thế nào đây?”
Thanh Huy không thể nhắm mắt làm ngơ rồi, hắn thê tử còn không có thì làm sao biết được, nhưng thư ký thì phải giải quyết vấn đề cho ông chủ mà, hắn nghĩ chút rồi nói: “Lúc trước chẳng phải đã nghe Thái tử phi rất thích các loại trang sức bằng ngọc sao, chi bằng điện hạ tặng nhiều một chút?”
Thái tửu điện hạ không ngẩng đầu, khoát khoát tay: “Cái này không cần ngươi phải nói, đã tặng rồi, không dùng được.”
“Vậy, chi bằng đưa Thái tử phi ra ngoài du ngoạn, lúc trước Thái tử phi luôn muốn chạy ra ngoài cung mà, đúng rồi điện hạ, mấy ngày nữa là Bách hoa tiết………”
Thái tử điện hạ nghĩ nghĩ miễn cưỡng cảm thấy có chút khả thi, cuối cùng ân thưởng hắn một ánh mắt, vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi vừa nói: “Nhớ đấy, đừng để nhạc phụ đại nhân của ta đặt chân tới lãnh thổ Đại Hi dù chỉ một bước, nếu không ta sẽ hỏi tội ngươi.”
Đang khi Thái tử điện hạ chuẩn bị tiếp tục làm cái đuôi của Tạ cô nương, Tạ cô nương lại lần nữa bị Hi đế từ Xuân Hòa cung dọa ra, vỗ vỗ tim, đứng tại chỗ quay đầu nhìn Xuân Hòa cung, trong lòng vẫn còn sợ hãi hít mạnh một hơi, đáng sợ quá.
Quay đầu lại định cất bước thì phát hiện một bóng người trước mặt, nàng nhanh chóng lùi lại một bước, chỉ là trong lúc vội né tránh suýt nữa thì té, may mà người đi tới kịp thời đưa tay ra đỡ, mới tránh cho nàng khỏi một cú ngã đau đớn.com
Tạ cô nương đã đứng vững, ngẩng đầu hướng người đến, sau đó không khỏi cảm thán, không hổ là tiểu thuyết a, nhan sắc giá trị tổng thể đều quá cao, nghịch thiên như vậy, là nhân vật trước giờ chưa từng nhắc tới.
Người đến thu cánh tay lại nở nụ cười dịu dàng với nàng: “Cô nương không sao chứ?”
Không giống sự dịu dàng như sông xuân ấm áp của Cảnh Diệp, cũng không giống sự dịu dàng như thanh tùng cao thượng của Lâm Vân Tranh, càng không giống với sự dịu dàng mà nóng rực như mặt trời kia của Cố Thần, người này tuy dịu dàng, nhưng nụ cười kia lại thanh lạnh như nguyệt hoa trên trời.
Tổng thể có thể nói là nụ cười giả tạo, hay là một nụ cười ngụy tạo khá thành công, nhưng bởi vì nhan sắc giá trị tương đối cao, Tạ cô nương cảm thấy không nên vạch trần, thế là nàng hết sức giả bộ x cười với hắn, trên miệng lại không khách khí chút nào: “Đa tạ vị công tử này, đều trách ta không có mắt đứng giữa đường cản trở công tử, mong công tử thứ lỗi.”
Câu này dịch ra ý là: Ta vẫn đứng nguyên nơi này, ngươi tự mình đi tới đụng trúng nhất định là không có mắt rồi, đụng trúng thì tất nhiên phải đỡ ta rồi, còn muốn ta nói cảm ơn ngươi mới chịu sao?
Nhưng người ta một mặt “ngươi nói cái gì ta không nghe thấy cũng nghe không hiểu” vô cùng khách khí đáp lại: “Không cần khách khí.”
Trọng điểm theo đó chính là: “Vị cô nương này trông rất lạ nha.”.com
Chẹp, nàng vừa mới hình dung hắn như trăng trên trời, làm thành một đế vương cao lãnh hẳn sẽ không chủ động đến gần người khác như vậy chứ, có nhan sắc có giá trị thì tùy tiện được sao, còn phải học Cố Thần nhà người ta nhiều mà.
Tạ cô nương treo lên bộ mặt chẳng hiểu gì, không trả lời mà lại hỏi lại: “Không biết tôn tính đại danh công tử?”.com
Đối phương phong độ nhanh nhẹn chắp tay nói: “Tại hạ Cố Hạo Quân.”
Sau đó chỉ thấy Tạ cô nương trước ánh mắt mong chờ của hắn một mặt mông lung: “……..không quen.”
Nàng nói xong hơi nghiêng đầu một mặt nghi hoặc nhìn hắn, khuôn mặt tròn nhỏ phồng phồng lên, đôi mắt to lanh lợi chớp chớp, cả người hắn đều như khoác lên một bộ cao lãnh, nàng sao có thể không phối hợp tạo nên một chút đáng yêu cơ chứ, hơn nữa cũng không mất tiền mà..com
Cố Hạo Quân hít sâu một hơi, quả nhiên quá xúc động, nhưng trong lòng vẫn còn lầm bầm đứa con hoang kia quả nhiên là một kẻ biến thái, một cô nương nhỏ như vậy cũng có thể hạ miệng được, biến thái y như Hoàng đế Đại Hoàn Hoàng huynh của hắn..com
Nhưng những lời này của hắn còn chưa kịp nói ra, Cố Thần trở về Đông cung không thấy Tạ cô nương đã liền tìm tới.
Lại theo Tạ cô nương tán thưởng đến cái gọi là biến liễm tuyệt kỹ, Thái tử điện hạ vừa nãy còn vì trong thấy Tạ cô nương và nam nhân kia hết sức hài hòa đứng cùng nhau mà tối sầm mặt lại, trong nháy mắt đã biến thành bộ dạng cười híp mí, vừa bước tới vùa chào hỏi: “Ồ, Thành Thế tử, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ?”.com
Cố Hạo Quân cứng người, ngươi chết hay sao mà đã lâu không gặp, thế gặp tối qua là quỷ à?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...