Vật Hi Sinh Tu Chân Ký



Edit: Thảo My

Beta: Quỳnh ỉn

Liếc nhìn Tôn A Hoa còn chưa lộ bụng bầu, Tô Ngưng Mi cười nói: "Chị A Hoa, chúc mừng chị." Tô Ngưng Mi vừa nói vừa liếc mắt nhìn bụng của Tôn A Hoa, không khỏi nghĩ đến mình, hiện tại cô và Liên Cẩn Viên đang ở chung một phòng, chuyện nên làm cũng làm không ít, cũng không dùng biện pháp an toàn nào, hình như cô vẫn không có phản ứng gì, chẳng lẽ tu chân giả không thể mang thai?

Tô Ngưng Mi nghĩ đi nghĩ lại rồi sờ sờ bụng của mình, không biết cô có thể mang thai bảo bảo của Liên Cẩn Viên hay không.


Tôn A Hoa mang thai, dĩ nhiên là không thể đi, Tô Ngưng Mi lại đi tạm biệt Chương Gia Tề, lúc này mới trở lại Tô gia, Tô gia cũng đã dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, Tô Quốc Mai có dị năng không gian, tất cả mọi thứ đều thu vào bên trong không gian của cô ấy. Trần Kiều Kiều và Tiêu Linh Vũ cũng đã chuẩn bị xong, Đậu Đậu hưng phấn ở bên ngoài liên tục kêu ẳng ẳng, Trần Kiều Kiều nghe Đậu Đậu kêu, chạy ra ngoài dỗ Đậu Đậu hưng phấn không thôi.

Ôn Nhạn Kỳ cũng muốn đi Bắc Kinh, nhưng mà gần đây anh đang bận nghiên cứu virus tang thi, trong phòng trưng bày các loại kính hiển vi chai chai lọ lọ đựng virus và các bộ sách linh tinh gì đó. Những thứ đồ này không thể mang đi, Ôn Nhạn Kỳ nhờ Tô Ngưng Mi giúp một tay thu sạch những đồ này vào bên trong không gian.

Ôn Nhạn Kỳ ở phương diện y học thật sự là một thiên tài, Tô Ngưng Mi nhớ ở phần cuối cùng trong truyện nghiên cứu ra huyết thanh virus cũng có công lao của Ôn Nhạn Kỳ. Mặc dù Ôn Nhạn Kỳ là bác sĩ ngoại khoa, nhưng anh hiểu Trung y, sau mạt thế lại một mực nghiên cứu về phương diện virus, cuối cùng đi đến Bắc Kinh với nhiều chuyên gia về phương diện này nghiên cứu ra huyết thanh virus.

Huyết thanh virus này được nghiên cứu chế tạo ra vẫn còn rất nhiều hạn chế, nói là huyết thanh thật ra cũng không coi là huyết thanh thuần khiết, bên trong được thêm vào một vị thuốc bắc, vậy nên thuốc này thuộc về linh thảo, cần ít nhất một trăm phần mới có thể sử dụng, cho nên huyết thanh virus này cực kỳ hiếm thấy. Virus khuếch tán đến não bộ cần sáu giờ, trong vòng sáu tiếng này huyết thanh virus phải có hiệu quả, sau sáu giờ chỉ có thể trở thành tang thi thối nát bốc mùi thôi.

Tô Ngưng Mi không kịp nghĩ nhiều, cẩn thận giúp Ôn Nhạn Kỳ thu sạch thành quả nghiên cứu trong phòng anh vào bên trong không gian, liếc mắt nhìn căn phòng trống rỗng, Tô Ngưng Mi nói: "Ôn đại ca, đi thôi."

Ôn Nhạn Kỳ nhìn phòng trống rỗng một cái, cười cười với Tô Ngưng Mi, lộ ra hàm răng chỉnh tề trắng như sứ, đi ra cổng.

Một nhóm mười bảy người không thể nào ngự kiếm phi hành,hơn nữa loài chim biến dị trong không trung tăng nhanh, nên không an toàn, chỉ có thể lái xe. Tách ra quá phiền toái, Tôn A Hoa thay bọn họ tìm đến một chiếc xe tải quân dụng đã sửa chữa lại, đủ cho mười mấy người ở bên trong.


Đường tốt thì lái xe, gặp phải đường không thể đi qua được chỉ có thể đi bộ. Đường bên cạnh căn cứ cũng được người trong căn cứ sửa chữa, đường cát bình thường, xe đi ở phía trên lung la lung lay. Hôm nay Tô Hạo và bác cả Tô Quốc Khánh lái xe, ngồi ở phía trước, những người khác ngồi ở phía sau xe tải.

Tô Ngưng Mi lấy ra một tấm bản đồ, chỉ vào nói với mọi người: "Bây giờ chúng ta đi Nghiễm Châu, đi cao tốc Kinh Châu, qua Quảng Đông, Hồ Nam, Hồ Bắc, Hà Nam, Hà Bắc, cuối cùng đến Bắc Kinh. Dọc đường đi qua thành thị có Nghiễm Châu, Thiều Quan, Sâm Châu, Tương Đàm, Trường Sa, Nhạc Dương, Hàm Ninh, Vũ Hán, Hiếu Cảm, Tín Dương, Trú Mã Điếm, Tháp Hà, Hứa Xương, Trịnh Châu, Tân Hương, Hạc Bích, An Dương, Hàm Đan, Hình Thai, Thạch Gia Trang, Bảo Định, không cần tôi nói, chắc mọi người đều biết đoạn đường này chỉ sợ là ngập tràn nguy hiểm."

Tưởng Nhật cười hì hì nói: "Chị Tiểu Mi, sợ gì? Mạt thế đã qua hơn một năm rưỡi, chúng ta vẫn sống rất tốt, chúng ta nhất định có thể bình an đi đến Bắc Kinh."

Mọi người nghe vậy đều không tự chủ được gật đầu một cái.

Tô Ngưng Mi cười cười, thu bản đồ vào trong không gian cũng gật đầu một cái. Trên đường phải đi qua trấn Phù Khẩu, trấn Phù Khẩu đã thành một vùng phế tích, hơn nữa xe không đi qua được, mọi người chỉ có thể thu xe vào không gian đi bộ đến trạm thu lệ phí.

Trấn Phù Khẩu đã thật sự trở thành phế tích, một mảnh hoang vắng, ngay cả một bóng người cũng không có, thỉnh thoảng có thể nghe thấy một hai tiếng không biết tiếng kêu lạ của thú biến dị trốn ở vị trí nào.


Liên Cẩn Viên nhìn xung quanh một vòng, ngón tay nhanh chóng động mấy cái, mang theo một ngọn lửa, ở giữa là ngọn lửa màu đen bay đến một vùng phế tích cách đó năm mươi mét, bên trong lập tức có hai con chuột biến dị chạy ra, đáng tiếc ngọn lửa của Liên Cẩn Viên đánh ra đã dính vào trên người bọn nó, hai con chuột biến dị lập tức kêu thảm, không bao lâu liền bị ngọn lửa thiêu thành tro tàn.

Trên đường gặp phải thú biến dị và tang thi cũng bị bọn họ giải quyết, trong mười bảy người có tám dị năng giả cấp bốn, còn lại tất cả chín người đều là tu chân giả, cũng có một ít võ lực, chỉ cần không đụng phải thú biến dị cấp năm hoặc là bầy thú biến dị, bầy tang thi trên căn bản cũng không có việc gì.

Đường xung quanh Trấn Phù Khẩu cũng đã bị phá hủy, muốn lái xe cũng không dễ dàng gì, mọi người phải đi bộ một đường ra khỏi trấn Phù Khẩu lên quốc lộ, qua một quốc lộ chính là Nghiễm Châu rồi. Trên quốc lộ rất là hoang



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui