Cuối cùng, Turan được dẫn đến trước một cánh cổng lớn cao hơn mười mét. Cánh cổng được đóng kín một cách chặt chẽ như đang cố che đậy thứ gì, thế nhưng phía sau cánh cổng hoàn toàn có thể thấy được, chỉ cần di chuyển sang bên một chút mà thôi. Hiển nhiên thứ này không đơn giản là dùng để đi từ bên này sang bên kia.
Trên mặt cánh cổng, Turan thấy được nhiều hoa văn đặc thù. Chúng không hề lặp lại, đồng thời không giống chữ viết. Kinh nghiệm ngầm cho Turan biết rằng chúng là một dạng ma văn, hoạt động giống như bùa chú. Có điều, nó lại không cảm nhận được ma năng vận chuyển dù chỉ một chút.
Bất giác ngẩng đầu nhìn lên, Turan chợt nghĩ đến tòa tháp. Tòa tháp có lẽ đóng vai trò lớn hơn nhiều so với vẻ ngoài.
Velduran vẫn giữ nụ cười hào hứng trên môi, bắt đầu giới thiệu:
– Đây là cánh cổng dẫn đến Lĩnh vực Ma pháp. Mặc dù gọi “cổng” nhưng kì thực lại là một vật phẩm biểu tượng. Tác dụng ngược lại không có gì thay đổi. Muốn sử dụng chỉ cần hơi đưa tay về trước, tập trung tinh thần là được rồi.
Turan liếc mắt nhìn, giấu trong lòng nỗi nghi hoặc. Nó vừa thi triển kỹ năng chủ đạo lên cánh cổng. Vốn là có ý tò mò, kết quả lại ngoài ý muốn.
Trước mặt chẳng phải là cánh cổng dẫn đến Lĩnh vực Ma pháp gì cả, mà là neo cấm chế. Turan cũng là lần đầu tiên nghe đến thứ này, và theo như thông tin có được, neo cấm chế có tác dụng duy nhất là giam cầm.
Để giam cầm một thứ, neo cấm chế không chỉ có một mà cần rất nhiều. Đối tượng bị giam cầm càng mạnh thì số lượng neo cần càng lớn, chất lượng cũng không thể kém. Neo sau đó được đem đi giữ ở nhiều nơi hòng làm giảm sức mạnh của đối tượng.
Thứ như vậy lại biến thành cánh cổng dẫn đến Lĩnh vực Ma pháp, Turan thật sự khó mà hiểu nổi. Mặt khác, nó không cho rằng Velduran đang lừa mình. Có lẽ đây đúng là cánh cổng như lời ông ta nói, chỉ khác ở chỗ bản chất của nó lại không hề được giới thiệu.
– Một khi tiến vào Lĩnh vực Ma pháp, nội dung thử thách sẽ được giới thiệu. – Velduran tiếp tục - Thử thách mỗi lần đều sẽ khác nhau, độ khó tăng dần phụ thuộc vào thành tích của những thử thách trước đó. Tất nhiên, Thần cấp vẫn đóng một vai trò cực kì quan trọng.
Quay sang Turan, Velduran chờ đợi một câu hỏi. Turan lại không nói gì, chỉ chăm chú quan sát từng đường nét một được khắc bên trên cánh cổng. Nó mơ hồ cảm giác được gì đấy, lại không rõ ràng chúng có ý nghĩa gì. Dù sao đi nữa, ghi nhớ vẫn là cần thiết.
Thất vọng, Velduran đành đặt niềm tin vào cô gái nhỏ ở bên cạnh. Lily phát hiện đối phương chú ý tới mình thì thoáng bối rối, song lại rất nhanh thốt:
– Thử thách là về kiến thức ma pháp chứ? Thử thách có cần thực hành thi triển ma pháp không? Thử thách có giới thiệu ma pháp mới cho người tham gia không? Có đối tượng thi triển ma pháp không?
Lily hỏi rất nhiều, liên tục. Cô không chờ có câu trả lời mới tiếp tục hỏi mà nói luôn một lượt, có lẽ vì nhất thời khó mà chọn được rằng nên ưu tiên thứ gì.
Velduran đối với biểu hiện ấy lại là rất hài lòng, không ngừng gật gù ra vẻ nghe hiểu. Không khó đoán, sau cùng ông ta không chọn trả lời từng câu một, thay vào đó cứ tổng hợp lại mà đáp. Chỗ nào còn thiếu, tự khắc đối phương sẽ lên tiếng hỏi.
– Thử thách tất nhiên là xoay quanh ma pháp, có nội dung cụ thể và cần vận dụng kiến thức phù hợp. Trong quá trình tham gia thử thách, có thể xuất hiện những nội dung và kiến thức chưa biết. Gặp tình huống như vậy, chỉ đành xem như thử thách thất bại. Sau khi ra ngoài, bù lại có thể dựa vào đó để tìm đọc kiến thức còn thiếu.
– Hầu hết thử thách đều sẽ có đối tượng để thi triển ma pháp. Phần lớn là quái, một số là hình chiếu, số ít khác là một đối thủ thật sự. Yêu cầu chủ yếu là chiến thắng đối phương, đôi khi cũng sẽ có kèm theo một số yêu cầu phụ như chỉ cho phép dùng loại ma pháp nhất định hoặc phải dùng đủ số lần một ma pháp nào đó.
– Thử thách không bao gồm đối tượng để thi triển ma pháp thì nổi bật có vận dụng ma pháp trận, vẽ ma văn và đặc biệt nhất là ma chú.
Nhắc đến ma chú, Lily không kiềm được òa lên một tiếng, rõ là rất muốn biết thêm.
Turan thấy vậy thì nhíu mày. Học ma chú không phải là chuyện xấu, nhưng đối với ma pháp sư chưa có kinh nghiệm thì rất nguy hiểm, càng đừng nói tới một Nihr như Lily. Nó vẫn còn chưa quên vụ nổ ma năng mà em ấy bất cẩn gây ra đâu.
Có điều, Turan nhất thời chẳng tiện nói cái gì. Tòa tháp Ma pháp Tối thượng là một cơ hội hiếm có và tất nhiên đặc thù. Biết đâu họ lại sở hữu phương pháp dạy sử dụng và kiểm soát ma chú một cách an toàn.
– Thất bại trong lúc thử thách không có trừng phạt, nhưng nếu để mất mạng thì sẽ chịu tổn thương về mặt tinh thần và linh hồn, đồng thời trong một thời gian sẽ không thể tiếp tục tham gia thử thách. Nói gì thì, vẫn còn tốt hơn nhiều so với chết ở bên ngoài nên cũng đừng vì thế mà e ngại.
Như thế lại không được thuận tiện như thế giới giả lập. Đổi lại, phần thưởng phong phú hơn và còn chẳng tốn phí. Turan vốn không có ý định so sánh, chỉ là muốn hiểu thêm để còn tiện giúp đỡ cô nàng ma pháp sư nhỏ.
Chờ cho Lily và Velduran người hỏi người đáp xong xuôi thì đã gần nửa giờ trôi qua. Họ còn có thể nói thêm nữa, nhưng cũng chẳng cần phải làm cho bằng hết ngay bây giờ. Cơ hội sau này còn nhiều.
Turan ngược lại không vội, nhất là khi cảm giác về dị tượng phía bên ngoài vẫn còn chưa giảm đi. Nó quay sang phía hai người, xác nhận họ đang chờ lời từ mình thì mới cất tiếng:
– Chúng ta bắt đầu thử thách đi.
– Tuyệt!
Velduran thốt lên, mừng rỡ. Sau đó ông ta đưa tay lên làm mẫu, bảo:
– Thao tác đơn giản như đã nói. Giờ cậu có thể bắt đầu.
Cùng với động tác tay của Velduran, Turan có thể thấy được những đường nét vẽ trên cánh cổng thoáng phát sáng le lói phản ứng lại. Thế nhưng chúng vẫn chẳng phải ma năng như là nó biết.
Lạ lùng. Và điều đó làm Turan không khỏi có cảm giác bất an. Dù vậy, nó lại chẳng thể lùi bước vào lúc này. Cơ hội tiến vào để trở thành người đầu tiên tham gia thử thách không dễ có được. Nó chẳng những cần phải sớm tham gia và hoàn thành thử thách, mà còn nhất định phải thu thập càng nhiều thông tin càng tốt hòng dành cho Lily sự chuẩn bị tốt nhất.
– Được rồi.
Dứt lời, Turan đưa tay về trước. Nó lập tức cảm nhận được một sức hút nhè nhẹ, không mạnh nhưng lại cực kì hấp dẫn khiến bản thân khó mà buông tay xuống được.
Lòng bàn trái nóng ran, tay phải thì trở nên ngứa ngáy khó chịu. Turan không có thời gian để ý chuyện gì đang diễn ra. Mặc dù Velduran bảo rằng cần tập trung tinh thần, nhưng dường như tinh thần bản thân đã sớm không thuộc về nó. Thứ nó cần dành hết sự quan tâm vào lúc này là giữ mình tỉnh táo.
Thế rồi chẳng biết từ khi nào, khung cảnh xung quanh đều đã biến hết thành một màu trắng xóa đến chói lòa. Turan nheo mắt, cố làm quen với sự thay đổi đột ngột.
Cũng may, chúng chỉ là màu trắng, cũng không phải là ánh sáng có sức sát thương nên chỉ qua một lúc, cảm giác khó chịu đã dịu đi. Mọi thứ giờ đã có thể nhìn rõ được.
Đường chân trời. Phía trên là màu trắng nhạt, dưới là trắng đục. Toàn bộ dưới chân đều là cát trắng.
Turan vô thức bước về trước hòng tìm một sự thay đổi. Thế nhưng mọi thứ cứ lặp lại chừng như vô tận.
Nó ngẩng đầu. Bầu trời không có mây, lại trông thật gần, như có thể đưa tay chạm tới được. Ở Lĩnh vực Ma pháp, nó lại tuyệt nhiên chẳng thể cảm nhận được chút ma năng nào. Kể cả của bản thân.
Vòng vận chuyển ma năng không còn tồn tại. Turan đưa tay, lấy từ túi trữ vật ra một viên ngọc lam bảo. Viên ngọc vừa xuất hiện lại có màu trắng sữa chừng như vốn đã luôn như vậy.
– Ma năng…
Turan lẩm bẩm, nhìn lấy xung quanh. Nó nghĩ đến hai khả năng cho tình huống hiện tại. Một là ma năng bị đồng hóa, biến thành một thứ khác; hai là những gì màu trắng nó đang thấy đây mới là hình dáng thật sự của ma năng.
Cũng có thể, cả hai đều đúng.
Turan dẹp viên ngọc lam bảo đi, xác nhận biến trở lại thành màu lam như trước. Ít nhất hiện tại nó có thể xác nhận những gì mình thấy không phải là ảo giác. Tâm trí nó vẫn còn nguyên vẹn. Đây mới là điểm mấu chốt.
Hít sâu một hơi lấy tinh thần, Turan bắt đầu thi triển kỹ năng chủ đạo lên xung quanh. Mặt đất, cơn gió thoáng qua, bầu trời, hay cả những vật thể lờ mờ dật dờ chuyển động ở cuối đường chân trời.
Tinh thể ma năng, dòng chảy ma năng, vòm ma năng, nguồn phát động. Turan không bất ngờ vì đã phần nào đoán trước được, nhưng vẫn khó mà giữ được tim mình không đập rộn lên. Chúng vậy mà lại thật sự là ma năng. Ở khắp nơi.
Turan cảm thấy choáng ngợp. Nó như bị nhấn chìm xuống biển sâu, ép cho không thể thở được. Mỗi khi nó há miệng cố gắng hớp một hơi, ma năng lại tranh nhau đổ vào ngập tràn cuống họng. Phải nôn ra.
Ngộ độc ma năng có nhiều loại, và việc hấp thụ ma năng không kiểm soát là loại tệ nhất. Chết vì ngộ độc ma năng trong tòa tháp Ma pháp Tối thượng, quả là không thể nào thê thảm hơn được nữa, nghe như một trò cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...