Con Hề lanh lợi tinh anh co giật trong chiếc hố nhỏ vừa được tạo ra bởi vụ nổ, khó khăn đứng dậy.
Cả người con quái hiện đầy vết nứt gãy, nhưng tuyệt nhiên không dấu hiệu nào rằng con quái sẽ bỏ qua cho Turan, người mà bây giờ đã rời đi vị trí vụ nổ hàng trăm mét.
Mức thù hận đã lên đến quá cao.
Con hề ném sang bên cặp dao găm chỉ còn mỗi cán dao, lại lấy ra cặp dao mới.
Vừa rồi, nhát chém phối hợp với lời cầu khấn ‘Gió cắt’ đã khiến con quái bị vỡ thế công, nhưng tiếp theo chuyện đó sẽ không xảy ra nữa.
Con quái đã quyết định thay đổi phương thức chiến đấu.
Lao đi.
Con Hề lanh lợi tinh anh nghiên người, đạp mạnh chiếc chân duy nhất của mình để hướng về trước những bước dài đến gần chục mét.
Nhảy bổ đến sẽ khiến con quái mất đi điểm tựa để bộc phát uy lực cần có, nhưng tiếp cận rồi dựa vào ưu thế tốc độ để áp đảo kẻ địch thì không cần phải lo về chuyện đấy.
Turan nhíu mày.
Nó chưa từng đánh giá thấp con Hề lanh lợi tinh anh, lại không nghĩ rằng đối phương muốn liều chết với mình.
Hoặc là, con quái đang nghĩ rằng bản thân thắng chắc.
Con hề này quả nhiên cần được dạy dỗ.
Thế nhưng, khi Turan vừa đưa tay nâng ngọn cỏ lau màu bạc lên, nó trông thấy từ xa chạy đến một đoàn xe.
Nó nhận ra kiểu xe này, cũng như biểu tượng được đề một bên xe.
Là quân đoàn Ungreilt.
Họ dĩ nhiên không trùng hợp chạy đến nơi này.
Turan chắc chắn đã bị theo dõi.
“Nhưng bằng cách nào?”
Turan nghĩ thầm, từ bỏ việc tiếp tục chiến đấu với con Hề lanh lợi tinh anh mà quay người, chủ động chạy về phía đoàn xe.
Nó khá chắc rằng bản thân không bị ai theo dõi từ khi rời thành Carne qua cổng phía tây.
Cách duy nhất quân đoàn Ungreilt biết vị trí của nó là thiết bị định vị đã cài lên người.
Đây không hẳn là điều gì đáng ngạc nhiên.
Thứ khiến Turan khó mà hiểu được là tại sao phía quân đoàn Ungreilt, hay chính xác hơn là người của Wyndur phải làm như vậy.
Lại nói, họ có thể biết vị trí của nó, đến chỗ nó đúng lúc nguy cấp lại là chuyện khác.
Có tiếng súng nổi lên, kèm theo đó là ánh sáng đến từ những chiếc vòng ma thuật.
Đội ngũ từ đoàn xe đã bắt đầu tấn công con Hề lanh lợi tinh anh đang đuổi theo Turan.
Họ không thể chờ thêm, vì nếu để khoảng cách giữa mục tiêu và Turan bị rút ngắn nữa thì sẽ khó mà đảm bảo an toàn cho nó.
Một chiếc xe rời đoàn chạy hướng đến chỗ Turan, mục đích rõ ràng là tiếp đón.
Người bước ra từ xe bất ngờ thay lại là cô vũ công Shelah.
– Trùng hợp vậy.
Sao cậu lại ở đây?
Shelah nói, miệng cười vẻ thích thú, còn cố tình hơi nghiêng đầu, đẩy nhẹ hông mình theo từng bước chân.
Hoặc là Turan cả nghĩ.
Đây nên là cách di chuyển bình thường của cô nàng đi.
– Trùng hợp? – Turan thắc mắc – Ý cô là về chuyện gì?
Shelah ngừng bước, liếc mắt sang bên vẻ như đang suy nghĩ, đáp:
– Còn chuyện gì ngoài việc hai ta cùng có mặt ở đây ư? Đừng đùa nữa, đó là một con Hề lanh lợi tinh anh, phải không?
– Cô có thể nhận ra mà.
– Turan nói, tỏ vẻ không vừa ý với cách trả lời của Shelah – Tôi đến đây săn quái.
Còn mọi người thì sao?
– Tất nhiên là săn quái! – Shelah thốt lên – Chúng tôi đã đánh dấu khu vực quái quanh đây, cậu không biết sao?
Turan ngơ ra một lúc, không nói thêm gì.
Có lẽ trong chuyện này, nó là người sai.
Hành động theo cảm tính quả là chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cả.
Dù sao thì việc săn giết quái của nó cũng chỉ là quyết định nhất thời, nên chẳng có buồn tới ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn làm chi cả.
– Vậy là tôi đã cướp bãi quái của mọi người rồi.
– Turan cất tiếng.
– Ấy, cậu nói vậy chúng tôi không dám nhận đâu.
– Shelah xua tay bảo – Nếu biết cậu tới đây từ sớm thì toàn bộ số quái đều đã dành cho cậu rồi.
Định sẵn là vậy mà.
Turan im lặng.
Nó chợt nghĩ tới lý do vì sao một đội ngũ toàn cấp 15 như của Shelah đây lại tiến săn giết quái ở khu vực quanh đây.
Họ hành động như thể chẳng có việc gì khác để làm vậy.
– Hừm.
Thế, hẳn là cô và đội ngũ của mình sẽ đồng hành cũng tôi trong chuyến càn quét sắp tới? – Turan hỏi.
– Bị cậu đoán ra rồi.
– Shelah mỉm cười – Tôi đã rất mong chờ đấy.
Turan giấu một tiếng thở dài.
Khả năng mà đội ngũ của Shelah lần nữa cùng nó du hành kì thực là không hề thấp, nhưng lại chẳng phải là điều mà Turan mong đợi.
Họ có một vấn đề khá nhức nhói về mặt tâm lý, và cho tới khi nào vấn đề ấy được giải quyết thì con đường phía trước chỉ có càng thêm gian nan mà thôi.
– Vậy mọi người đã quyết định thế nào về Thần cấp bản thân?
Turan cố tình cất tiếng dò hỏi.
Lần này, Shelah không vội đáp mà quay sang nhìn về phía những người đồng đội của mình.
Chỉ có một mình cô ta ra đối đáp cùng Turan mà thôi, cứ như thể là giữa mọi người đang tồn tại bức tường vô hình nào đấy.
– Rất tiếc là chúng tôi vẫn chưa thống nhất được.
– Shelah vẻ áy náy nói – Sau lần cậu tham gia du hành, mọi người đã chia nhau thành ba phe.
Một phe tiếp tục ủng hộ đẩy mạnh giới hạn bản thân ở Thần cấp 15, nhất quyết không đột phá tới khi sự kiện ở phía tây kết thúc.
Một phe khác vừa nổi lên mong muốn đột phá để có thể tham gia vào tầng lớp cao hơn, nâng cao giá trị bản thân trong quân đoàn, cũng tức giúp ích cho phó đoàn trưởng nhiều hơn.
Phe cuối cùng, muốn rời đội ngũ.
Turan nhướn mày, gương mặt lộ rõ sự hứng thú.
Nó đã không ngờ tới việc có người muốn rời đội ngũ chỉ vì sự tham gia càn quét phó bản của mình.
Nhưng Shelah chẳng có vẻ gì là muốn nói thêm về điều đó.
Đây dù gì cũng là mặt xấu của họ, dĩ nhiên không muốn lộ ra.
Thay vì vậy, cô ta bảo:
– Một số thành viên trong đội dựa vào tình hình căng thẳng đột nhiên bộc phát mà quy tội cho cậu, Turan.
Turan mỉm cười.
Nó cũng chẳng rõ tại sao mình làm vậy, hẳn là không nên, nhưng phản ứng vẫn là thật tự nhiên như thế.
– Thú vị.
– Turan đánh giá một tiếng.
– Đây không phải là chuyện gì hay ho đâu.
Shelah dè bỉu, chừng muốn nói thêm, lại thôi.
– Sao cô không nghĩ đơn giản rằng đây là một cơ hội tốt để chọn lọc thành viên trong đội.
Mọi người thật sự đã luôn có thể chiến đấu một cách hiệu quả cùng nhau sao? Mà kể cả thế thì, mọi người có đều vừa lòng với chỉ như vậy không?
Lời đề nghị kì quái của Turan làm hai mày Shelah nhăn lại, càng lúc càng sâu.
Thực tế thì, đội ngũ của Shelah đã và đang hoạt động rất tốt, ít nhất là so với phần lớn những đội ngũ khác.
Số lượng thành viên của họ không hề nhỏ nên muốn mọi người đều đồng lòng với nhau là không thể nào.
Sự xuất hiện của Turan khi đó là một liều thuốc xúc tác cực mạnh.
Rất nhiều thành viên đã nán lại Thần cấp 15 quá lâu mà không giành được thêm thành quả đáng có nào, giờ lại trông một tên du hành giả mới Thần cấp 11 đơn độc đánh bại một con quái trùm cấp 16, thật khó mà giữ lòng kiên định.
Họ muốn mạnh lên, họ không muốn bị vượt mặt, càng không muốn bị đào thải.
Phó đoàn trưởng Wyndur là rất tốt, Turan cũng chẳng muốn đề cập tới việc có người muốn vong ơn, nhưng rõ ràng là có nhiều hơn một cách để ủng hộ, góp sức cho vị phó đoàn trưởng ấy.
Hơn cả là, phương thức hiện tại họ đang làm, có vẻ như không được chính Wyndur tán thành.
Nhưng gì thì gì, luật lệ của quân đoàn vẫn còn đó.
Mọi người dù đã bắt đầu phân thành phe phái, lại chẳng dám làm gì quá đáng.
Nỗi lòng buồn bực không được bộc phát, lẽ dĩ nhiên kẻ chịu công kích sẽ trở thành Turan, hoặc dễ dàng hơn nữa là người đứng đầu đội ngũ – Athenia.
Nghĩ đến, Turan tới giờ vẫn chưa thấy Athenia đâu.
Cô ta nên là người đến gặp nó thay vì Shelah mới đúng, hẳn đang bận bịu gì đấy, tạm thời không có mặt ở đây.
– Có lẽ… cậu đúng.
Shelah cất tiếng, lại phát hoảng, vội chữa:
– Chỉ có lẽ thôi.
Tôi không có đồng tình với cậu đâu.
Hẳn là sợ đồng đội mình hiểu nhầm cái gì, Turan đoán vậy.
Nó cũng không để tâm nhiều thêm.
Vấn đề mà nó lo lắng hơn cả là liệu cuộc càn quét phó bản chiều nay có sẽ diễn ra suôn sẻ hay không.
Quay đầu nhìn lại, Turan thấy rằng con Hề lanh lợi tinh anh đang bị vây lấy bởi sáu du hành giả với đủ món vũ khí khác nhau.
Phía xa, từ trên những chiếc xe thì có từng đơn vị xạ thủ và pháp sư đang sẵn sàng phát động những đợt công kích mạnh nhất.
Con quái xem chừng không có cửa thắng rồi, cả phản kháng lại còn khó nữa là.
Nếu ở phó bản ‘Làng quỷ lùn’ họ cũng làm ngay như thế này thì Turan đã chẳng phải tốn sức.
– Luyện tập à…
Turan nói nhỏ.
Đối phương có lẽ đã không còn để tâm tới chuyện đó nữa, chỉ muốn xong việc càng sớm càng tốt mà thôi.
Nán lại Thần cấp 15 để thúc đẩy giới hạn cho từng cá nhân càng mạnh thêm nữa, nghe thì hay, thực tế lại chẳng được khả quan.
Turan thật sự rất muốn đặt cho Shelah một câu hỏi, rằng từ khi họ bắt đầu kế hoạch luyện tập đó cho tới giờ, đã đạt được những gì rồi.
Đó là câu hỏi tệ, nên để cho họ tự hỏi mình thì hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...