Vang Danh Thiên Hạ


Thoáng cái đã qua một năm.

Hội nghị Thánh Giai sắp đến gần.
Thánh Vương và Nhị Hoàng tử thông báo đến Tam Giai Môn và Tứ Lưu Lâu.
Nơi Họp mặt là ở Thành Giang Cảnh.
Thành Giang Cảnh có quang cảnh cực đẹp.
Khí hậu ôn hoà.

Thiên nhiên khoe sắc.
Kinh thương phát triển
Đặc biêt: Là nơi tụ họp nhiều Bang phái Võ Lâm Nhất.
Giang Thành có 20 môn phái lớn.
Có 50 môn phái trung
Còn môn phái nhỏ thì rất nhiều
Người ta nói:
Ở Thành Giang Cảnh.

Ngay cả quán trà ven đường người ngồi đấy cũng có thể là cao thủ.
Hội nghị Thánh Giai rất Quan Trọng nên Thánh Vương và Nhị Hoàng Tử mới chọn Thành Giang Cảnh.
Nơi đây an toàn và xa kinh thành.
Tam Giai Môn không có đi cùng nhau đến Thành Giang Cảnh vì ba nhóm làm việc thường không cùng chỗ.
Nên Nhóm Nào đi nhóm đấy.
Nhóm Du Hoặc sắp xếp mọi chuyện trên kinh song thì xuất phát
Từ kinh thành đến Thành Giang Cảnh mất một tuần đi ngựa.
Nhóm Du Hoặc xuất phát sớm hơn.

Vừa đi vừa nghỉ ngơi dọc đường cũng phải mất hơn một tuần mới tới Thành Giang Cảnh
Hơn một tuần sau tại Thành Giang Cảnh suất hiện bốn chiếc xe Hoàng Thương uy vũ tiến vào thành khiến mọi người chú ý.
Không phải Giang Thành chưa từng có Hoàng Thương ghé qua.

Có.

Nhưng hiếm khi.
Tuy kinh tế Giang Cảnh rất phát triển nhưng lại chưa từng có một vị Hoàng Thương nào.
Hoàng Thương có năm vị trí.

Không phải củ cải ngoài đường muốn lên ngồi là ngồi được.

Chưa kể Đại Lân to như vậy người làm ăn không thiếu.
Nơi phát triển như Giang Cảnh cũng nhiều lắm.
Nhóm Du Hoặc đã cho tra trước.

Quán trọ tốt nhất Giang cảnh thành là Hàn Trích Lâu.
Quán Trọ này Năm tầng.

Rất lớn.

Nằm ngay con đường chính của Thành Giang Cảnh.
Còn Đường này rất dài và rộng
Đi bốn chiếc xe ngựa ngang hàng còn dư.
Làm đường to như vậy vì ở đây các Môn phái.

Các võ hiệp hay phi ngựa trên đường nên phải làm to.
Nhóm Du Hoặc đã cho người đến đặt chỗ trước mấy ngày rồi nên hôm nay đến chỉ việc vào ở.
Trước khi tới đã cho thủ hạ đến báo Hàn Trích Lâu trước rồi.
Nên khi nhóm Lam Hạ gần tới.

Trước cửa tửu lâu đang đứng năm người.
Người đứng đầu là một người trung niên mập ăn mặc rất tôn quý.
Bốn người đằng sau ăn mặc cũng không kém.
Khi nhóm Du Hoặc dừng xe ở trước tiệm lầu.
Người trong các tửu lâu, các tiệm buôn bán đối diện và xung quanh, người đi đường đều nhìn.
Xe ngựa Hoàng Thương quá nổi.
Luật Đại Lân yêu cầu xe ngựa Hoàng Thương màu trắng, ngựa cũng trắng.

Xe Hoàng Thương đứng đâu.

Nổi bật ở đó.
Thủ hạ đảm nhiệm phu xe xuống ngựa.

Ngồi cùng với người phu xe là một người khác
Người này nhảy xuống ngựa lấy mọit cái ghế dài để dưới xe ngựa.

Sau mở cửa hô: Chủ nhân mời xuống ngựa.
Nhóm Dư Hoặc từng người xuống ngựa.

Khí thế và phong thái khiến nhiều người càng để ý.
Người đốn Nhóm Du Hoặc Là Vinh Phú chủ của Hàn Trích Lâu
Ông ta thấy nhóm Du Hoặc xuống xe vội tiến tới cùng mấy người đằng sau cười tươi chắp tay cúi đầu nói:
Tham kiến các Vị Hoàng Thương.
Hoan nghênh các vị đã tới Hàn Trích Lâu.

Được các Vị chọn lựa là Vinh hạnh cho tiệm tiểu nhân.
Hàn Á liếc nhìn lão nói: Dẫn đường đi.
Lão nghe song vôi nói: Vâng vâng mời các vị.
Nhóm Du Hoặc theo lão vào tiệm rồi đi lên lầu năm.
Những người ngoài tiệm bàn tán nhau:
- Mấy vị Hoàng Thương sao trẻ thế.

Chắc tầm 27 hay 28 thôi
- Đúng trẻ vậy đã lên Hoành Thương thật tài giỏi.
- Khí thế đấy các ngươi thấy không.

Khéo là Hoàng tộc trên kinh thành cũng nên.
- Không.

Ta đã nghe qua năm vị trí Hoàng Thương không ai là Trong Hoàng tộc cả.
- Không phải Hoàng tộc.

Vậy cái khí thế ấy.

Chậc.

Đúng là không tầm thường mà.

- Ngươi nói buồn cười.

Ngươi thấy có ai là Hoàng Thương mà tầm thường không.
- Đúng.

Đại Lân ta to lớn như vậy.
Kinh thương phát triển vượt bậc, cạnh tranh nhau gay gắt để lên Hoành Thương.

Mà vị trí Hoàng Thương chỉ có 5 vị trí thôi.
Ngồi lên được vị trí ấy có ai mà tầm thường chứ.
- Ngươi nói đúng lắm.
Có vài người không tham gia thảo luận chỉ ngồi nghe mọi người nói.
Tại một quán trà năm lầu đối diện Hàn Trích Lâu.
Tại lầu năm.

Có một bàn trà bốn người ngồi.

Ai cũng không tầm thường.
Người năm tử mặc xám bào nói: Khí thế như vậy.

Không phải tầm thường.
Vị trung niên gật đầu nói: Không chỉ khí thế, phong thái cũng không tầm thường.
Một nam tử mặc y phục lục sắc cười nói: Không biết võ công cao đến mức nào.
Nữ nhân ngồi cùng bàn liếc nói: Võ công cao hay không cũng không liên quan đến chúng ta.

Đừng quyên họ là Hoàng Thương.

Nam tử y phục lục sắc nghe vậy nói: Ta đâu có làm gì đâu.

Ta đâu có điên đâu mà đụng vào họ.
Nhóm Du Hoặc Ở Hàn Trích Lâu hai ngày thì xuất phát tới địa điểm Hội Nghị Thánh Giai.
Lần này cũng có người dẫn đường.
Xe ngựa chạy một đoạn thời gian thì tới trước một tửu lâu năm lầu rất lớn.
Nhóm Du Hoặc vừa xuống ngựa đã phát hiện xung quanh tửu lâu rất nhiều cao thủ ẩn nấp.
Trước tửu lâu có một vị trung niên đứng chờ sẵn.
Vị này đến cúi đầu chắp tay nói: Tham kiến các vị Hoàng Thương.

Mời các vị vào.
Nhóm Du Hoặc gật đầu đi vô tửu lâu lên lầu năm.
Lầu năm là một nơi rất rộng để bàn ghế theo hình chữ nhật.
Ở cuối cùng là hai vị trí chủ vị.

Là của Thánh Vương và Nhị Hoàng Tử ngồi.
Thánh Vương và Nhị Hoàng tử còn chưa tới.
Lúc nhóm Du Hoặc vào bên trong đã rất đông người.
Tất cả đều đưa mắt nhìn nhóm Du Hoặc.
Một người dẫn nhóm Du Hoặc đến chỗ nhóm Ưng Kình và Đại thúc Trạch Dương đang ngồi.

Thấy nhóm Du Hoặc Ưng Kình đứng dậy đón.
Ưng Kình nói: Mọi người tới rồi.

Mau ngồi.
Nhóm Du Hoặc ngồi vào ghế sau đó đưa mắt nhìn xung quanh.
Những người xung quanh cũng đang quan sát nhóm Du Hoặc.
Đại thúc Trạch Dương nói: Lúc trước đại hôn của Phò mã ta bận không đến được thật đáng tiếc.
Hàn Á nói: Thúc bận việc.

Thôi để lần sau vậy.
Đại thúc cười nói: Lần sau là Thời Danh hả.

Ây da lúc đó ta nhất định sẽ đến.
Ưng kình nói: Đúng là lần này thúc không đi dự hôn sự của Phò mã không biết kinh thành có bao chuyện vui.
Phủ Du Hoặc làm cả kinh thành quay chóng mặt.
Minh Triết nói: Thật hả.

Ta cũng không đến được đúng không được xem trò hay.
Du Hoặc cầm ly trà lên uống nói: Sau này sẽ còn.

Các ngươi rảnh nhớ ghé.
Tán Cẩm hỏi: Ta nghe nói Vụ Nhàn Vương các Huynh ra tay hả.
Lam Hạ nói: Không là bệ hạ yêu quý Thời Sầm nên sử phủ Nhàn Vương.
Minh Triết nói: Ta nghe Hoàng Đế rất quý Phò Mã quả nhiên là vậy.
Lâm Phúc nói,: Đúng vậy.

Nhưng còn là một phần Danh tiếng Thời Gia ở biên quan vẫn còn.
Lập Thành gật đầu nói: Ta cũng đã đoán ra như vậy.

Chứ sao Bệ Hạ lại sẵn sàng tống cổ Nhàn Vương đi như vậy.
Du Hoặc nói: Nếu Bệ Hạ không sử Nhàn Vương thì ta và Lam Hạ sẽ sử.
Ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

Lại chẳng ngờ không có chỗ dùng.
Ưng Kình kêu: Bệ Hạ ra tay vậy thì các ngươi càng đỡ mất thời gian.
Du Hoặc và Lam Hạ gật đầu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận