Vang Danh Thiên Hạ


Hôm nay là ngày yết bảng kỳ thi Hội.
Thi hội sẽ lấy 20 vị trí đầu bảng để thi Đình.
Từ Sớm nhóm Du Hoặc và nhóm Thời Sầm đã ngồi bên quán trà đối diện trường thi để đợi.
Hạ nhân của nhóm Tầm Hiên sẽ đi coi yết bảng rồi về báo lại.
Khoảng một chén trà.

Bốn quan binh cầm bốn tờ giấy lớn ra bảng ngoài cổng gắn lên.
Mọi người nhao nhao vô xem.
Nhóm Du Hoặc ngồi trong tiệm, nghe có cười khóc, có người cười, có tiếng chúc mừng xen nhau.
Một lúc sau, nhóm Hạ nhân chạy vào hô to: Đậu.

Đậu.
Chen nhau nói.
Thừa Ân kêu: Từng người nói
Một Hạ nhân nói: Công tử Tư Trạch đứng thứ ba.
Người khác xen vào: Công tử Tầm Hiên thứ 6
Công tử Tô Hạc thứ 10
Công tử Thừa Ân thứ 8
Công tử Thời Tự thứ 12
Công tử Thời Sầm.

Nói tới đây cả nhóm hạ nhân lưỡng lự.
Nhóm Du Hoặc và cả Nhóm Tầm Hiên thấy thế hỏi gấp:
Làm sao.

Sao không nói.
Vị trí bao nhiêu.
Nói nhanh
Hạ Nhân nhìn nói: Công tử Thời Sầm thứ 20.
Tất cả trợn to mắt.
Tư Trạch vỗ bàn nói: Không thể nào.
Tô Hạc kêu: Ngươi có nhìn lộn không thế hả.
Nhóm Hạ nhân nói: Chúng tiểu nhân thay nhau nhìn nhiều lần rồi.

Không sai đâu ạ
Cả nhóm ngồi xuống ghế im lặng
Du Hoặc nói: Làm sao như thế được.
Thi Hội lấy 20 vị trí để thi đình.

Thời Sầm thứ 20.


Nằm chót.

Sao thế được.
Lam Hạ cũng nói: Có vấn đệ.

Với học lực của Thời Sầm không thể nào nằm vị trí 20 được.
Trác Nhạc nói: Chắc chắn có uẩn khúc gì ở đây.
Đang nói thì Vy Kỷ chạy vào vội nói: Thời Sầm chắc chắn có gì đó gian trá.

Huynh sao mà vị trí 20 được.
Mọi người nghe song cũng nhíu mày.
Không chỉ nhóm Du Hoặc và nhóm Tầm Hiên nghi ngờ.
Ở ngoài nơi yết bảng mọi người đều đang bàn tán:
Tại sao Thời Sầm lại vị trí 20 chứ.
Không thể nào.

Chẳng nhẽ sai sót.
Sao Thời Sầm vị trí 20 được.
Có gì đó lộn rồi.
Mấy vị sĩ tử nhân tài hôm thứ sáu thi đấu cùng Thời Sầm cũng nghi ngờ.
Bách Điền sĩ tử nghe hạ nhân báo song vội hỏi lại: Ngươi nói Thời Sầm vị trí bao nhiêu.
Hạ nhân vội nói: Bẩm công tử vị trí 20.
Bách Điền nói: Không thể nào.
Ở một quán trà khác.

Di Hoà sĩ tử nghe hạ nhân báo mà nói: Ngươi có nhìn lộn không.
Hạ nhân chắp tay nói: Khôngg đâu công tử, tiểu nhân nhìn kỹ lắm.
Thời Sầm công tử vị trí 20 thật mà.
Lân Canh sĩ tử đang uống trà phun hết ra hỏi hạ nhân: Ngươi nói Thời Sầm vị trí 20.
Hạ nhân nói: Đúng vậy công tử.
Lân Canh đứng dậy nói: Đùa à.

Sao mà 20 được.
Còn Hào Kiện sĩ tử thì đứng nhìn yết bảng mà tưởng mình nhìn lầm.
Ờ thì hắn vị trí thứ 5.

Nhưng tại Sao Thời Sầm lại ở tận vị trí thứ 20 vậy.
Tất cả sĩ tử đều tán xôn xao.
Còn Thời Sầm hắn vẫn bình tĩnh như thường.
Hắn nói: Mọi người bình tĩnh đi.

Ta vẫn có thể thi Đình.


Lúc đấy Hoàng Đế ra đề.

Hoàng Đế chấm.

Kết quả sẽ rõ thôi.
Nhóm Lam Hạ nghe vậy mới thở ra một hơi.

Du Hoặc nói: Đúng vậy lúc đấy sẽ rõ.
Thừa Ân nói: Đúng còn thi Đình mà.

Hoàng Đế sẽ chấm thi lúc đó là chuẩn nhất.
Thời Tự cũng gật đầu nói: Lúc đấy sẽ rõ.
Thế là cả nhóm Du Hoặc và nhóm Tư Trạch mới yên tâm.
Nhưng các sĩ tử thì không, họ vẫn bàn tán xôn xao.
Họ đưa ra hai lý do: Một là có bí ẩn gì đó trong thi cử
Hai là do Thời Sầm làm bài không tốt.
Mọi người bàn tán gì đi nữa thì Thời Sầm vẫn Ăn uống tốt.

Nghỉ ngơi đều đặn và ôn thi như bình thường.
Hai tuần sau thi Đình diễn ra.
Ngày thi Đình không chỉ nhóm sĩ tử thi rớt ngóng đợi xem thi đình lần này Thời Sầm đạt chức quan gì.
Mà cả một bộ phận dân chúng cũng hóng chuyện vì họ đã từng nghe các vị sĩ tử khen Thời Sầm ra sao, tài hoa hơn người thế nào mà thi lại nằm vị trí 20.

Các sĩ tử đều nói không tin.
Họ cũng muốn biết Thời Sầm sẽ đạt vị trí như nào trong kỳ thi Đình này.
Ngày thi Đình đến.

Thời Sầm dậy sớm, ăn sáng, tắm rửa chuẩn bị y phục vào cung để thi Đình.
Cả nhóm lên xe ngựa đi đến trường thi lúc trước thi hội để tụ tập.

Sau đó sẽ được quan Đằng Lục dẫn vào kinh.
Lúc dến nơi có mấy vị sĩ tử đã ở đó chờ.

Thấy nhóm Thời Sầm đến thì chào rồi hỏi thăm Thời Sầm.
Thời Sầm chỉ nói: Sau thi Đình sẽ rõ.
Nhưng có kẻ có vẻ không vừa mắt Thời Sầm nên lên tiếng mỉa mai.
- Thi Đình khó hơn thi Hội biết bao nhiêu.


Thi Hội không ra gì vậy mà còn muốn thể hiện khi thi Đình.

Đúng không biết lượng sức mình.
Mọi người nghe song quay qua nhìn.
Kẻ vừa nói nhìn rất quý phái.

Chắc là công tử nhà nào đó.

Có điều mặt nhìn rất kênh kiệu.
Vy Kỳ nghe vậy nói: Ngươi vừa nói cái gì.
Kẻ kia nghe Vy Kỳ bắt trả lại mình thì nói lại: Ta nói gì ngươi điếc à.

Vy Kỳ tiến lên nói: Ngươi nói ai điếc.
Kẻ kia nói: Ngươi muốn làm gì, có biết ta là ai không.

Ngươi muốn chết mà dám động vào ta.
Thời Sầm cất tiếng gọi Vy Kỳ lại: Vy huynh đừng manh động sắp vô thi rồi
Vy Kỳ nghe vậy trở về chỗ nhóm Thời Sầm.

Đúng lúc một người bước vào.

Thấy tình hình trước mắt hỏi: Tề Cương chuyện gì vậy.
Tề Cương nghe Cao Lãng hỏi vội đi qua nói: Cao huynh có vài kẻ nghĩ mình tài cao.

Nói như nắm chắc hạng cao Thi Đình.
Cao Lãng phất cái quạt nói: Đệ nghe mấy thứ hạ đẳng nói làm gì.

Đừng quên thân phận mình
Vy Kỷ nghe vậy nói to: Các ngươi nói ai Hạ Đẳng
Tầm Hiên kéo Vy Kỷ lại nói: Vy Kỷ đừng bốc đồng làm hỏng chuyện.
Vy Kỷ cầm vạt áo ngoài xiêm y phẫy một cái lẩm bẩm: Khá lắm, các ngươi chờ đấy, có ngày bản công tử sẽ xử các ngươi.
Cao Lãng cười lạnh nói: Nhìn cái thái độ của các ngươi, không ra dáng một công tử gì cả.

Hâm Bằng cười nói: Chắc là mấy kẻ gia đình không phải gốc quý tộc.

Nửa mùa nên vậy.
Tô Hạc nói: Chúng ta có là gì cũng đâu liên quan tới các ngươi.
Tề Cương nghe vậy nói: Đúng thế.

Thân phận cửa các ngươi thì làm sao liên quan tới tụi ta Được.
Nhóm Tư Trạch nghe vậy im lặng mặc kệ.

Vì sắp thi Đình nên cả nhóm không muốn xảy ra chuyện.
Tề Cương thấy vậy nghĩ mình nói đúng nên tự đắc.
Đúng lúc này quan Đằng Lục tới.

Kêu sĩ tử lên ngựa.
Đến cửa cung.


Quan Đăng Lục đưa ra thẻ bài binh lính kiểm tra một lượt rồi cho xe ngựa vào.
Xe ngựa đi vào trong cung một nửa thì dừng.

Các sĩ tử xuống đi bộ.
Nhìn toàn bộ Hoàng Cung mà ai cũng trầm trồ nhưng không dám lên tiếng.
Quan Đằng Lục đưa nhóm sĩ tử tới gần sân chính điện thì ngưng giao sĩ tử cho một vị quan khác.
Vị quan này nói nhóm sĩ tử đi theo.
Đi đến một chiếc sân rộng thênh thang.

Nhóm sĩ tử đi qua sân thẳng tới gần chính điện thì dừng.
Trước sân điện trên bậc cao có một số vị quan lại đã đứng đợi sẵn.

Nhóm sĩ tử quỳ gối tham kiến.

Các vị quan cho các sĩ tử ngồi vào chỗ thi được sắp sẵn trước sân điện.
Do Đại điện rất cao che được nắng toàn bộ trước sân điện nên các sĩ tử ngồi rất mát.
Một vị quan nói: Thời gian thi Đình là Một canh giờ.

Chuẩn bị thi Đình.
Một lúc sau có một vị quan cầm theo một sấp đề từ trong điện đi ra.
Vị quan đứng giữa hô to: Phát đề.
Đề được phát ra song vị quan này lại hô: Bắt đầu làm bài
Thời Sầm nhìn đề thi.

Đọc lại ba lượt, sau đó ngồi ngẫm nghĩ và bắt đầu đặt bút viết.
Cả sân điện tĩnh lặng không một tiếng động.

Thỉnh thoảng có tiếng lật giấy.
Các sĩ tử ngồi im chăm chú làm bài.
Các vị quan trong coi cũng không ai nói gì.
Bởi vì Hoàng Đế đang ở trong điện chờ bài thi.

Nên không ai dám phạm lỗi.
Thời gian một canh giờ qua đi.

Một tiếng hô cất lên: Sắp hết thời gian.
Các sĩ tử coi lại bài của mình song thì đặt hết bút xuống.

Sau đó là hết thời gian.

Hai vị quan đi xuống thu bài sau đó giao cho vị quan đứng giữa.
Vị quan này nhận bài mang vô trong điện.
Ngoài điện.

Nhóm Thời Sầm đứng chờ.
*****NĐH*****.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận