Vang Danh Thiên Hạ
Lam Nguyệt ôm Lam Hạ một lúc rồi buông tay nói:
Tỷ đi giờ mới về là tỷ bất hiếu.
Chỉ mong thắp cho cha mẹ nén nhang tạ tội.
Người phụ nữ lau nước mắt nhìn Lam Hạ.
Người phụ nữ nói.: Tiểu đệ.
Có thể cho tỷ vô thắp nén nhang cho cha mẹ không.
Lam Hạ đứng im nhìn.
Lam Hạ nói: Vô nhà đi.
Nói song Lam Hạ đi vô nhà.
Cả nhà người phụ nữ đi theo vào.
Vô nhà Lam Hạ lấy nhang đốt đưa cho người phụ nữ cùng phu quân.
Đưa cho cả ba đứa nhỏ.
Lam Hạ nói: tỷ thắp nhang đi.
Người phụ nữ nhìn bàn thờ khóc nghẹn cả cổ và nói rất nhiều.
Lam Hạ cùng Du Hoặc đứng bên nghe.
Một lúc sau người phụ nữ lau nước mắt cắm nhang rồi quay qua nói vói Lam Hạ.
Chúng ta nói chuyện một chút được không.
Lam Hạ gật đầu kêu mọi người ra bàn ngồi.
Người phụ nữ bắt đầu kể cho Lam Hạ nghe những chuyện xưa.
Hoá ra.
Vị tỷ tỷ này là con của phụ thân Lam Hạ.
Vợ trước của phụ thân bệnh mất.
Phụ thân Lam Hạ một mình nuôi con.
Sau này gặp mẫu thân Lam Hạ mới kết phu thê.
Cả gia đình sống rất vui vẻ.
Chỉ là con cái đôi lúc chẳng hiểu nỗi lo của cha mẹ.
Tỷ tỷ Lam Hạ thích một người.
Người này bị thương trên sông được phụ thân Lam Hạ cứu.
Dưỡng thương gần khỏi thì trong đêm người này để lại một phong thư tạ ân sau đó bỏ đi trong đêm.
Ai ngờ tỷ tỷ Lam Hạ thấy bám theo.
Đi mọit đoạn qua thôn người này bị ám sát.
Tỷ tỷ Lam Hạ biết võ nên đã ra tay cứu.
Người kia phát hiện tỷ tỷ Lam Hạ kêu Lam Nguyệt về.
Nhưng Lam Nguyệt không chịu nói đi theo bảo về người ra.
Đôi co một trận người kia bỏ đi.
Lam Nguyệt lại lén đi theo.
Cứ thế trên đường cứu người ta vài lần khỏi nguy cảnh.
Người kia đành để Lam Nguyệt theo.
Đi một lần là ba năm sau.
Tỷ tỷ lam Hạ có viết thư về.
Phụ thân vẫn còn bực trong người đã viết thư lại bảo tỷ tỷ Lam Hạ đi được đi luôn.
Đừng có mà về nữa.
Từ đấy tỷ tỷ chỉ viết thư cho bà bà.
Ban đầu bà bà còn tự viết thư cho tỷ tỷ.
Nhưng mấy năm sau tuổi cao nên lén nhờ Uyên thẩm đọc và viết thư ngược lại.
Bà bà không nhờ mẫu thân Lam Hạ vì mẫu thân Lam Hạ bị bệnh ốm yếu.
Hơn nữa mẫu thân Lam Hạ rất thương tỷ tỷ.
Coi như con ruột.
Lúc tỷ tỷ bỏ đi mẫu thân cũng giận ốm một trận.
Ngày cha mẹ Lam Hạ mất.
Thực ra tỷ tỷ có lén về thăm nhưng không dám lộ mặt vì phu quân tỷ đang bị người khác đuổi giết.
Bây giờ mọi chuyện đã ổn tỷ tỷ Lam Hạ mới về.
Lam Hạ ngồi nghe hết câu chuyện.
Rồi nhìn tỷ tỷ hỏi:
Phu quân tỷ làm gì thế.
Tỷ tỷ ngước mắt nhìn Lam Hạ im lặng.
Nhưng phu quân tỷ tỷ lại lên tiếng.
Ta là con của tướng quan Thời Dận.
Nghe vậy Du Hoặc cùng Lam Hạ giật mình.
Thời Dận vị tướng có tài.
Năm xưa bị đổ oan cấu kết mưu phản.
Hoàng Đế cũ là Lan Tranh sử trảm Thời gia.
Mãi đến khi tân Hoàng Đế Lân Anh đăng cơ rồi cho điều tra lại vụ án Thời gia.
Giải oan cho Thời gia.
Nhưng tất cả đã muộn
Thời Dận chết oan.
Gia tộc Thời gia chết oan.
Tân Hoàng Đế cho lập bia thờ.
Để dân ngày ngày nhang khói mong Thòi gia sưu thoát.
Không ngờ Thời Gia vẫn còn một người còn sống.
Du Hoặc hỏi: Huynh tên gì.
Người kia trả lời: Thời Yến.
Du Hoặc và Lam Hạ nhìn nhau.
Lam Hạ nói:
Nếu đã về rồi tỷ và tỷ phu ở lại đây ăn tết với đệ cho vui.
Tỷ tỷ Lam Hạ nói: Cảm ơn đệ.
Song Lam Nguyệt quay qua ba đứa con nói:
Các con mau qua tham kiến thúc thúc
Ba đứa nhỏ đứng thẳng lối chắp tay đồng thanh hô:
Tham kiến Thúc thúc.
Lam Hạ nói: Được rồi.
Các con:
Người bên cạnh thúc là thúc quân của cá con.
Tỷ tỷ Lam Hạ nghe thế giật mình.
Thúc quân.
Mấy đứa nhỏ nghe vậy cũng chắp tay lạy:
Con chào thúc quân.
Du Hoặc cho mấy đứa ngồi xuống.
Lấy kẹo tết cho mấy đứa nhỏ ăn.
Lam Nguyệt nói với Lam Hạ:
Không ngờ đệ thành thân rồi.
Tỷ tỷ không biết mà chuẩn bị quà cho hai đệ.
Lam Hạ nói:
Đệ chưa thành thân.
Nhưng qua năm sẽ thành.
Hôn sự này là do bà bà và cha mẹ làm mai.
Đệ rất hài lòng về nó.
Tỷ tỷ Lam Hạ nghe vậy cười nói: Thật hả.
Vậy tỷ sẽ lo đám cưới cho đệ.
Lam Hạ gật đầu nói: Được
Tỷ tỷ Lam Hạ cười càng tươi.
Lam Hạ nói:
Nhà còn dư hai căn phòng.
Phu thê tỷ phu ở một căn.
Ba đứa bé trai ở một căn.
Lam Nguyệt nói:
Được.
Vậy bây giờ đi dọn luôn không muộn.
Cả nhà súm nhau dọn dẹp.
Một tiếng sau cũng song.
Tối nay giao thừa.
Mọi người cùng nấu ăn.
Căn nhà thường ngày có hai người Lam Hạ hơi yên tĩnh thì hôm nay đông vui hẳn ra.
Tiếng trẻ con, tiếng nói chuyện.
Đến chiều tối cả nhà ngồi ăn cơm.
Do tối còn ăn đêm giao thừa nên bữa tối không nấu quá nhiều.
Thời Yến, Du Hoặc, Lam Hạ uống ít rượu.
Tỷ tỷ và mấy đứa nhỉ ngồi ăn đồ ăn.
Nhóc lớn nhất nhà tỷ tỷ năm nay 9 tuổi tên Thời Tự vừa ăn vừa khen:
Món ăn nhà thúc ngon quá.
Đứa bé nhất 5 tuổi tên Thời Danh cũng gật gù:
Đúng vậy.
Hương vị thật lạ.
Chỉ có đứa giữa 7 tuổi tên Thời Sầm im lặng không nói gì.
Ngồi gắp đồ ăn.
Thỉnh thoảng mới nói một câu.
Tính cách rất tĩnh lặng.
Du Hoặc và Lam Hạ lại rất thích Thời Sầm.
Cơm nước song mọi người nghỉ ngơi.
Gần giao thừa mọi người lại làm cơm giao thừa cúng.
Mấy đữa nhỏ ngồi bàn tre ngoài sân nói chuyện rôm rả.
Tỷ tỷ Lam Hạ nhìn cười nói: Mấy đứa nhỏ rất thích ở đây.
Lam Hạ đang gói sủi cảo:
Nếu thích thì gia đình tỷ ở đây luôn cũng được.
Thời Yến và Lam Nguyệt nghe ngẩng đầu vậy nhìn Lam Hạ.
Lam Hạ tay vẫn gói sủi cảo nói:
Nhìn gia đình tỷ và đồ đạc là đệ biết tỷ định cư ngụ ở đây phải không.
Lam Nguyệt nói: Ừm.
Tỷ định qua tết nói với đệ.
Vợ chồng tỷ định mua nhà ở đây luôn.
Rồi kinh doanh gì đấy.
Trước kia do nhiều chuyện mới ở phía nam lâu vậy.
Nay mọi chuyện ổn cả tỷ định về đây lập nghiệp.
Lam Hạ nói: Đệ ở một mình cũng chán.
Nếu tỷ không chê ở lại đây cũng được.
Cho vui cửa vui nhà.
Lam nguyệt vội nói: Không chê.
Chê gì chứ.
Tỷ mong còn chẳng được.
Du Hoặc nói: Vậy tỷ cứ ở đây đi.
Còn Làm ăn thì lên huyện làm rồi về.
Bọn đệ sống cũng đỡ buồn.
Thời Yến biết nương tử lưu luyến đệ đệ với căn nhà này nên muốn ở lại.
Thời Yếnnói: Cảm ơn hai đệ.
Lam Hạ nói: Gia đình cả cảm ơn gì.
Thực ra.
Tính Lam Hạ kiếp trước sống ở trại trẻ mồ côi nên hắn khao khát gia đình.
Bây giờ đột nhiên có hắn cũng muốn ở như vậy
Du Hoặc hiểu Lam Hạ nên cũng thuận theo.
Cứ như vậy.
Gia đình tỷ tỷ Lam Hạ sông luôn ở nhà Lam Hạ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...