Cất nhẹ một tiếng thở dài, Kull đành đặt trở lại viên đá truyền âm vào túi trữ vật.
Lần này vẫn vậy, không thể liên lạc được với Turan.
Kì thực, Kull không có chút lo lắng gì về tình hình của Turan. Cậu ta luôn là rất đáng tin cậy, và như hiện giờ nếu không thể liên lạc được thì hẳn cậu ta đang phải bận chuyện gì đó vô cùng cấp thiết.
Tuy nhiên, vấn đề là vẫn cứ tồn tại ở đấy. Nếu không nhận được chỉ dẫn của Turan, Kull cùng Darmil là sẽ khó mà tiếp tục du hành nâng cao Thần cấp được. Hiện tại, cả hai đều đã đạt tới giới hạn Thần cấp 5, cũng đã xác định nhiệm vụ tấn thăng của chính mình ở ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn rồi.
Nhiệm vụ trên thực tế không phải là gì đến mức bất khả thi, nhưng vẫn là có độ khó nhất định. Mặt khác, Turan đã nhấn mạnh phải bàn qua trước với cậu ta, Kull do đó dĩ nhiên không dám tự tiện quyết định.
– Sao rồi?
Darmil cất tiếng hỏi, bộ dáng có vẻ sốt ruột. Kull không lên tiếng, thay vào đó lắc nhẹ đầu đáp lại.
– Chán thế. – Darmil thốt – Vậy giờ chúng ta làm gì?
Kull mỉm cười. Tuy hiện giờ có lẽ không phù hợp, nhưng chuyện vẫn là do không nhận được tin từ Turan, nên cậu đoán là cả hai hẳn được phép vui chơi một bữa thỏa thích. Nghĩ rồi, Kull bảo:
– Hôm bữa, cậu rủ tôi tham gia đấu trường giả lập phải không?
Darmil nghe vậy thì hai mắt sáng lên, cười nói:
– Sao? Cậu giờ có hứng thú rồi?
– Chính là tò mò từ lâu, nhưng không có dịp tốt để thử.
– Ha ha! Thế thì đi- gượm đã. Vẫn chưa có tin từ Turan, chúng ta làm thế này liệu có-
– Không hề gì.
Kull vội ngắt lời, kèm theo một cái nhăn mày vẻ khó chịu. Nhưng rất nhanh cậu liền đổi thành tươi cười, choàng tay vỗ vai Darmil mấy cái thật lực, bảo:
– Đó cũng là luyện tập. Hiện tại chúng ta đã đạt tới giới hạn Thần cấp rồi thì bước tiếp theo tất nhiên là luyện tập kỹ năng chiến đấu. Cậu chắc không quên cách mà đội trưởng của chúng đánh bại kẻ địch phải không?
Vẻ do dự của Darmil với vài lời của Kull dễ dàng biến mất đi. Nghĩ tới gì đó, cậu ta đáp:
– Ừm. Là rất đẹp mắt. Cũng mạnh mẽ nữa. Nếu tôi mà phát huy được chỉ cần một phần trăm như cậu ta thôi thì tuyệt biết mấy.
Kull nhếch mép, nhăn mặt, muốn nói lại thôi. Cậu về cơ bản là thật sự xem trọng Turan, cũng biết cậu ta rất giỏi, còn không chỉ riêng một vài mặt. Tuy nhiên, tới mức như Darmil thì cậu chẳng bao giờ dám tưởng tượng tới.
Phải biết, Darmil mạnh không khác gì một con quái vật. Mặc dù bề ngoài trông vào cậu ta có hơi cục súc và chiến đấu rất không có bài bản, gần như hoàn toàn dựa vào bản năng, nhưng sự thật vẫn vậy, cậu ta dễ dàng có thể đánh bại kẻ địch có Thần cấp cao hơn mình nhiều.
Chính bản thân Kull cũng không hình dung được liệu mình có thể đối phó được Darmil hay không. Lựa chọn tốt nhất, hẳn là chạy đi.
Dĩ nhiên, lựa chọn tốt nhất, không đồng nghĩa với việc sẽ giúp sống sót. Kull đã từng thấy không dưới ba lần Darmil ném cái chùy của mình kết liễu đối phương ở cách hơn hai mươi mét như thế nào. Cậu tự hỏi nếu để cậu ta phóng lao như phương thức tấn công chính thì sẽ ra sao.
– Đi thôi. – Kull lên tiếng – Đi sớm về sớm. Tranh thủ nếu Turan có gọi tới thì còn phản ứng kịp.
– Được.
Cứ thế, hai người nhanh chóng di chuyển đến ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn gần nhất. Giờ là giữa trưa nên nơi đây khá là vắng vẻ, còn vắng hơn cả lúc sáng. Dù vậy, các nhân viên là sẽ luôn luôn có mặt phục vụ du hành giả tìm tới, bất kể giờ giấc.
Kull bước đến quầy, nêu yêu cầu của mình rồi nhận lấy hai tấm phiếu tương ứng với quyền sử dụng hai cỗ máy đồng bộ. Nó xong chuyện cũng không có vội chạy tới chỗ sử dụng mà quay sang kiểm tra tấm màn hình lớn hiển thị rất nhiều thông tin khác nhau, và tất cả đều có ích cho du hành giả.
Ba thứ được các du hành giả để mắt đến nhất, đầu tiên chính là bảng nhiệm vụ. Đây bảng đề danh sách những nhiệm vụ do ủy ban Đại Thánh Tôn tiếp nhận, phân tích và đánh giá sau đó đưa lên cho các du hành giả xem, nhận và thực hiện. Thường thì người ra những nhiệm vụ này là những người có nhiều tiền nhưng lại không đủ năng lực để tự bảo vệ bản thân hay để giải quyết một mối nguy hại nào đó.
Thứ hai là bảng thông báo tuyển thành viên tổ đội. Hầu hết các thông báo tuyển thành viên đều là tạm thời, thậm chí toàn bộ tổ đội đều là tạm thời. Dù sao thì đưa một người lạ vào trong nhóm là rất khó để tin tưởng, ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn là không hề chịu trách nhiệm về đạo đức của người tham gia, chỉ đảm bảo Thần cấp cùng kỹ năng được khai báo là đúng sự thật.
Thứ ba, cũng là thứ mà Kull đang nhìn chăm chăm vào lúc này là một tấm bản đồ biểu thị khu vực rộng lớn xung quanh thành Goryth, kéo dài ra ngoài có chỗ đến hơn hai trăm cây số. Các ký hiệu trên bản đồ cùng màu sắc thay đổi không quá nhanh, nhưng cũng là thường xuyên, chủ yếu cho thấy những nơi nào đã được đánh dấu săn quái, hoặc phát hiện có quái cấp cao được báo cáo về.
Hôm qua, Kull cùng Darmil đã thử đi hơi xa về phía đông, tìm được không ít những bãi quái cấp 6 tới 8, săn giết suốt cả ngày thì cả hai cũng đạt đến giới hạn Thần cấp 5. Ngày mai, hẳn là nên thử sang phía tây xem có gì thú vị hay không.
Mục tiêu mà Turan đặt ra cho Kull và Darmil là đạt tới Thần cấp 10, thậm chí đột phá giới hạn Thần cấp 10 trong vòng hai tháng. Đây kì thực không quá khó, nhưng là rất áp lực. Để làm được là cần du hành giả săn giết quái liên tục suốt hai tháng liền mà gần như không có một khoảng thời gian nghỉ ngơi nào. Dù sao thì không phải ai cũng có thể dễ dàng hạ gục con quái cao cấp hơn mình chỉ với tổ đội hai thành viên.
Kull phải thú nhận bản thân nằm trong số những du hành giả không giỏi đánh nhau với quái. Quái khác với người, chúng có lượng sinh lực lớn, chiến đấu gần như không biết mệt và luôn luôn có thù địch với bất kì ai tới gần. Không phải là chúng không có trí thông minh, mà giống hơn là có thứ gì đó thúc ép chúng phải làm vậy, và chúng cứ thế xem đó là lẽ sống.
Người là có biết sợ, biết đánh giá tình huống, biết tránh né kẻ địch mạnh; người còn có dục vọng, biết yêu ghét, biết tham lam, và hơn hết là, sẽ có lúc lựa chọn tin tưởng kẻ khác, hoặc thả lỏng tâm thần. Thời cơ giết người không giống với đánh giết quái, có thể tạo dựng thông qua tiếp cận, mưu tính và khi đến thì cần sự quả quyết, ra tay mạnh bạo và chớp nhoáng.
Cũng may là có Darmil. Kull không chắc cậu ta có ổn không nếu chiến đấu với người khác, nhưng với đối thủ là quái, cậu ta hoàn toàn chiếm ưu thế áp đảo, kể cả khi có sự chênh lệch cấp độ không hề nhỏ. Hẳn là do kỹ năng chủ đạo của cậu ta, khi mà cứ dùng hết lực đập thẳng vào con quái là khiến cho xửng vửng, lại đập thêm phát nữa là đưa đi đời. Mà có con quái nào không chết trong hai nhất đập, thì cậu ta chỉ cần tiếp tục đập thêm mà thôi.
Kull quay người, xác nhận Darmil đối với cô nàng tiếp tân nói chuyện có dấu hiệu kết thúc rồi thì mới tiến lại gần. Đây tự nhiên không phải là lần đầu cậu thấy người đồng đội của mình làm như vậy, và trên thực tế thì cậu nán lại đây lâu thêm chút cũng chỉ là để cậu ta có cơ hội cười đùa một chút.
Du hành, thật sự là rất mệt mỏi và tràn đầy áp lực. Kull không rõ Darmil cảm thấy thế nào, nhưng bản thân cậu thì luôn luôn giữ tâm thái lo lắng, thậm chí có phần căng thẳng. Đám quái là một chuyện, lại còn phải đề phòng du hành giả xấu. Hơn cả còn có khả năng xuất hiện quái tinh anh, xui xẻo hơn nữa là quái thống lĩnh, bất ngờ đụng trúng thì kết cục thường là thê thảm.
– Nghĩ gì mà thất thần thế?
Darmil cất tiếng hỏi, bộ dáng trông vui vẻ cực kì.
– Tôi? Thất thần?
Kull thốt. Cậu khá chắc chính mình cho tới giờ vẫn luôn giữ vẻ mặt điềm tĩnh hoặc thoải mái, thỉnh thoảng có nhếch miệng cười cho tự nhiên thôi.
– Nói đùa ấy mà. – Darmil cười bảo – Sao? Bắt đầu chứ?
Kull cười đáp lại, nhưng nụ cười của cậu chỉ chốc thì trở nên cứng đờ. Cậu vừa trông thấy gần cửa một bóng người trông vô cùng quen thuộc. Bóng người thoắt hiện, như chỉ chờ cho cậu thấy được thì liền biến đi mất. Dù vậy, cậu biết mình không hề nhìn nhầm.
– Sao thế?
Darmil thắc mắc, sau cũng quay sang nhìn về hướng mà Kull đang trông theo nhưng lại chẳng thấy gì đặc biệt. Nhăn mày nghĩ một hồi, cậu ta bảo:
– Trúng tiếng sét ái tình rồi à?
Cũng là không quên kèm theo một nụ cười ranh mãnh, lại còn khoác vai Kull định trêu chọc thêm.
– Nói nhảm.
Kull vội nói, để ý thì mới thấy hướng mình nhìn tới có một nữ du hành giả vừa mới bước vào. Cô ta thì cũng xinh xắn đấy, nhưng để cậu yêu thích được thì chỉ vẻ ngoài là không đủ.
– Thôi cậu cứ tham gia đấu trường giả lập trước. Tôi có việc, làm xong sẽ quay lại ngay.
Kull vừa nói vừa dúi cả hai tấm phiếu vào tay Darmil, xong thì quay người chạy đi luôn, mặc kệ cậu ta có thốt lên mấy lời trêu chọc cùng thể hiện sự bối rối của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...