Đến trưa, sau khi chuẩn bị xong xuôi hết cả, tổ đội của Turan lập tức lên đường rời đi luôn. Mặc dù nhiệm vụ của chuyến viếng thăm rừng Cultiven lần này là để giải cứu Tiffia, nhưng cô nàng không có theo cả đội mà nán lại để tham gia vào nghĩa vụ nào đó mà người vượt qua thử thách Thần thánh cần phải thực hiện.
Turan đối với chuyện này cũng không tiện khuyên cái gì, chỉ có thể căn dặn Tiffia vài câu, trao đổi một lần nữa phương thức liên lạc rồi còn lại là tin tưởng vào cô ta. Ít nhất thì bây giờ nó không thấy ở cô nàng sự thất thần hay hoảng hốt nữa, kể cả khi đối mặt với vua yêu tinh. Khó mà biết được chuyện gì đã xảy ra, nhưng hẳn là chuyện tốt.
Hơn cả, kè kè bên cạnh Tiffia vẫn là mèo Jorz. Ông ta và cô nàng có lẽ sẽ gắn bó với nhau một khoảng thời gian rất dài, chẳng có gì phải lo lắng nhiều về.
Không biết vì tổ đội Turan là con người, bị yêu tinh ghét bỏ hay chỉ đơn giản là việc rời đi của tổ đội nó là không quan trọng mà chỉ có mỗi Tiffia cùng hai nam yêu tinh Surtras và Eriltch đưa tiễn. Âu cũng là hợp ý Turan, chỉ là Darmil trông không được vui, có lẽ đang tự hỏi bản thân rằng đã làm sai cái gì.
Tổ đội Turan trở về tới được thành Goryth thì trời cũng đã gần sập tối. Vẫn may là chiếc xe bán tải được Turan giấu đi bằng vài tấm bùa không có bị trộm hay hỏng mất, dù rằng tới được nơi trả đổi xe thì phải trả thêm ít phí vì họ kiểm tra thấy chiếc xe không còn nguyên vẹn. Mà cũng là chuyện thường thấy đối với các chuyến du hành đầy rẫy nguy hiểm. Đối mặt với lũ quái, không cẩn thận để chiếc xe bị đánh nổ cũng là chẳng có gì bất ngờ.
Nán lại thành Goryth một đêm, Turan sau bữa tối thì gọi hai người đồng đội của mình lại, nói cho họ những điều cần thực hiện trong thời gian sắp tới.
Việc của Darmil và Kull nhìn chung không có gì có. Họ có thể lựa chọn ở lại tòa thành này hoặc tìm tới bất kỳ nơi nào khác để thực hiện, chỉ cần đẩy nhanh được tiến độ gia tăng Thần tinh của bản thân.
Trước mắt, hai người không có cơ hội tham gia phó bản, vì Turan thực không an tâm để chỉ một thám đạo và một cuồng đấu sĩ đi càn quét, có quá nhiều nguy cơ rồi. Vậy nên nó để cho họ chiến đấu với lũ quái ở các bãi quái, về phần độ khó thì tùy họ lựa chọn, tin tưởng rằng Kull đã có đủ kiến thức để tránh đi các mối nguy hại và những cuộc xung đột không cần thiết.
Hiện tại, Darmil và Kull đều là còn cách giới hạn Thần cấp 5 không xa, có lẽ chỉ cần một tới hai ngày săn giết quái liên tục là có thể chạm đến. Lúc ấy, hai người sẽ tự kiểm tra nhiệm vụ tấn thăng của mình ở ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn rồi báo lại cho Turan để đưa ra hướng hành động phù hợp.
Kì thực, Turan không có quá nhiều lo lắng về hai nhiệm vụ tấn thăng Thần cấp 5, chỉ là nó ngờ rằng hai du hành giả sở hữu kỹ năng chủ đạo phẩm chất ‘Huyền thoại’ và ‘Anh hùng’ thì hẳn nhiệm vụ của họ sẽ không đơn giản. Dù sao thì Darmil và Kull không giống như nó, đột nhiên thăng đến Thần cấp 6, bỏ qua luôn nhiệm vụ tấn thăng. Lại nói, hai người họ đều là từ Nihr đi lên nên sẽ không thể nào dùng tình huống bình thường để tính toán được.
Về phần Turan, qua đêm nay, nghỉ ngơi đủ rồi thì nó sẽ lên đường về thành Yeit luôn. Nó vẫn còn chưa có gặp và nói chuyện đàng hoàng với Yeatra sau cuộc gọi lần trước. Chuyến hành trình có lẽ sẽ tốn mất hai ngày hoặc hơn, dù sao nó cũng chẳng cần phải gấp quá mà để sinh ra sai lầm, khiến bản thân gặp rắc rối.
Đoạn đường về thành Yeit nhanh nhất từ thành Goryth là đi qua thủ đô vương quốc Enria – thành Lipotan. Turan nghĩ rồi quyết định tránh né. Dù khả năng là rất thấp, nó vẫn không muốn bị lôi vào những phiền phức không đáng, nhất là khi bản thân chỉ vừa mới cất vài bước chập chững đầu tiên trên cuộc tranh đua Thần cấp.
Vậy nên, thay vì đi qua thủ đô Lipotan, Turan lựa chọn đi thẳng tới tòa thành kế tiếp là thành Kalre.
Thành Kalre được xây dựng ở gần sát hồ Neth, là một hồ rộng đến hàng chục cây số và độ sâu thì lên đến hàng trăm. Không ai biết nguồn gốc của hồ hay cụ thể lịch sử về nó nhưng mỗi năm, không ít các lễ hội và cuộc thi sẽ được tổ chức ở quanh hồ, là rất náo nhiệt. Có lẽ nguyên nhân chủ yếu là vì hồ tạo nên cảnh quan rất đẹp, bất chấp rằng từ khi Đại Thánh Thế xảy đến làm cho xuất hiện không ít các bãi quái vây lấy hồ hay thậm chí là ở bên trong hồ.
Đoạn đường đến thành Kalre đi dọc theo con sông Zenruv. Thường thì ít có ai, kể cả du hành giả sẽ lựa chọn con đường này vì sự tồn tại của những con quái có cấp độ lên tới con số 10. Ở một số khu vực nhất định, nếu không may mắn, hoặc là ngược lại, sẽ còn có thể đụng độ với những con quái cấp cao hơn.
Turan cũng là có e ngại, vì hiện giờ nó có chỉ một mình. Tuy nhiên, bản thân đã là du hành giả Thần cấp 9, nó có chút hứng thú muốn xem xem thực lực chính mình đang ở mức độ nào. Nếu tình huống hóa thành khó khăn, Turan tự nhiên sẽ không cố chấp mà dứt khoát thay đổi lộ trình.
Khuya, khi Turan đang xem thêm chi tiết sách kỹ năng ‘Chống đỡ’ và ‘Tránh né’ thì có một cuộc gọi tới từ Wyndur. Đây là không ngoài dự đoán của nó, chỉ có điều là có hơi muộn. Nếu không phải vì còn đang bận bịu với mấy quyển sách kỹ năng thì nó đã sớm chủ động gọi cho cậu ta rồi.
– Ồ. Tôi không có làm phiền cậu chứ?
Giọng của Wyndur cất lên, vẻ nửa đùa nửa nghiêm túc. Turan nghe, đoán là chuyến hành trình của cậu ta đang khá yên ổn, nhưng hẳn cũng là gặp một vài vấn đề nhỏ.
– Không. – Turan đáp – Tôi còn đang chờ cậu đây.
– Chờ tôi. – Wyndur thốt, nghĩ lại nói – À thì, tôi quả thật là nhận được tin báo tổ đội của cậu đã an toàn trở về thành Goryth. Thế nào, mọi chuyện vẫn ổn chứ? Đội ngũ được tôi sắp xếp cho cậu không có gây phiền phức gì chứ?
Turan giấu một tiếng thở dài, bảo:
– Phiền phức thì không có, nhưng mọi chuyện không hẳn là ổn. Ít nhất thì cậu có thể yên tâm là tộc yêu tinh sẽ không làm ra hành động dữ dội nào.
Phía bên kia vang lên một tiếng thốt vẻ ngạc nhiên. Rồi Wyndur nói:
– Thật đúng là đồng minh của tôi, làm việc ổn thỏa đến như vậy. Tôi còn tưởng cậu chờ mình vì sắp phải tập trung thêm một lần quân lực nữa để chống đỡ thế công từ tộc yêu tinh chứ. Cái đó… không ngờ cậu lại nhắm tới con trai của vua yêu tinh…
Turan cười nhạt. Nếu Wyndur phát hiện rằng Cautrius thật ra chỉ là mồi nhử hay rằng con trai của vua yêu tinh ngay khi được cha mình cứu về liền chịu phạt trong ngục Dây leo chằng chịt thì chắc sẽ bất ngờ tới mức không thốt nên lời luôn.
Nhưng Turan dĩ nhiên sẽ chẳng nói nhiều về những chuyện ngoài lề đó. Nó nắm biết mục đích cuộc gọi tới của Wyndur, và bản thân thì cũng có thứ nhắm đến ở cuộc nói chuyện này. Nó vẫn còn chưa có quên chính mình trong vòng hai tháng rưỡi nữa phải đạt đến Thần cấp 15.
– Tiền căn hậu quả thì không tiện nói với cậu bây giờ. – Turan cất tiếng – Cậu và Lily, chắc cũng đã lên tàu rời Enria rồi?
– Phải. – Wyndur đáp – Cũng mới được nửa ngày thôi. Tốc độ của tàu là không chậm nhưng vì đề phòng cũng như tránh né những con thủy quái nguy hiểm nên có lẽ phải mất tới bốn ngày mới đến được bờ lục địa Trung tâm. Chậc, nhiều khả năng còn lâu hơn.
Turan nhẹ gật đầu. Tốc độ này kì thực phù hợp với tính toán của nó. Chuyện sẽ rất quái dị nếu bằng cách nào đó Wyndur lại có thể trong vòng nửa tháng liền đến được lục địa phía Tây. Hơn hết, Turan chỉ mong là chuyến hành trình của cậu ta không có gặp phải nguy hiểm nào, thế là tốt nhất.
– Nếu cậu không có vấn đề gì thì tốt rồi. – Wyndur nói tiếp – Nhưng nếu có, đừng ngần ngại báo tôi một tiếng, hoặc là Cartien cũng được. Yên tâm, cô ta trông có hơi cứng nhắc nhưng là rất đáng tin cậy.
– Ha ha. Tôi không phải loại sẽ khách sáo để cậu phải lo lắng như vậy đâu. Mà thực ra thì, tiện đây tôi cũng muốn bàn một chút về mấy chuyến du hành sắp tới.
– Cậu đã quyết định rồi?
Wyndur thốt, vẻ không giống như đang ngạc nhiên mà là mừng vì Turan chịu nhắc đến chuyện này.
– Ừm. Hai ngày nữa tôi sẽ về tới thành Yeit. – Turan bảo – Cậu sắp xếp cho tôi tham gia càn quét một số phó bản ở gần đó.
– Chỉ mình cậu thôi? – Wyndur thắc mắc.
– Phải. Tạm thời là vậy. Tùy tình huống tôi sẽ… ừm, liên lạc với Cartien.
– Không thành vấn đề. – Wyndur đáp ngay – Hiện tại có hơi gấp, nhưng trước buổi sáng ngày mai sẽ có thông báo cho cậu về chuyện này, chắc chắn sẽ không khiến cậu thất vọng.
Turan sau đó nói thêm vài câu nữa với Wyndur rồi kết thúc cuộc gọi. Dựa vào tín hiệu hiện tại của thiết bị, nó đoán là không còn bao nhiêu lần dùng nữa. Cũng có thể là do khoảng cách với đối tượng ngày càng xa gây ảnh hưởng không nhỏ, nhưng dù thế nào thì nó cũng cần sớm yêu cầu một thiết bị khác, tránh lúc quan trọng lại xảy ra trục trặc thì khốn.
Quay trở lại với mấy quyển sách kỹ năng, Turan thầm đánh giá rằng chúng không giúp ích cho nó quá nhiều khi đã bản thân sở hữu kỹ năng đó. Dĩ nhiên, nó không loại bỏ khả năng rằng do cấp độ của kỹ năng ‘Thông hiểu’ vẫn còn thấp. Dù vậy, trong tương lai gần hẳn là không cần để ý tới, vì cho tới tận bây giờ thì tiến trình của kỹ năng chủ đạo của nó vẫn chỉ mới đạt đến 45%.
Turan không nhịn được nở nụ cười méo xệch. Giờ nó đã là du hành giả Thần cấp 9 rồi. Có lẽ tận khi nó đạt tới Thần cấp 15 vẫn chưa chắc có thể nâng kỹ năng chủ đạo của mình lên cấp 2. Tình huống thậm chí càng đáng xấu hổ hơn nữa khi mà các kỹ năng còn lại của nó đều có mức tiến trình rất thấp, cao nhất cũng chỉ có kỹ năng ‘Cào’ là được 8% mà thôi.
Đây cũng là không trách bản thân Turan được. Nó thật sự là không có nhiều cơ hội tham gia chiến đấu, mà Thần cấp thì vẫn cứ tăng đều đều. Cho nên, chuyến du hành sắp tới có thể xem là rất quan trọng với nó để xác định tốc độ phát triển chính xác của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...