Đoạn đường dẫn tới mạch nguyên khí tiên thiên là có nguy cơ bị tấn công bởi quái. Mặc dù đoạn đường này thường xuyên có các du hành giả yêu tinh tuần tra và giải quyết các mối nguy hại nhưng chuyện có người đụng phải quái cũng là thỉnh thoảng xảy ra.
Tình huống hiện tại của Turan chính là như vậy. Trước mặt nó lúc này là ba cái thân cây đứng chắn giữa con đường mòn trông không thể kì dị hơn.
Turan nhăn mày, vừa thoáng có ý định tránh đi bằng đường vòng thì sực nhớ tới bên cạnh mình còn có một du hành giả mạnh mẽ Thần cấp tận 25. Nghĩ rồi, nó quay sang, bảo:
– Đường đến mạch nguyên khí tiên thiên không ngờ lại nguy hiểm như vậy.
Eriltch mỉm cười, không rõ là có ý gì, đáp:
– Đây là thường thấy. Mạch nguyên khí tiên thiên không chỉ có sức hấp dẫn đối với du hành giả mà còn cả với quái. Lâu dài, những con quái ở gần còn có thể thăng cấp, trở nên khó đối phó hơn.
– Chuyện như thế, tộc yêu tinh không phải là cố tình chứ? – Turan dò hỏi – Nếu dùng đám quái đó thay cho lực lượng phòng vệ nhằm vào các thế lực khác cũng là không tệ.
Gương mặt Eriltch cứng lại, sau thì thành vẻ nghĩ ngợi hồi lâu. Rồi hắn ta nói:
– Thật sự chưa từng nghĩ tới điều này. Nhưng gì thì gì, ba con Ma cây này là ngoài dự đoán của tôi.
Turan nhếch mép, hơi xoay người, bảo:
– Nếu lúc trước Tiffia đi qua đụng phải đám quái này, chẳng phải là gặp nạn rồi?
– Không thể nào! – Eriltch thốt lên – Chúng tôi…
Tiếng của nam yêu tinh nhỏ dần rồi im hẳn khi thấy dấu ngừng lại từ Turan. Nó không nói gì, quay người nhìn về đám quái vẫn còn giả đò bản thân vô hại, xong cất một tiếng thở dài.
Eriltch lời vừa rồi, không nghi ngờ gì chính là thừa nhận có sắp xếp người theo dõi Tiffia, cũng đồng thời là để bảo vệ cô nàng. Chuyện đó hẳn là không qua khỏi mắt của con mèo mập kia đi. Tuy nhiên, nghĩ tới vua yêu tinh đến giờ vẫn còn làm như thế với con gái mình, Turan thật là đã xem nhẹ ông ta.
– Để tôi.
Eriltch lên tiếng, đánh tan bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng. Hắn ta rất nhanh lao về trước, cầm trên ýu một cây giáo dài với lưỡi khá mỏng đâm thẳng về phía con Ma cây đầu tiên.
Là một du hành giả Thần cấp 25, đối phó một vài con quái cấp 13, 14 hẳn là không có gì khó khăn, nhưng dường như Eriltch lại có thù với đám quái, ra chiêu cũng liền là kích hoạt một loạt các kỹ năng. Cây giáo đâm tới bị bao phủ lấy bởi một lớp màng màu vàng cam và đỏ dần về phía mũi giáo, trúng thân con quái thì dễ dàng xuyên qua, lại bùng phát ở giữa một cơn lốc dữ dội cuốn nát tất cả, trong giây lát biến con quái thành những đốm sáng li ti.
Không chần chừ một khắc, Eriltch sải bước, xoay người kéo ngang mũi giáo rồi lập tức đâm tới lần nữa. Động tác của hắn ta nhanh đến nỗi Turan suýt nữa thì không theo kịp.
Chỉ trong vòng chưa đến ba giây, thậm chí cả ba con Ma cây còn chẳng kịp phản ứng lại đều đã tan thành đốm sáng hết cả.
Turan thở hắt một hơi. Du hành giả Thần cấp 25 thật sự là quá mạnh, không chỉ về lực tấn công mà còn cả tốc độ. Mặt khác, khả năng vận dụng các loại kỹ năng với độ trễ gần như là không có của Eriltch quả là giúp nó mở mang tầm mắt.
Kì thực, tự thân Turan cũng có thể giải quyết được đám quái ba con này. Ma cây là chủng quái ác tính, nhưng chúng lại gần như không thể di chuyển được. Nó hiện giờ chỉ mới Thần cấp 8, nhưng cứ việc dùng khẩu Mabatum bắn chừng vài chục viên đạn là có thể xử lý hết. Chỉ là hao phí như vậy thì không đáng chút nào.
– Làm phiền cậu rồi.
Turan cười nói, nhấc bước tiến về trước, bỏ mặc Eriltch bây giờ mặt mày nhăn nhó, không biết vì chiến đấu quá hăng hay là trong lòng khó chịu điều gì đấy.
Đoạn đường tiếp theo tương đối ổn định, đụng phải vài con quái nữa nhưng đều được nam yêu tinh thấy mặt liền xông tới giải quyết ngay lập tức.
Turan hơi nhăn mày suy nghĩ. Nếu là tình huống của nó là thường xảy ra, vậy thì nhất định phải xem xét lại độ an toàn của con đường này. Mạch nguyên khí tiên thiên dù không được nó coi trọng lắm nhưng cũng là một món lợi không hề nhỏ, nhất là đối với con mèo mập kia. Mà con mèo mập đã bảo rằng cần theo sát Tiffia, hẳn sẽ không tránh được ông ta thường xuyên kéo cô nàng tới đây.
Phải biết, bản thể hiện giờ của Jorz chỉ có Thần cấp 3 mà thôi, đối phó với mấy con quái đạt tới cấp 13 là không thể nào. Còn chuyện các yêu tinh đi theo Tiffia, dù là để bảo vệ cô nàng hay chỉ đơn thuần theo dõi, Turan vẫn là phải lên tiếng để họ ngừng lại.
Đi được thêm chừng trăm mét nữa, Turan đã có thể thấy được ánh sáng từ những ngọn đèn ở phía xa. Tính toán thời gian, hẳn là đã đến nơi.
– Mạch nguyên khí tiên thiên ở ngay trước mặt. – Eriltch lên tiếng – Cậu cứ việc tùy ý sử dụng. Tôi còn có việc.
Dứt lời, hắn ta xoay người định rời đi nhưng Turan đã kịp gọi lại:
– Sao không vào cùng tôi, thuận tiện nói chuyện một chút?
Eriltch quay đầu, nở nụ cười gượng gạo đáp:
– Không được. Việc cần phải làm, tôi không dám để trễ nãi.
Turan lắc nhẹ đầu, không nói thêm gì, cứ thế nhìn bóng lưng nam yêu tinh xa dần rồi khuất hẳn vào trong đêm tối. Nếu nó đoán không lầm thì vua yêu tinh đã xong việc rồi, nhưng cũng mong là khi nó trở ra sẽ không có “vô tình” đụng phải Eriltch nữa.
Mạch nguyên khí tiên thiên trên thực tế là rất lớn, đôi khi kéo dài đến hàng cây số. Tuy nhiên, phần lớn mạch nguyên khí sẽ được vây lại bằng nhiều cách, chỉ chừa ra một số nơi nhất định để người tiến vào hưởng dụng. Dù sao thì chỉ cần những nơi còn lại không bị ai lẻn vào dùng trộm là sẽ không xảy ra thất thoát.
Địa điểm hiện tại của Turan là một nơi được vây lấy bởi những vách tường bằng gỗ và những mái nhà nhấp nhô. Dù trông chúng có hơi mỏng manh, như thể chỉ cần dùng lực mạnh một chút liền có thể phá vỡ nhưng Turan biết rằng chỉ với sức của mình hiện tại là khó mà làm được. Ít nhất thì, những vách tường và mái nhà này thừa sức chống chịu đòn tấn công của mấy con quái cấp 15.
Đón Turan là hai yêu tinh một nam một nữ. Họ mặc một chiếc áo rộng thùng thình và quần cộc với màu chủ đạo là xanh lá trông khá thoải mái. Cả hai đều có Thần cấp là 15, không thể chỉ đơn giản là nhân viên phục vụ được. Có lẽ công việc của họ cũng bao gồm cả đối phó với mấy con quái mon men tới gần.
Sau vài lời chào hỏi, Turan được dẫn tới khu dành riêng cho nam. Nói ra thì đây có thể được xem như nhà tắm lộ thiên, nhưng sử dụng như thế nào thì còn tùy thuộc vào người đến. Mặt khác, một người có thể lựa chọn tới phòng nghỉ dọc hai bên mạch nguyên khí tiên thiên, cũng là một cách không tệ để hưởng dụng.
Quy định không có nhiều, chỉ yêu cầu Turan giữ người sạch sẽ và không làm loạn lên là được. Họ thậm chí có chuẩn bị nhà tắm và bồn rửa chân trước khi vào, còn cả gợi ý rằng nó có muốn được hướng dẫn thêm không. Turan tất nhiên là từ chối. Nó đoán đó là sự thân thiện của tộc yêu tinh, nhưng hẳn chỉ là với người trong tộc vì trên gương mặt của họ lộ rõ sự bất đắc dĩ.
Đây cũng là lần đầu Turan tới một nơi thế này, không tránh khỏi có chút bỡ ngỡ. Nó loay hoay một lúc mới coi như chuẩn bị sẵn sàng rồi bước vào trong.
Nơi đây khói trắng mờ nhạt, càng dày đặc hơn tụ ở một chỗ bị vây lấy bởi những hòn đá láng mịn trông tổng thể như một cái hồ nhỏ. Cách đó không xa là một băng ghế gỗ được ghép lại bằng những thanh nhỏ chừa ra rất nhiều khe hở có vẻ là để thuận tiện cho nước hồ hoặc mồ hôi chảy đi khi ngồi.
Nhìn quanh một lượt cũng không thấy có ai đến trước mình, Turan mới tiến tới ngồi vào băng ghế, từ từ suy nghĩ về tình hình hiện tại.
Trước hết là Tiffia. Cô nàng theo thông tin Turan có được từ mấy yêu tinh nơi đây thì đã rời đi từ sớm. Họ cũng tiết lộ cho nó về sự xuất hiện của vua yêu tinh, không chút nào giấu giếm. Đây hẳn cũng là có sự cho phép của ông ta chứ khó thể nào họ lại dám tự ý.
Vấn đề là vua yêu tinh đã đến và đi từ hơn hai tiếng đồng hồ trước đó rồi. Chuyện đến muộn không nằm ngoài dự tính của Turan, nhưng nó lại không ngờ bản thân lại chẳng nhận được tin báo gì từ cả Tiffia và mèo Jorz.
“Chẳng lẽ mình thật đã mắc sai lầm?” Turan nói thầm, nhịn không được thở hắt một hơi. Nó có chút bối rối, thậm chí là hoảng hốt, nhưng giờ không phải là lúc để cảm xúc lấn át lý trí.
Chuyện thứ hai là về Kull. Kì thực cậu ta là được Turan nhờ lẻn tới mạch nguyên khí tiên thiên trước, và với tốc độ của cậu ta thì hẳn đã đến được đây từ rất sớm rồi. Nếu tình huống không có gì đáng lo ngại thì cậu ta đã nên hiện thân từ khi nó vừa bước vào đây mới đúng.
Nhưng Turan không hề thấy bất kì dấu hiệu nào của Kull, và qua vài lời đối thoại với các yêu tinh nơi đây thì có thể xác nhận rằng cậu ta vẫn chưa đến chỗ này bao giờ. Nó vốn cho rằng người đồng đội của mình bằng cách nào đó đã tự lẻn vào được, giờ lại trông không giống như vậy.
Quan trọng nhất là, Turan cũng không có nhận được tin báo gì từ Kull. Cậu ta là người ít có khả năng bị tóm nhất trong đội, đến mức kể cả tin báo cũng không truyền đi được thì thật là khó tin.
Về phần Darmil, Turan thử liên lạc thì rất nhanh nhận được phản hồi. Cậu ta giờ vẫn còn đang vui chơi ở chỗ buổi tiệc, thứ mà vốn dĩ đã nên kết thúc từ một tiếng đồng hồ trước. Có vẻ như cậu ta nói chuyện rất hợp với một vài yêu tinh, cả nam lẫn nữ nên giờ bọn họ đang tổ chức một vài trò chơi tập thể.
“Cái kỹ năng ‘Hấp dẫn’ thật sự đáng gờm…” Turan lẩm bẩm. Nó tất nhiên không cho rằng các yêu tinh vốn không có thiện cảm với con người lại dễ dàng bị thu hút bởi tài ăn nói của Darmil.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...