VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần

Turan tỉnh dậy trong trạng thái mơ mơ màng màng, khó mà nhận ra được cảnh vật xung quanh mình là gì, hoặc là nó vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ.

Đầu Turan đau, cả người nhức mỏi, vô cùng khó chịu. Mất một lúc nó mới ngồi dậy được một cách uể oải, và cái ngáp dài của nó bị gián đoạn bởi tiếng kêu rít lên khi cái đầu chợt nhói.

Turan thử nhớ lại những chuyện đã diễn ra, nhưng thật khó để có thể hình dung một cách rõ ràng. Mọi thứ cứ như thể bị ai đó mạnh tay xóa mất, chỉ chừa lại vài vết mực nhạt nhòa. Tuy nhiên, có một điều mà Turan có thể chắc chắn được là, hôm qua nó đã uống rượu.

“Chỉ mong không nói linh tinh cái gì…” Turan nhủ thầm, theo đó cất một tiếng thở dài ngao ngán.

Chợt, Turan cảm giác được thứ gì đó mềm mại bên cánh tay mình. Nó vội quay đầu nhìn sang thì thấy một vật thể cuộn tròn đầy lông có ba màu.

– Jorz?

Turan thử gọi. Đáp lại nó chỉ là tiếng thở đều đều của con vật.

Turan không nhớ hôm qua mình có gặp Jorz hay không, nhưng ít nhất là trước khi nó uống rượu vào, là không có thấy. Nếu nó không nhầm thì Kull đã nhắc tới rằng Jorz bảo có việc riêng và thừa lúc cậu ta không chú ý thì trốn đi mất.

Kì thực thì không phải Kull cần giám sát Jorz, Turan chẳng nhớ chính mình có nhờ cậu ta việc đấy. Có lẽ cậu ta rất ưa con mèo này, thích chơi đùa với con vật, mặc kệ việc đó chính là một phần hồn của kẻ thậm chí trong hàng ngũ của các Chính thần cũng là ở vị trí rất cao.

“Nhưng sao Jorz lại ở đây?” Turan nghĩ, cảm thấy thật khó hiểu. Nếu Jorz chỉ đơn thuần muốn trốn khỏi Kull, thì ông ta cũng chẳng cần phải chọn phòng của nó.

– Thây kệ.

Turan buông gọn một câu, sau đó rời giường, đứng dậy vươn vai.

Giờ mới là sáng sớm, còn chưa tới sáu giờ. Dù vậy, hôm qua lúc mở tiệc mừng là vừa quá trưa, nên tính ra Turan đã ngủ cả nửa ngày rồi, thậm chí hơn.

Hiện tại, việc mà Turan cần phải lo liệu là rất nhiều, từ chuyện Lily, tòa tháp Ma pháp Tối thượng đến cả chuyện Yeatra, rồi cả sắp xếp các chuyến du hành cho Darmil và Kull. Ngoài ra, nó còn phải tìm cách liên lạc với hội Tử thần Sứ đồ, dò xem họ có thể giúp được gì cho mình trong việc bắt linh hồn lang thang của đại pháp sư Velduran hay không.

Chuyện của Yeatra, Turan định để ngày mai sẽ bắt đầu khởi hành trở về thành Yeit. Cô ta đã đột phá Nihr, nhưng cũng chỉ mới có Thần cấp 1 mà thôi. Nó sẽ cần phải tìm cho cô ta một tổ đội nhỏ để nâng cao Thần cấp bản thân, cùng với đó là nhắm tới việc luyện chế một số loại bùa chú nhất định.

Kì thực, Turan không quá tin tưởng việc giao Yeatra cho một tổ đội du hành giả nào đó. Vấn đề không phải ở các du hành giả, mà là ở Yeatra. Cô nàng này quá manh động, rất khó kiểm soát, hoàn toàn hành động dựa vào những cảm hứng nhất thời, nói trắng ra là kẻ bốc đồng. Turan thậm chí không cần nghe kể cũng đoán được là ở chuyến du hành với tổ đội được Wyndur sắp xếp, Yeatra chắc chắn đã gây ra không ít rắc rối.

Về phần Darmil và Kull, Turan dự định sẽ cho họ hoạt động theo nhóm hai người một vài ngày, đến khi họ gặp phải giới hạn Thần cấp 5, xác nhận nhiệm vụ tấn thăng của mình là gì thì sẽ nghĩ cách hoàn thành để đạt được Thần cấp 6. Sau đó, Turan sẽ liên hệ Wyndur, hay chính xác hơn là người thay mặt cậu ta là Cartien để thành lập một tổ đội nhỏ càn quét các phó bản phù hợp.


Giao kèo mà Wyndur đề nghị với Turan, vào thời điểm này, thật sự là giúp ích cho nó rất nhiều. Vốn Turan chỉ muốn dựa vào quân đoàn Ungreilt để đưa bản thân đạt đến Thần cấp 15, giờ thì cả tổ đội đều có thể phát triển, và điều quan trọng nhất là nó không cần phải tốn năm triệu xen trả cho Wyndur nữa.

Số tiền đó đối với Turan kì thực không quá lớn, nhưng là có thể làm được rất nhiều việc. Nó đang định mua một đống vật phẩm cần thiết, bao gồm các loại dược liệu để Yeatra có thể luyện chế thêm bùa chú.

Ngoài ra, Turan cũng cần nâng cấp trang bị của bản thân và đồng đội. Darmil hay Kull có thể mạnh, nhưng thiếu đi trang bị phù hợp, là hạn chế đi khả năng của họ rất nhiều.

Riêng Turan, nó đã bàn xong với Wyndur vào hôm kia, rằng sẽ cùng tổ đội Athenia, cũng là tổ đội đã mang theo Yeatra, du hành xuyên suốt ba tháng tới, đến tận khi nó đạt được Thần cấp 15.

Tổ đội Athenia hoạt động chủ yếu ở vùng Nehalm và một phần ở phía đông của vùng Lonham. Số lượng phó bản trong khu vực này khá lớn, và quân đoàn Ungreilt cũng quản lý một lượng không nhỏ.

Trước mắt, có lẽ Turan sẽ chỉ nhắm tới một phó bản cấp 10, đúng như dự định ban đầu. Theo tính toán của nó, sẽ cần tự tay kết liễu trên dưới bảy trăm con quái cấp 10 nếu muốn từ Thần cấp 5 đạt đến cùng cấp độ với lũ quái. Nếu xét mỗi phó bản có chừng bốn mươi đến năm mươi con quái đồng cấp 10, vậy thì Turan sẽ cần tham gia càn quét tới mười lăm phó bản, tốn mất nửa tháng trời du hành không ngừng nghỉ.

Mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn khi Turan đạt tới Thần cấp 10, cũng tức là lúc nó nên nhắm tới những phó bản cấp độ cao hơn. Tình huống tốt đẹp nhất, Turan sẽ chỉ cần tham gia chừng hai mươi phó bản để tiêu diệt gần nghìn con quái cấp 15 là sẽ đủ để từ Thần cấp 10 đạt đến 15.

Nhưng tình huống tốt đẹp đó là rất khó xảy ra, Turan biết rõ như vậy. Lý do khá đơn giản, vì tổ đội Athenia lực lượng tổng hợp cũng chỉ vừa đủ để càn quét một phó bản cấp 15, rất khó để có thể hỗ trợ cho Turan ra tay kết liễu lũ quái. Hơn nữa, thông thường họ cũng phải mất trên dưới hai ngày để hoàn thành càn quét một phó bản cấp 15 phẩm chất ‘Tinh anh’, theo đó hai mươi phó bản sẽ là hơn bốn mươi ngày.

Nhưng Turan có tới ba tháng để hoàn thành nhiệm vụ từ thần Syrathr, nên hẳn là có thể điều chỉnh cho phù hợp hơn. Cụ thể, nó sẽ chỉ nhắm tới việc kết liễu một nửa lượng quái cần thiết trong phó bản cấp 15, và khi Thần cấp của nó tăng dần, số lượng quái kết liễu được cũng sẽ tăng lên, công việc từ đó sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Một vấn đề khác không thể không đề cập tới là thời gian tái tạo phó bản. Phó bản có cấp độ và phẩm chất càng thấp thì thời gian tái tạo càng nhanh, cũng tương ứng với lực lượng tổng hợp của những con quái trong phó bản. Đó cũng là một phần lý do Turan không đòi hỏi việc Wyndur giúp mình càn quét những phó bản có phẩm chất ‘Anh hùng’, vì thời gian tái tạo quá lâu. Cái nó cần lúc này là Thần tinh, không phải là các vật phẩm hiếm hay phẩm chất cao có thể tìm được từ các phó bản.

Dù vậy, một phó bản cấp 15 phẩm chất ‘Tinh anh’ vẫn là mất đến gần ba ngày mới có thể tái tạo, mà trong khu vực mà tổ đội Athenia kiểm soát thì chỉ có duy nhất một phó bản như thế mà thôi. Do đó, trong thời gian chờ tái tạo, Turan chỉ còn cách tham gia càn quét những phó bản nhỏ yếu hơn, cùng với đó là thử tìm tới một vài mạch nguyên khí tiên thiên để xem hiệu quả như thế nào.

– Nhưng hẳn là vừa đủ.

Turan nói nhỏ. Nó giờ chỉ có thể tự khích lệ bản thân như thế, và cũng biết rằng thực tế sẽ diễn ra khác với kế hoạch mình dựng lên rất nhiều.

– Ê tên quèn!

Có tiếng gọi. Turan quay sang thì thấy đó chính là mèo Jorz, giờ vẫn còn đang cuộn mình ngái ngủ, chỉ hơi ngóc đầu lên để nói chuyện.

– Ngươi dậy rồi thì chuẩn bị cho ta một bữa ăn. Thịnh soạn vào. Phải có rượu, và cả thịt. Ừm, phải. Không cần cá. Đừng nhầm ta với lũ mèo mọi rợ kia.


Turan nhướn mày. Nó biết con mèo này không tầm thường, nhưng chẳng hề xem là gì hơn một người đồng đội cả.

– Còn chần chừ cái gì! – Jorz giục – Ta đang rất là đói có biết không, tên quèn Thần cấp 6 kia?

Turan tức đến nghiến răng, muốn lập tức nhào tới tóm con mèo trước mặt mang tới cho Kull. Tuy nhiên, một thông tin trong lời nói của Jorz khiến nó khựng lại trong giây lát. Rồi nó cất tiếng hỏi:

– Ông vừa bảo cái gì?

– Cái gì với chẳng cái gì!? – Jorz gắt – Mau đi lấy bữa sáng cho ta!

– Không phải, sau đó cơ.

– Sao ngươi cái tên quèn này lằng nhằng thế nhỉ?

– Chuyện này rất quan trọng… Mà thôi, không cần ông nữa.

Nói rồi Turan liền kích hoạt kỹ năng ‘Thông hiểu’ lên chính mình. Những luồng thông tin nhanh chóng xuất hiện, ồ ạt đổ vào đầu rồi bị nó tóm lấy sắp xếp một cách vội vã.

“Họ và tên: Turan Mers Falanzt.

Tuổi: 19.

Thần cấp: 6.

Tiến trình: 623 (24%).

Yêu cầu tiến trình: Không có.

Thuộc tính chính:


+ Sức mạnh: 33 bậc.

+ Thể lực: 32 bậc.

+ Nhanh nhẹn: 28 bậc.

+ Khéo léo: 25 bậc.

+ Trí tuệ: 45 (+10) bậc.

+ Minh mẫn: 38 (+10) bậc.

Thuộc tính phụ:

+ Cảm ngộ: 65 (+10) bậc.

+ Phản xạ: 36 bậc.

+ Cảm giác: 27 bậc.

+ Ma lực: 8 (+10) bậc.

+ Tinh thần lực: 4 bậc.

Thông số:

+ Khí huyết: 718 173 bậc.

+ Nguyên khí: 41 468 bậc.

+ Ma năng: 5 230 bậc.

+ Tinh thần lượng: 2 059 bậc.

Điểm thuộc tính còn lại: 30 bậc.”

– Thần cấp 6!


Turan thốt lên. Nó khó mà kiềm được sự ngạc nhiên trong lòng mình không bộc phát ra ngoài. Lời của mèo Jorz không phải giả, nó thật sự đã đạt đến Thần cấp 6.

“Nhưng tại sao?” Turan nghĩ thầm. Nó chợt nhớ lại cách đây không lâu khi còn ở thành Yeit, chính mình cũng đột nhiên thăng Thần cấp dần đều đến Thần cấp 5.

Hiện tại, lại càng bất ngờ hơn khi Turan có thể bỏ qua giới hạn Thần cấp 5 mà tiến thẳng tới Thần cấp 6. Nó vậy mà không cần phải hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng.

– Rốt cuộc…

– Hử? Ngươi ngạc nhiên thế làm cái gì? – mèo Jorz thắc mắc.

Turan quay sang, quăng một cái nhìn đầy ý khinh thường. Rồi nó bảo:

– Một con mèo đúng là không thể hiểu được sự kì diệu trong chuyện này.

Mèo Jorz nghe xong, ngơ ra một lúc, rồi thì ngóc cả người dậy, quát:

– Tên quèn này! Ngươi xem thường loài mèo ư?! Ta nói cho mà biết-

– Khoan đã. – Turan ngắt lời, đưa cả tay về trước ra hiệu ngừng lại – Ông biết tôi là Thần cấp 6 từ khi nào?

Mèo Jorz vẫn còn đang tức lắm, nhưng trông bộ dáng nghiêm túc của Turan thì cũng cố kiềm lại, mặt hầm hừ đáp:

– Hôm qua khi ta trở về thì thấy ngươi đã Thần cấp 6. Ngươi biến mất cả một ngày chẳng phải để làm nhiệm vụ tấn thăng à?

Turan nghe, định bảo “không phải”, lại thôi, quyết định giữ im lặng. Nó thử kiểm tra lần nữa lượng Thần tinh mình đang có thì thấy đã tăng từ 623 đến 627 rồi. Tình huống này giống hệt lần trước: nó chẳng cần làm gì mà lượng Thần tinh cũng tăng lên, và tốc độ lần này còn nhanh hơn rất nhiều.

Điều này quá đáng sợ rồi, cũng chính là bí mật không thể nào cho người khác biết được. Dù cho mèo Jorz có là đồng đội của Turan thì nó cũng không thể tiết lộ. Ít nhất, nó cần xác định rõ chuyện gì đang diễn ra đã.

Đợi mãi mà không thấy Turan nói lời nào, Jorz phát bực, gắt gỏng:

– Tên quèn nhà ngươi đang kiếm cớ để khỏi phải mang bữa sáng cho ta đúng không? Mau đi lấy! Ta đói muốn chết rồi!

Turan nhăn mày trong giây lát, bảo:

– Muốn bữa sáng? Được. Đi cùng tôi.

Nói rồi nó liền nhào tới tóm lấy mèo Jorz, bất chấp việc ông ta có giãy giụa, kêu la rằng mình cần phải ngủ thêm như thế nào, rồi cứ thế rời khỏi phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui