Vạn Tộc Chi Kiếp

Văn Minh học phủ.

"Nghe nói gì chưa?"

"Cái gì?"

"Tin đồn lớn a! Ngươi biết không? Trong học phủ, nam nghiên cứu viên nhận nữ học viên đều là không có ý tốt, nghe nói đều có loại quan hệ đó. Nữ nghiên cứu viên nhận nam học viên cũng là như vậy, nói chung là không thể tin được, thanh danh học phủ chúng ta rất xấu!"

"Thật à?"

"Thật! Chính xác trăm phần trăm! Đơn thần văn hệ bên kia tự mình truyền ra, tựa như vị trong Tàng Thư, còn có... Khụ khụ, vị nữ Các lão nọ cũng có nam học viên... Còn có rất nhiều vị nữa, ta đệch, bây giờ ta mới biết vì sao không ai thu ta làm học sinh!"

"Không thể nào! Thì ra là thế, ta đã nói mà, đám đệ tử của nghiên cứu viên ai cũng là nam thanh nữ tú hết!"

"Đại Hạ Văn Minh học phủ lần này mất hết thanh danh rồi, mà đâu chỉ học phủ chúng ta, nghe nói các học phủ khác cũng đều như vậy!"

"..."

Ngày 15 tháng 10.

Sáng sớm, một tin tức đã nổ tung.

Toàn bộ Đại Hạ Văn Minh học phủ, thậm chí là toàn bộ Đại Hạ phủ, đều đang đồn đãi dạng tin đồn này.

Học viên và nghiên cứu viên, chỉ cần là khác phái thì tuyệt đối là có quan hệ không đứng đắn!

Tin tức này, không phải người bình thường truyền lung tung mà là do Đơn thần văn hệ của Đại Hạ Văn Minh học phủ tự lan truyền, tin đồn có mũi có mắt, thậm chí có người nói tận mắt thấy, tỉ như vị trong Tàng Thư các cùng học sinh của y liền có loại quan hệ này!


Mà tin đồn càng truyền càng xa, không chỉ vị kia, rất nhiều người đều là như vậy, tỉ như Ngô Nguyệt Hoa Các lão, tỉ như Tề Các lão, thậm chí... là cả Vạn phủ trưởng cũng có một chút lời ong tiếng ve.

Vạn Thiên Thánh nhận nữ học viên, rất nhiều năm rồi ông đều không thu học sinh nữa.

Còn về Vạn Minh Trạch, mọi người đều không nhìn thẳng.

Nhưng tin đồn xấu thì lan nhanh, Vạn phủ trưởng cùng vài vị nữ Các lão có quan hệ không đứng đắn, không những như thế, một số nữ nghiên cứu viên trong học phủ cũng có quan hệ mờ ám với Vạn phủ trưởng.

Trong học phủ, phàm là nữ học viên bái nam nghiên cứu viên làm thầy thì đều trốn không thoát lời đồn đãi như vậy!

Thậm chí bao gồm Kỷ gia Kỷ Tiểu Mộng cũng đều bị truyền có quan hệ không minh bạch với lão sư của mình.

Tin tức trong vòng một đêm đã truyền khắp toàn bộ Đại Hạ phủ!

Bây giờ, thậm chí là ở ngoài học phủ, vô số người qua đường của Đại Hạ phủ đều biết việc này, đây đã trở thành bê bối lớn nhất toàn bộ Đại Hạ phủ!

Một khi được chứng thực, vậy thì toàn bộ các học phủ của Đại Hạ phủ sẽ trở thành trò cười của Nhân cảnh!

...

"Hèn mạt!"

"Nói bậy nói bạ!"

Tu Tâm các.


Mấy vị Các lão giận dữ khủng khiếp, sáng sớm đã trực tiếp gõ cửa văn phòng phủ trưởng.

Một vị Các lão tính khí nóng nảy dùng một chưởng vỗ nát cái bàn, cả giận mắng: "Đồ hỗn trướng! Khinh người quá đáng! Bọn hắn đấu của bọn hắn, chúng ta những năm qua đã không quan tâm sự tình, ngoại trừ dạy dỗ mấy học sinh, mặt khác thì một mực mặc kệ. Bây giờ chẳng lẽ ngay cả chúng ta cũng bị bọn hắn nhắm vào để xử lý sao?"

"Đơn thần văn nhất hệ muốn làm gì? Một mẻ hốt gọn? Bọn hắn không có ai nhận học viên khác phái sao?"

"..."

Mấy vị Các lão giận đến điên người.

Vạn Thiên Thánh cũng không tức giận, ông chỉ khẽ trấn an: "Lão Chu sẽ không ngu xuẩn như vậy, chư vị, tin nhảm lan truyền như thế thì đâu có lợi gì với hắn?"

Tề Các lão mắng: "Chỗ tốt? Chỗ tốt gì! Đám ngớ ngẩn bọn chúng vốn là muốn truyền tin đồn thất thiệt về Trần Vĩnh, kết quả dưới đáy lại là một đám đần độn lật thuyền, một truyền mười, mười truyền trăm, có thể không khuếch đại sao?"

Nếu nói Chu Minh Nhân an bài như vậy, bọn họ cũng không tin.

Nhưng đám đần độn bên dưới làm ra việc ngốc như thế cũng là chuyện thường.

Vốn đại khái là muốn bôi nhọ người của đa thần văn nhất hệ, kết quả thứ này một khi truyền ra ngoài, há có thể không bị khuếch đại hay sao?

Ngươi nói Trần Vĩnh cùng Ngô Gia cấu kết, vậy những người khác thì thế nào?

Người ngoài có thể không sinh ra liên tưởng khác à?


Tề Các lão điên cuồng mắng: "Bây giờ Đại Hạ Văn Minh học phủ đã trở thành chuyện cười tiếu lâm trong miệng mọi người! Vạn Thiên Thánh, ngươi có biết bên ngoài nói như thế nào không? Đại Hạ Văn Minh học phủ dứt khoát đổi tên được rồi, đổi thành Đại Hạ sư đồ học phủ, ngươi cho rằng đây là lời hay à?"

Bên cạnh, một vị khác Các lão cũng cả giận mắng: "Đồ hỗn trướng! Những lời này há lại tùy tiện nói ra được, lão Vạn, hôm nay ngươi không giải quyết tốt, không nói người khác mà chỉ riêng Dục Cường thự bên kia ngươi cũng không ăn nói nổi đâu! Mau tìm ra kẻ cầm đầu truyền bá tin nhảm, chặt đầu, nghiêm túc xử lý!"

Mấy người hết sức phẫn nộ!

Việc này đã không phải là vấn đề tin nhảm, hiện tại toàn bộ Đại Hạ phủ đều đang đồn đại, đang khuếch tán, tiếp tục như thế, thanh danh của Đại Hạ Văn Minh học phủ sẽ triệt để mất đi.

Về sau, còn ai dám báo danh vào Đại Hạ Văn Minh học phủ nữa?

Mấy vị Các lão nếu ra ngoài, đi tới đại phủ khác, đi tới Cầu Tác cảnh, đại khái cũng phải bị người đời chê cười!

Cho dù lời đồn là giả, nhưng lan truyền mãi thì cũng thay đổi mà trở thành sự thật.

Lại thêm một vị Các lão khác phẫn nộ nói: "Nhất hệ của Chu Minh Nhân làm sao không dám truyền tin về Chu Minh Nhân? Hắn còn nhận Hạ Thiền của Hạ gia, tại sao không ai loan truyền? Cuối cùng chỉ chúng ta chịu oan uổng, Chu Minh Nhân thì trèo lên thật cao, không dính chút vẩn đục nào?"

Vạn Thiên Thánh thật sự đau đầu vô cùng.

Ông phất tay, kêu bọn họ ngồi xuống, "Chớ ồn ào! Việc này trong vòng một đêm, phố lớn ngõ nhỏ đều biết, Đại Hạ phủ đều truyền ra, chỉ sợ không phải vô ý truyền bá, mà là cố ý truyền ra, không bài trừ người của Vạn Tộc giáo quấy rối..."

"Chuyện gì cũng là do Vạn Tộc giáo được chắc?" Tề các lão giận dữ mắng: "Ta cũng không tin không tra được! Để quân hộ vệ, Giám sát viện xuất động. Tra từng người một cho ta, ta muốn tra ra kẻ đầu sỏ. Vạn Thiên Thánh, ngươi ít ba phải lại! Ta tra ra đầu nguồn, nếu thật sự là người của lão Chu truyền, ta sẽ không tha cho bọn hắn!"

Mấy vị Các lão khác dồn dập phụ họa, "Thật không phải là giả, giả thì cũng không thật được! Tra từng người một, truy ra ngọn nguồn, làm Văn Minh sư mà chút năng lực ấy đều không có thì sống uổng phí nhiều năm rồi."

"Kẻ nào truyền, từ người nào bắt đầu, tìm được đầu nguồn thì trực tiếp chém! Lấy danh dự của học phủ để công kích đối thủ, đem thanh danh Đại Hạ Văn Minh học phủ mấy trăm năm hủy hoại chỉ trong chốc lát, loại người này không giết thì còn giữ làm cái gì?"

Tất cả các vị Các lão trong phòng đều nổi bão!

Bọn họ muốn tra ra tận gốc!


Có phải do người của Đơn thần văn nhất hệ truyền ra hay không, chỉ cần truy xét đến đáy thì không có cái gì là không tra được.

Không phải thì quên đi.

Còn nếu đúng người đúng tội thì những kẻ kia đừng hòng yên thân.

Vạn Thiên Thánh nhắm mắt, trầm ngâm một hồi mới mở miệng nói: "Nếu muốn tra, vậy thì tra đi! Thanh danh của Đại Hạ Văn Minh học phủ hoàn toàn là không thể dung túng cho đám rệp làm hỏng sự tình. Để giám sát viện, quân hộ vệ đồng thời xuất động, truy đến tận cùng, tìm ra đầu nguồn. Tra được, muốn xử lý như thế nào thì lại mở hội nghị Các lão quyết định!"

"Hừ!"

Mấy vị Các lão không vừa lòng, còn họp xử lý cái gì, trực tiếp giết gà dọa khỉ, có cái gì mà phải họp!

Tề Các lão lạnh lùng nói: "Không chỉ điều tra người nào truyền bá, còn phải tra ra người nào chỉ điểm. Vu oan cho toàn bộ nghiên cứu viên cùng học viên thiên tài, lão Vạn, việc này nếu cứ mặc kệ, về sau đừng trách thầy trò đều mất lòng kính nể đối với học phủ! Một vị ba phải thì cũng không phải việc ngươi nên làm!"

Vạn Thiên Thánh im lặng, ta mà ba phải sao?

Ta không phải đã nói muốn tra xét rồi à?

Ta chẳng qua là cảm thấy Đơn thần văn nhất hệ không ngu đến mức độ này, công kích Trần Vĩnh mà còn kéo toàn bộ học phủ thậm chí là toàn bộ Đại Hạ phủ vào, đây không phải là tự mình muốn chết?

Mấy lão già này lo lắng thái quá nên cũng không cho ông cơ hội nói chuyện.

Ông cũng không phải là muốn giải thích thay cho Đơn thần văn nhất hệ, mấu chốt là tra rõ ràng thì dù sao cũng tốt hơn mơ mơ hồ hồ!

Đau đầu!

Không còn gì để nói cùng mấy lão già này, Vạn Thiên Thánh khoát tay một cái: "Đi điều tra đi, Tề Các lão và các vị đây cứ kí tên trong văn kiện điều tra, tra ra được thì chúng ta xử lý sau!"

Mọi người cũng không nói nhảm, nghe vậy liền bắt tay vào làm, việc lớn như thế tuyệt đối không thể chịu đựng cho qua được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận