Vạn Tộc Chi Kiếp

Tô Vũ gật đầu, chậm rãi nói: "Hạ gia tự nhiên có năng lực này, nhưng ta và Hổ Vưu huynh đã ước định chỉ truyền cho hắn, không cho người khác. Hầu gia quan sát thì chính là phế đi quy củ, nếu như vậy,《 Khai Thiên đao 》của Hạ gia đã sớm truyền ra. Đại Hạ phủ đều tuân thủ quy củ của Hạ gia, Hạ gia lại không tuân thủ, Hầu gia, đây không phải vấn đề một bản công pháp có thể để bù đắp tổn thất!"

"Hạ gia là tinh thần cùng linh hồn của Đại Hạ phủ, trên làm dưới theo, đến lúc đó, tổn thất không phải thứ mà một bản công pháp có khả năng thay thế. Hầu gia, ngài cảm thấy thế nào?"

Hạ Hầu gia cười gằn, "Tính kế ta? Cũng thú vị lắm!"

Nói xong, y lại xoa xoa ngấn mỡ dưới cằm của mình, "Những năm qua còn không ai có thể kiếm được tiện nghi từ tay ta, ngươi muốn làm người đầu tiên? Ta không cầm tới tay nửa phân tiền mà ta lại phải truyền cho ngươi?"

"Phệ Hồn quyết!"

Tô Vũ cũng không nói nhảm, thẳng thắn luôn: "Mặt khác ta lại thêm một bản Phệ Hồn quyết, thế nhưng ta muốn《 Khai Thiên đao 》ý chí chi văn! Bao gồm cả nguyên bộ võ kỹ! Phệ Hồn quyết mặc dù chỉ là công pháp Hoàng giai đỉnh cấp, kém xa 《 Khai Thiên đao 》, thế nhưng Hầu gia hẳn cũng biết điểm tốt của quyển công pháp này."

Hạ Hầu gia nhìn hắn, khẽ cười.

Cũng là người rất quyết đoán!

Một bản văn quyết, một bản Phệ Hồn quyết, đổi lấy Khai Thiên đao ý chí chi văn cùng nguyên bộ công pháp, cái nào quan trọng hơn?

Tùy từng người mà có đáp án khác nhau!

Thiên giai đỉnh cấp《 Khai Thiên đao 》cũng không phải rau cải trắng, đó là công pháp của Đại Hạ vương, mà Đại Hạ vương ở trong số Vô địch bên trong cũng là đỉnh cấp.

"Được!" Hạ Hầu gia cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đáp ứng, rất nhanh y lại bảo: "16 khiếu hợp nhất mới có thể phát huy ra uy lực《 Khai Thiên đao 》chân chính! Ở Hạ gia bây giờ có Hạ Hổ Vưu, Hạ Ngọc Văn, Hạ Thiền những người này. Hạ Ngọc Văn cũng mới chỉ hợp nhất 14 khiếu, 16 khiếu hợp nhất còn chưa ai có thể làm được!"


"Nếu ngươi có thể làm được, ta ngược lại sẽ tặng cho ngươi một cơ duyên nữa."

"Cơ duyên?"

"Đúng!" Hạ Hầu gia cười nhạt: "Biết Hạ Long Võ chứ? Hắn sắp tấn cấp vô địch! Nếu ngươi tiến vào Vạn Thạch, 16 khiếu hợp nhất trước khi hắn tấn cấp vô địch thì khi hắn tấn cấp vô địch, ngươi có khả năng quan sát!"

Tô Vũ im lặng, ta không dám, ta sợ chết.

Tấn cấp vô địch bình thường là phải tới Chư Thiên chiến trường a?

Nói không chừng còn phải đại chiến với Vô địch, hơi cọ ké một thoáng, ta liền tan xương nát thịt!

Hạ Hầu gia chậm rãi nói: "Hắn tấn cấp vô địch, đối với ngươi có rất nhiều ích lợi, đến lúc đó, người tu luyện Khai Thiên lại nhận ảnh hưởng của hắn, vận khí tốt thì thậm chí có khi sẽ cảm ngộ một chút huyền bí vô địch. Cơ duyên này, đủ lớn chứ?"

Tô Vũ nhìn về phía Hồng Đàm, Hồng Đàm khẽ nhíu mày, cười bảo: "Đến lúc đó rồi nói sau!"

Tô Vũ quá yếu!

Nếu Tô Vũ là Nhật Nguyệt cảnh thì khi Hạ Long Võ tấn thăng vô địch, Tô Vũ lấy được chỗ tốt sẽ khó có thể tưởng tượng.

Đó mới là cơ duyên to lớn!

Cũng không biết Hạ mập mạp nghĩ gì, hiện tại càng ngày càng xem không hiểu cái tên này.

Hạ Hầu gia cũng không nói nữa, cười khẽ, trong tay y đột nhiên xuất hiện hai bản bí tịch, "Một quyển là công pháp, một quyển là võ kỹ! Công pháp là bùng nổ khiếu huyệt lực lượng, võ kỹ kỳ thật là một loại phương thức vận dụng, cho ngươi quá trình tiến hành thích ứng công pháp lực lượng!"

Tiện tay ném cho Tô Vũ, Hạ Hầu gia thản nhiên nói: "Đừng bôi nhọ uy danh của《 Khai Thiên đao 》! Bằng không, lão gia tử biết thì sẽ tự mình ra tay thu hồi công pháp này! Tại Nhân cảnh, Chiến giả đồng dạng tu luyện Thiên giai đỉnh cấp công pháp trong cùng giai, cơ hồ không ai có thể thắng người Hạ gia ta!"

Cơ hồ... tức là vẫn có.

Tô Vũ hiểu rõ.

Cũng đúng, dù sao Đại Hạ vương không phải thiên hạ đệ nhất, đây cũng là lẽ thường.

Trong lòng hắn vẫn còn có chút xúc động nho nhỏ, Thiên giai đỉnh cấp công pháp, đây là công pháp mạnh nhất mà hắn lấy được, còn hơn cả《 Cường Thân quyết 》.

Còn về phần nguyên bộ võ kỹ, chỉ sợ cũng không hề thua kém gì《 Thời Gian 》.

Hạ Hầu gia giống như hơi mất kiên nhẫn, ngáp dài: "Cứ như vậy đi, Phệ Hồn quyết giao cho Hổ Vưu là được! Mặt khác, Chấn thiên kinh gì đó của ngươi thì sắp xếp thời gian để Hổ Vưu tu luyện, chúng ta sẽ không đánh cắp, đồng dạng, Khai Thiên đao cũng không được truyền ra ngoài!"


"Ta hiểu rõ!"

Tô Vũ khom người, cũng không nói thêm cái gì nữa.

Hồng Đàm vui vẻ vô cùng, không tốn tiền là tốt nhất, may mắn tiểu tử Tô Vũ có ít đồ áp đáy hòm, bằng không thì hôm nay còn không dễ kiếm tới tay.

"Vậy chúng ta đi trước đây!"

Hồng Đàm cũng không khách khí, đứng dậy lôi kéo Tô Vũ rời đi, ông cũng lười ở lại phủ thành chủ thêm nữa, ánh mắt Hạ mập mạp nhìn ông cứ sai sai kiểu gì đó.

...

Chờ Tô Vũ cùng Hồng Đàm rời đi xong, Hạ Hầu gia ngáp dài, lười biếng hô: "Cháu trai, ngươi đang bế quan đấy ngươi biết không? Suốt ngày chạy ra bên ngoài, này còn gọi là bế quan sao?"

Trong hư không, thân ảnh Hạ Long Võ trực tiếp hiện ra, y thản nhiên nói: "Nhị thúc, Nam Nguyên bên kia có di tích hay không thì vẫn mau tra rõ ràng đi, Tô Vũ này có lẽ cũng là một người ứng cử cho Nhật Nguyệt. Nếu hắn mạnh lên, cũng có thể vì Đại Hạ phủ ta tăng thêm một Nhật Nguyệt!"

"Biết rồi, còn cần ngươi nói à!"

Hạ Hầu gia nhịn không được mắng: "Đừng suốt ngày sai sử ta! Khó chịu thì tự xuất quan mà làm việc! Đúng rồi, chỗ Hạ Ngọc Văn thì chính ngươi tự dùng tiền mà cứu, ta không có tiền!"

Hạ Long Võ cũng không nói gì.

Hạ Hầu gia suy nghĩ một chút lại lên tiếng: "Hổ Vưu thì thực lực hơi yếu một chút, có cần khiến cho thân thể nó tấn cấp trước..."

"Không vội!" Hạ Long Võ bình tĩnh gạt đi, "Cho nó chút áp lực, để nó tự nghĩ biện pháp, người Hạ gia muốn cường đại lên thì vẫn phải xem chính mình, chúng ta có thể cho thì đã cho đủ nhiều!"

"Tùy ngươi!"


Hạ Hầu gia cũng không thèm để ý, không để ý tới Hạ Long Võ nữa, y đi tới nhà sau, vừa đi vừa nói: "Chu gia bên kia, Chu Phá Thiên hẳn là cũng sắp đột phá rồi nhỉ? Chu gia cũng thật sự có nhân tài, Chu Phá Thiên, Chu Phá Long đều đi tới mức độ này, ngươi nói xem ta còn muốn theo Thần Văn đạo hay không?"

"Tùy ngươi."

Hạ Long Võ cũng cho đáp án y chang, sau đó cấp tốc tan biến ngay tại chỗ.

Hạ Hầu gia bĩu môi, tùy cái đầu ngươi!

Lắc đầu, y thở dài một tiếng, Đại Hạ phủ bên này đời trước có không ít cường giả, bất quá tân sinh về sau xác thực không có nhiều cường giả nữa rồi.

Về phần chính mình, giờ phút này y cũng đang trầm tư liệu có nên từ bỏ Thần văn đạo, chuyển sang chuyên tu nhục thân hay không?

Kể cả Tô Vũ vừa rời đi, y cũng chỉ nhớ kỹ, chứ không quá để ý.

Thiên tài quá nhiều, Đại Hạ phủ không thiếu thiên tài.

Có thể đi tới một bước nào thì vẫn phải xem bản thân Tô Vũ, không đến Sơn Hải thì khó mà thu hút được sự coi trọng của y.

Người ứng cử cho Nhật Nguyệt... thì cũng chỉ là người ứng cử mà thôi.

Y cảm giác Tô Vũ rất biết làm ăn, không được, phải đào về Hạ thị thương hội xem sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận