"Vì sao ư?" Liễu Văn Ngạn cười khổ đáp: "Hai lí do, thứ nhất, hạch tâm Nhân cảnh bị tổn thương, cho nên sức áp chế của Giới Vực biến mất."
"Thứ hai, trong truyền thuyết, thời kỳ Thượng Cổ nhân tộc có cường giả tuyệt thế tồn tại, trấn áp chư thiên vạn giới, vạn giới triều bái, Nhân cảnh làm trung tâm vạn giới quảng nạp bốn phương, khi đó đương nhiên Nhân cảnh không cần bố trí phòng vệ, chủng tộc nhỏ yếu mới cần tự vệ."
Tô Vũ rung động, "Thật sao?"
"Truyền thuyết mà thôi, có khi là tự dát vàng lên mặt mình, dù sao cũng có người đã nói như vậy." Liễu Văn Ngạn thở dài, "Mấy cái này không quan trọng, bởi vì không thay đổi được sự thật hiện giờ."
"Còn lại về sau ngươi hãy tự tìm hiểu, không phải ngươi hỏi vì sao đến cao đẳng học phủ tu luyện nhanh như vậy sao? Cũng là bởi vì học phủ bí cảnh, cái gọi là học phủ bí cảnh kỳ thật là một tiểu thế giới, từ một vài địa phương hoặc là thế giới có nguyên khí nồng đậm, lấy ra một mảnh vỡ không gian..."
Tô Vũ ngơ ngác, lấy ra mảnh vỡ không gian?
"Nói đơn giản thì là, tỉ như bí cảnh Chiến Tranh học phủ của Đại Hạ phủ, thật ra là năm xưa Đại Hạ vương tiến vào Kim Bằng giới, một đao đánh vỡ một khối tiểu không gian bên ngoài Kim Bằng giới, cướp về."
Tô Vũ ngây ngẩn.
Cướp... về?
Không đúng, một đao chém vỡ thế giới, còn lấy được một khối không gian nhỏ, trực tiếp mang về, đây là... Người sao?
"Kim Bằng giới nguyên khí nồng đậm, hơn nữa còn tràn ngập một chút Thiên Nguyên khí, cho nên chỉ cần làm tốt công tác giai đoạn trước, vào trong đó tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, cái này là nguyên nhân vì sao cao đẳng học phủ có thể nhanh chóng bước vào Thiên Quân cảnh."
Tô Vũ rung động, nhịn không được hỏi: "Nhân tộc có địa phương nào nguyên khí dư dả không, hoặc là Thiên Nguyên khí..."
"Có!"
Liễu Văn Ngạn cười nói: "Đương nhiên là có, nhưng... Nhân cảnh vốn nhiều người, mà không gian trong thế giới mình không thể tùy ý lấy ra, bằng không dễ dẫn đến thế giới sụp đổ, nếu người khác muốn đến nhân tộc chiếm tiện nghi, chúng ta phải đánh lại, ăn miếng trả miếng!"
"Những năm qua, nhân tộc phản công, diệt không ít tiểu tộc tiểu giới, chiếm lấy thế giới chi tâm của bọn hắn, trực tiếp mang cả Giới Vực trở về Nhân tộc, chế tạo thành Thánh địa!"
"Bị đánh mà không đánh trả không phải phong cách của chúng ta, đại tộc khó diệt, nhưng tiểu tộc cũng dám xâm lấn nhân tộc thì chính là muốn chết!"
Vị văn nhân này lộ ra mấy phần sát khí hiếm có.
"Ngươi cho rằng tư liệu tại Văn Minh học phủ là từ đâu ra? Thật sự cho là tịch thu được ở chiến trường Chư Thiên ư? Suy nghĩ quá đơn giản, đó đều là trực tiếp tấn công cướp đoạt!"
Sắc mặt Tô Vũ biến ảo, nửa ngày sau mới trả lời: "Bá khí! Ta còn tưởng nhân tộc vẫn luôn bị đánh, không ngờ chúng ta không chỉ chống cự được mà còn phản công."
"Đó là đương nhiên!"
Liễu Văn Ngạn cười ha hả bảo: "Không ra tay độc ác, chúng ta đã sớm trở thành thịt béo của vạn tộc rồi, ra tay độc ác chấn nhiếp một đám người, lôi kéo một đám khác, đây mới là căn bản để nhân tộc ổn định. Tựa như Đại Hạ phủ, Đại Hạ vương nhiều năm không xuất hiện, ngươi cho rằng hắn đang bế quan ư?"
"Chẳng lẽ không phải?"
Tô Vũ đơ người, không phải sao?
Không đều đối ngoại đều nói như vậy sao?
"Sao có thể!"
Liễu Văn Ngạn vuốt râu, cười xán lạn, "Cường giả vô địch sao lại một mực bế quan, Đại Hạ vương rời đi từ lâu rồi, hành tung cụ thể thì không rõ, nghe nói, chỉ là nghe nói... hình như Đại Hạ vương giết tới Thần tộc, có phải thật hay không không rõ."
"Mạnh như vậy?"
Tô Vũ cảm giác như hôm nay mình đang nghe truyền thuyết, quá kích động lòng người!
"Tại sao không tuyên truyền ra ngoài..."
"Tuyên truyền cái gì?" Liễu Văn Ngạn xem thường, bảo: "Đến chiến trường Chư Thiên đợi mấy năm sẽ rõ. Không đến chiến trường Chư Thiên, biết cũng vô dụng, có nhiều cảm giác nguy hiểm để đề phòng cũng tốt."
"Không phải đều là tốt khoe xấu che sao, không có chút cảm giác đề phòng nguy hiểm nào, ngươi cảm thấy người trong tộc còn cố gắng tu luyện như vậy không?"
"Những năm gần đây, cường giả Nhân tộc không ngừng xuất hiện không phải là không liên quan đến cảm giác nguy cơ kia, ngươi xem đi, các ngươi còn cần nỗ lực nhiều."
Hình như lời ấy không sai, Tô Vũ suy nghĩ một chút, cũng đúng, nếu tiền tuyến đều là tin vui, người trong tộc sẽ cố gắng như vậy sao?
Nhưng việc này có tốt có xấu, không phải chuyện Tô Vũ có thể quyết định.
...
Hàn huyên với Liễu Văn Ngạn rất lâu, sau đó không khí trở lại an tĩnh.
Tô Vũ tiếp tục tu luyện 《 Khai Nguyên quyết 》, hắn không biết rốt cuộc Vạn Tộc giáo có tới Nam Nguyên thành hay không, nhưng Tô Vũ không lo lắng, nếu Đại Hạ phủ đã có sắp xếp, vậy thì Vạn Tộc giáo không đáng để lo.
Tuyên truyền trong những năm qua làm cho tất cả mọi người đều biết Vạn Tộc giáo chỉ là tôm tép nhãi nhép, tham sống sợ chết, một đám cặn bã mà thôi.
Đại Hạ phủ bên này không quá để ý Vạn Tộc giáo, bởi vì bọn hắn có Long Võ vệ vô địch, có Đại Hạ vương mạnh mẽ, có Hạ Long Võ Phủ chủ cường đại, cho nên không ai cảm thấy Vạn Tộc giáo có gì đặc biệt hơn người.
Không xem những tên bị chặt đầu mỗi ngày trên tivi ư?
Kỳ thật Tô Vũ cũng không quá để ý, bởi vì hắn không hiểu Vạn Tộc giáo, cũng chưa từng gặp, chỉ biết đám người kia là phản đồ của nhân tộc, gặp kẻ nào giết kẻ đó.
...
"Phốc phốc!"
Một kiếm đâm xuyên một lão nhân Thiên Quân cảnh, một thanh niên con mắt đỏ lên chửi nhỏ một tiếng, "Có phải Đại Hạ phủ phát điên rồi không? Không biết sợ hãi sao? Không hoảng sợ sao? Rõ ràng chúng ta đã giết cả Thiên Quân..."
Cách đó không xa, một lão nhân tóc trắng lạnh lùng nói: "Nhiều năm không tới Đại Hạ phủ, Đại Hạ phủ đã bị Hạ Long Võ tẩy não, cảm thấy Vạn Tộc giáo chỉ đến thế, bọn hắn đã quên uy danh Vạn Tộc giáo!"
Nói xong, lão nhân không nhịn được thầm mắng trong lòng!
Đại Hạ phủ chống cự mạnh mẽ, một đám người biết bọn hắn là Vạn Tộc giáo, không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn gào thét xung phong lao tới.
Lão nhân, trung niên, thanh niên...
Không ai chạy trốn, tán loạn chỉ vì có người chết, dưới sự chỉ huy của vài vị lão binh xuất ngũ, nhiều khi một thôn xóm nho nhỏ cũng sẽ tạo thành tổn thất lớn đối với bọn hắn.
Tại Đại Hạ phủ, Vạn Tộc giáo làm mọi việc đều không thuận, điều này khiến lão nhân có chút lo lắng.
Đồ sát vài toà trung đẳng học phủ, thật sự sẽ dọa sợ được Đại Hạ phủ sao?
Thật sự có sẽ uy hiếp được Đại Hạ phủ sao?
"Sợ là... không chỉ không trấn áp được Đại Hạ phủ, mà còn tựa như đám điên đuổi giết chúng ta... Vậy thì phiền toái!"
Lão nhân sầu lo, nhưng không dám nói rõ.
Trước đó có lẽ bọn hắn quá thuận lợi tại phủ khác, diệt sát vài thiên tài, khiến cho lòng người bàng hoàng, trên đường cái không một bóng người.
Nhưng đó là nơi khác, mà đây là Đại Hạ phủ.
Một thôn xóm còn có lực phản kích cường đại như vậy, vậy thì toàn bộ Đại Hạ phủ thì sao?
"Hi vọng... Hết thảy thuận lợi."
Đêm đó, Tô Vũ qua đêm tại phòng ký túc xá của Liễu Văn Ngạn.
Đây là lần đầu tiên Tô Vũ qua đêm ở nhà Liễu Văn Ngạn, cái khác đều tốt, nhưng nửa đêm lão tiên sinh rời giường hơi nhiều, khiến Tô Vũ tỉnh giấc mấy lần.
Quả nhiên, năm tháng không tha ai.
Liễu Văn Ngạn không thể thực thể hóa ý chí, cho dù đến Thiên Quân cảnh, hiện tại cũng chỉ là ông già bình thường.
...
Bởi vì tu luyện Nạp Nguyên quyết một lần, từng thu nạp nguyên khí, hai ngày nay Tô Vũ cảm thấy tốc độ tu luyện của mình tương đối nhanh.
Hẳn là khi tu luyện nguyên khí hôm đó, cửu khiếu từng mở ra chốc lát.
Sau khi khiếu huyệt tai trái mở ra, hai ngày này Tô Vũ cảm giác khiếu huyệt tai phải cũng sắp mở.
"Tìm thời gian biểu hiện ra thực lực Khai Nguyên tứ trọng, dù sao ta ở Khai Nguyên tam trọng cũng đã nửa năm, bỗng nhiên may mắn lên tứ trọng cũng không kỳ quái."
Có thiên phú tu luyện mạnh, có gì không thể?
Trước kia hắn chủ yếu học Vạn Tộc ngữ, không nỗ lực tu luyện không được sao?
Hiện tại cố gắng, cấp tốc lên Khai Nguyên tứ trọng, thậm chí ngũ trọng, không kỳ quái chút nào.
Tô Vũ thầm nghĩ, ngày thứ hai lại cùng Liễu Văn Ngạn đi học phủ.
Bởi vì đi theo Liễu Văn Ngạn, Tô Vũ càng hiểu nhiều thứ hơn không ít.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...