Vạn Thú Triều Hoàng


“Đừng nghĩ linh tinh! Mau đi lên trận pháp tế kiếm!”Thấy phương Bắc Nham lại bùng nổ sĩ khí nhờ sự xuất hiện của Hạ Bạt Long Tượng, Vạn Thủy Dung nhanh chóng thúc giục Chân Tiểu Tiểu, còn chưa nói hết lời đã như sao băng một lần nữa dấn thân vào thú triều.

“Trước giải quyết trận này rồi tính!” Ngô Hòa Phong thậm chí còn đánh ra luồng khí muốn đẩy Chân Tiểu Tiểu về đỉnh núi.

“Tiểu Tiểu! Tiểu Tiểu!” Ngồi ở trong trận, Cữu Tử Mặc và Sầm Nguyên Thanh cũng dồn dập gọi nàng.


Nhìn quanh duy có Triều Lỗ sắc mặt âm trầm.

Nếu nhát kiếm này lại muốn chém Hạ Bạt Long Tượng, vậy hắn chỉ có thể … Tự bạo, hủy diệt ma đao truyền thừa trong cơ thể!Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu tràn ngập lo lắng, trực tiếp cắn môi dưới tới bật máu.

Khó trách Thần Quang sẽ tuỳ tiện tiết lộ tình báo cho nàng như thế, bởi vì cho dù nàng trở về hội báo thì căn bản không có người nào tin, nhiều nhất chỉ là nhắc nhở trước tiên bảo vệ tính mạng bản thân cho tốt mà thôi.

Ngoại trừ tự bảo vệ mình, cái rắm gì cũng không thể thay đổi!Để tay lên ngực tự hỏi, đối diện với tình huống này còn có thể đi sao?Đương nhiên không thể rồi!Ở Tuyết Liên Hồ có đám người đại trưởng lão Nguyên Phong mà nàng không đành lòng mặc kệ, nhưng chiến trường chính tại Vẫn Thần Phong thì đâu khác, có Tuệ Tuệ, có Thiển Hạ … Và có cả rất nhiều bằng hữu vào sinh ra tử!Đây là lựa chọn quỷ gì vậy? Thực sự muốn ép chết người à!Chân Tiểu Tiểu tức đến phát khóc, hận không thể phân bản thân mình một thành hai, chia ra hai người mới tốt!“Lũ nhãi Đông Linh, chịu chết đi!”Trời cao quanh quẩn tiếng rít gào của Hạ Bạt Long Tượng, sóng âm đáng sợ khiến lượng lớn các tu sĩ Đông Linh đang chiến đấu với man tu giữa không trung lập tức hộc máu rơi xuống đất, từ xa nhìn lại, thật giống trời đổ cơn mưa máu.


“Không ổn rồi! Nghe nói toàn tộc Hạ Bạt Bắc Nham đều là cuồng chiến sĩ!”Tu sĩ Đông Điện và Linh Môn phải liều mạng ăn đan dược mới có thể miễn cưỡng trấn an đan hải xao động của mình, đây còn chỉ là man tổ Hóa thần phe địch vừa bước ra qua vách tường Thần Phong thôi đấy!“Các huynh đệ, bảo trọng……” Bị lực lượng man tổ chấn vỡ đan điền, tu sĩ Đông Linh trước khi chết chỉ kịp để lại một câu.

“Tiểu Tiểu, ngươi đi đi!”Tất cả mọi người đều chờ Chân Tiểu Tiểu trở về trận pháp, chỉ có Tiểu Chúc Chúc quay đầu đẩy Chân Tiểu Tiểu ra khỏi chưởng phong của Ngô Hòa Phong, dùng sức đưa nàng về phía sau!“Không được!”Chợt nghe hắn nói, trong mắt Liên Tử Trạc tức khắc phun ra lửa giận hừng hực, dung hợp với Thâm Uyên Ma Long khiến ma ý trong lòng hắn bạo trướng, cuối cùng đã không thể nhẫn nhịn việc bị làm trái ý hết lần này đến lần khác!Hiện tại, Chân Tiểu Tiểu cho dù không muốn thì cũng phải thuận theo, buộc phải phát động trận pháp tế kiếm một lần nữa tế ra Trảm Thần Nhận!Kỳ thực Liên Tử Trạc hiểu rõ đau khổ trong lòng Chân Tiểu Tiểu nhưng chiến tranh chính là tàn khốc như thế, nếu nàng không muốn chủ động từ bỏ vậy hắn sẽ làm người ác!Hình bóng hắc long khổng lồ ngưng tự bên ngoài cơ thể hắn vẫy đuôi một cái liền phong tỏa mọi đường lui của Chân Tiểu Tiểu, tuy nhiên lần này Liên Tử Trạc đã phán đoán sai……Chân Tiểu Tiểu hoàn toàn không có ý định vô trách nhiệm rời đi, ngược lại là Tiểu Chúc Chúc, sau khi thúc giục một tiếng toàn thân lập tức hóa thành một đạo hàn quang trực tiếp bay về phía Hạ Bạt Long Tượng.

Tiểu Tiểu……Thuật kia, ta còn chưa nhớ ra hết.

Có điều cải tạo đơn giản một chút, hẳn vẫn có thể dùng?Nhắm mắt rồi nhanh chóng mở ra lần nữa, quanh thân Tiểu Chúc Chúc đột nhiên xoay vần một luồng gió năm màu.


Ban đầu luồng gió này còn tương đối nhỏ, song chỉ mới nháy mắt nó đã bắt được mọi tia gió lưu động trên không trung toàn bộ chiến vực!Con mẹ nó!Tất cả mọi người đều nhìn thấy một tu sĩ Đông Linh lấy tư thái gần như tự sát lao về phía man tổ Hóa thần Hạ Bạt Long Tượng sắp hoàn toàn bước qua vách tường Thần Phong, duy nhất một mình Tử Hoàn là đón gió hít sâu một hơi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận