Thực ra cốt truyện hơi nhạt, nhưng màu sắc và hình ảnh rất đẹp, không cần động não, cũng không có tình tiết gay cấn, hoàn toàn là một kiểu thư giãn tinh thần.
Hứa Dung Âm đang rửa rau củ quả bằng vòi nước trong bếp, âm thanh không quá lớn, khoảng cách khá xa hoàn toàn không quấy rầy anh. Nhưng Đinh Tuần nhìn qua, có chút thất thần, ánh mắt vô thức nhìn về phía cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho tới khi anh nhận ra, bản thân đã đi tới từ phía sau ôm lấy cô.
“Anh đói.” Người đàn ông tì cằm lên vai cô khẽ nói.
Hai cánh tay vòng qua eo ôm lấy cô, động tác rửa cà chua của Hứa Dung Âm chậm lại một chút, "Sắp xong rồi, nếu không anh đi xem phim một lát trước đi?"
Đinh Tuần không nói lời nào.
Trên người cô có một mùi hương rất thơm.
Trong ký ức của anh, Hứa Dung Âm không bao giờ xức nước hoa, kể cả sau khi kết hôn.
Khi còn học cấp ba, anh thường đứng ở bên kia hành lang nhìn cô, ánh mặt trời chiếu vào bộ đồng phục học sinh trắng tinh, trên người cô dường như có mùi hoa dành dành thoang thoảng.
Không quá nồng, ngọt ngào, rất thơm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc đó anh không thể chạm vào, nhưng sau khi vượt qua dòng sông dài của ký ức xa xôi, giờ phút này dường như anh đã được viên mãn.
Hứa Dung Âm đem quả cà chua đã được rửa sạch đưa cho anh, “Vậy ăn cái này trước đi?” Lót dạ trước cũng tốt.
Lông mày của anh vừa rậm vừa đen, chỉ yên lặng liếc nhìn cô một cái, sau đó cụp mắt cúi đầu, đôi môi đỏ mọng há ra cắn quả cà chua trong tay cô.
Hứa Dung Âm không ngờ anh lại trực tiếp cắn xuống như vậy, hơi thở ấm áp quanh quẩn trên ngón tay cii, Hứa Dung Âm cảm thấy ngứa ngáy muốn rụt lại nhưng Đinh Tuần đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô.
Có tiếng nước chảy ào ào nhưng cô không kịp tắt đi.
Đôi mắt đen của Đinh Tuần nhìn chằm chằm vào cô, cắn vào thịt quả sâu hơn, nước từ thịt quả trào ra trượt xuống dọc theo cổ tay cô.
"Đinh Tuần..."
Hứa Dung Âm khẽ nhíu mày, lòng bàn tay khô nóng áp lên da thịt cô, rõ ràng không hề động đậy, nhưng lại mang đến cảm giác tê dại kỳ lạ.
"Ừm?"
"Ngứa, anh đừng liếm nữa."
Sau khi nuốt miếng thịt cà chua vào miệng, anh hút hết nước thịt trên mua bàn tay và cổ tay của cô, sự đụng chạm mềm mại và ấm áp khiến Hứa Dung Âm run lên, quả cà chua trong tay cô rơi xuống đất.
Đinh Tuần thuận thế há miệng ngậm lấy ngón tay trắng nõn mềm mại của cô, đầu lưỡi đảo qua, mới mút một chút cũng có thể khiến toàn thân cô mềm nhũn.
Hứa Dung Âm khẽ gọi anh, giọng nói có chút run rẩy.
Đinh Tuần liếm dọc theo ngón tay của cô một lúc rồi mới liếm mút vành tai của cô, Hứa Dung Âm dựa đầu vào vai anh, ngẩng cổ lên.
"Ừm..." Dư vị tối hôm qua khi hai người mây mưa vẫn chưa hoàn toàn biến mất, giống như ngọn lửa còn chưa tắt, anh mới chỉ chạm nhẹ một cái đã có thể châm lên toàn bộ ngọn lửa: "Đinh Tuần."
“Anh không muốn ăn cà chua nữa.” Đinh Tuần khẽ cắn vào cổ cô, giọng nói của anh trở nên khàn khàn: “Anh muốn ăn em.”
Khi tiếng nước đột ngột dừng lại cũng là lúc Đinh Tuần xoay người cô lại ôm lấy cô rồi để cô ngồi ở trên bồn rửa, giỏ hoa quả ở bên cạnh cũng bị nghiêng đi.
Nụ hôn của anh khẩn trương đến mức không thể đợi thêm một giây nào nữa.
Một lúc sau Hứa Dung Âm thở không ra hơi, ôm lấy cổ anh thở hổn hển: "Đinh Tuần..."
"Mặt em đỏ quá."
Qua chiếc váy hai dây, Đinh Tuần mạnh mẽ xoa nắn bầu ngực của cô, nụ anh đào nhạy cảm nhô ra chạm vào lòng bàn tay anh, rồi lại bị anh ấn xuống, Hứa Dung Âm khẽ “A” lên một tiếng sau đó cắn chặt môi.
Liên tục rên rỉ, thân thể không ngừng run rẩy.
"Giống như quả cà chua vừa rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...