Vân tay

 
Ban đầu Hứa Dung Âm không để ý lắm, nhưng một khi không nhớ được gì, cô vô cùng muốn anh nhớ lại tất cả những chuyện liên quan tới hai người họ.
 
Ngay cả khi nó chỉ là một câu nói “Anh muốn dẫn em tới Du thị ăn hải sản”, cô rất muốn cho anh biết, những chuyện này đều là sự tồn tại chân thật nhất.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tảng đá đè nặng trong lòng Đinh Tuần như bị ai đó đập vỡ, “Anh không có.” Anh hôn lên khóe mắt cô, “Nhưng anh sẽ nhớ kỹ, anh sẽ dẫn em đến Du thị.”
 
Hứa Dung Âm nửa tin nửa ngờ, "Thật sao?"
 
“Thật mà.” Đinh Tuần thở dài, “Phía bên dưới của anh cứng tới phát đau anh cũng không khóc, trước tiên em lau nước mắt đi được không?”

 
Cuối cùng Hứa Dung Âm cũng nín khóc mỉm cười.
 
Anh quỳ trên người mình, hai chân cô dang rộng ôm lấy eo anh, dương vật lộ ra ngoài của anh vừa chạm vào chân cô, cảm giác nóng bỏng mà nó mang lại làm cho người ta khó có thể phớt lờ.
 
Hứa Dung Âm thậm chí không dám cúi đầu xuống nhìn, "Ai… Ai bảo giữa ban ngày ban mặt anh còn làm như vậy…" Cô nhỏ giọng mắng, “Đáng đời.”
 
Đinh Tuần di chuyển gốc thịt, vỗ nhẹ vào đôi môi mềm mại béo ngậy, đem thân côn thịt hung hãn áp vào hoa hạch không ngừng cọ xát: "Em không thích sao?"
 
Anh nhớ rất rõ, sáng nay cô rất hưởng thụ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Quả thật đối với Hứa Dung Âm thích thì có thích, nhưng… Chỉ có chút không chịu nổi.
 
“Trước đây anh không phải như vậy.” Hứa Dung Âm nhẹ giọng nói. Đinh Tuần trước đây sẽ không quyến rũ cô một cách trắng trợn như vậy.
 
"Đó là cái gì?"
 
Đinh Tuần không biết trước đây họ làm tình như thế nào, chỉ biết Đinh Tuần thường luộc ếch trong nước ấm, giống như để không làm cô sợ hãi.
 

Sự kiên nhẫn đó, đặt lên người anh vào anh lúc này, có lẽ là không bao giờ có thể làm được.
 
Hứa Dung Âm không hiểu, "Cái gì?"
 
“Làm tình đi.” Đinh Tuần muốn cô thích mình hơn, cũng muốn khôi phục trí nhớ, “Nói cho anh biết, chúng ta đã từng làm tình như thế nào, anh làm như thế nào.”
 
Cô mở to mắt, cắn môi muốn nói nhưng lại ngượng ngùng không nói nên lời.
 
Đinh Tuần dán mắt vào người cô, cúi đầu nhìn hai môi âm hộ của cô lộ ra ngoài không khí.
 
Không có lông, trắng nõn mềm mại như bánh bao, ở giữa có màu hồng nhạt, nhưng bởi vì vừa rồi anh làm mạnh, hiện tại sưng đỏ, có chất lỏng óng ánh cùng một chút tinh dịch còn sót lại.
 
Đinh Tuần dựa vào người cô, gắt gao liếc nhìn cô, anh nhìn cô chằm chằm hỏi: “Có làm tình bằng miệng cho em không?”

 
Bị ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn thấy chỗ riêng tư, Hứa Dung Âm không còn chỗ nào có thể trốn, chỉ có thể khẽ gật đầu, "Ừ..."
 
Không chỉ có, mà thật sự rất lợi hại.
 
Cô nhớ lần đầu tiên, Đinh Tuần đè cô lên chiếc giường tân hôn rộng lớn màu đỏ, dùng miệng khiến cô đạt tới cao trào vài lần rồi mới đi vào.
 
Nghĩ đến đây, huyệt nhỏ của Hứa Dung Âm vừa mới đạt tới cao trào một lần lại bắt đầu chảy ra dâm thủy, môi âm hộ hồng nhuận mềm mại căng phồng, âm thầm muốn được người khác yêu thương.
 
“Vậy để anh liếm phía dưới cho em.” Đinh Tuần dùng tay cầm lấy dương vật đang cương cứng, xoa xoa đầu dương vật mấy cái như muốn trấn an, kìm nén ham muốn trực tiếp đâm vào bên trong cô, cực kỳ nhẫn nại chạm nhẹ vào má cô, hỏi: "Anh làm bằng miệng cho em, em đừng khóc nữa, được không?"
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận