Vạn Pháp Đế Tôn
CHƯƠNG 61: HỒNG THANH HỎA
Qua trận đấu thứ nhất với phần thắng khá bất ngờ với người có tu vi yếu hơn là Nguyệt Tiếu.
“Trận thứ hai: Liễu gia Liễu Ngọc Như đấu với Hàn gia Hàn Băng Tâm!
Bước lên khán đài lúc này là người khá quen thuộc với Vương, vẫn vẻ mặt cố tỏ ra lạnh lùng đó, vẫn làn da trắng như tuyết.
Khuôn mặt của nàng xinh đẹp nhưng lại thuộc kiểu ngây thơ khiến người khác nhìn là muốn che chở.
Người này không ai khác là người đi chung với Vương trong vòng hai cô nương Hàn Băng Tâm.
Người còn lại đi lên sân đấu là một thiếu nữ với ánh mắt hơi hướng lên với cái nhìn câu dẫn nam nhân, mái tóc dài xuân mượt thả bay theo gió.
Vị thiếu nữ này dáng người như tên, người giống như như hoa, như ngọc, nhìn dáng vẽ thành thục chín muồi hơn Hàn Băng Tâm không ít.
Thiếu nữ này bước lên khiến cho nam nhân, thiếu niên la ó cổ vũ hết mình.
Người này chính là đối thủ của Hàn Băng Tâm, Liễu gia Liễu Ngọc Như.
Lúc này Vương nhìn Liễu Ngọc Như dáng người cũng quyến rũ ánh mắt hút hồn nhiều thiếu niên.
Nhưng Vương chỉ nhìn với ánh mắt xa xăm rồi cười nhếch miệng tự diễu.
Lúc này trong đầu Vương hiện lên một bóng dáng nữ nhân khuôn mặt ma mị cùng đường cong quyến rũ trong bộ cung trang màu tím người nếu so sánh vơi Liễu Ngọc Như trước mặt phải nói rằng thiếu nữ họ Liễu kia vô pháp so sánh.
Nàng Hoa Diễm Liên gieo hắn hyvọng rồi đi mất, giờ đây Vương ngồi trầm cảm không màng mọi sự xung quanh.
Trên võ đài lúc này hai thí sinh chào hỏi theo thông lệ, lúc này Liễu Ngọc Như buông lời diễu cợt:
“Còn chưa đột phá Chiến Giả mà đòi đấu với ta, ngươi nên chịu thua đi cho đỡ phí sức!!!”.
“Chưa biết là ai phải thua đâu!”
“Vậy sao?” Giọng điệu của Liễu Ngọc Như 9 phần mĩa mai nói.
“Thích thì đánh không cần nhiều lời” Dứt lới Hàn Băng Tâm rút từ nhẫn trữ vật ra một cái cung màu xanh lam trong suốt, trên tay tụ những mũi tên hệ băng bắn liên tục vào người Liễu Ngọc Như.
Bên này Liễu Ngọc Như cũng không chậm trễ rút ra một trường kiếm màu lục nhanh chóng đón đỡ áp sát.
Bên này Hàn Băng Tâm vừa bắn tiễn vừa giữ khoảng cách với Liễu Ngọc Như.
Lúc này mọi người đều bất ngờ trước màn thể hiện của Hàn Băng Tâm vì mọi người cứ tưởng vũ khí của nàng là kiếm nhưng không hiểu sao bây giờ nàng lại sử dụng cung thành thạo như vậy, công nhận Hàn gia cũng không phải đèn cạn dầu.
“Thố Tử Bộ!!!”
Liễu Ngọc Như khẽ hô một tiếng, thân hình nàng lúc này như một chú thỏ cước bộ đảo hướng liên tục nhanh chóng áp sát Hàn Băng Tâm thêm một đòn Kiếm Lưu Ngân tung ra uy lực không tầm thường.
Hàn Băng Tâm kinh nghiệm chiến đấu còn ít nên hoảng loạn, nhưng theo phản xạ vẫn đưa cung lên vận hết chiến khí ra đỡ
“Uỳnh!!!”
Hàn Băng Tâm bị đánh bay ra xa chật vật đứng dậy nhưng vẫn chưa bị hạ, cây cung trên tay đầy rạn vết nứt.
Liễu Ngọc Như cũng không dễ chịu, cô nàng bị đẩy lùi vài bước tay khẽ rung lên.
“Ngươi vậy mà từ khi nào đột phá lên Chiến Giả!!!”
“Hừ nói nhảm sao ta không thể đột phá Chiến Giả!” Vừa nói Hàn Băng Tâm vừa cầm chắc trường cung, tay vận chiến khí hàn lực tỏa ra
“Hàn Băng Tiễn!!!”
Một tiễn phóng ra khiến mọi người xung quanh sống lưng ớn lạnh
Liễu Ngọc Như cũng vứt kinh ngạc qua một bên, Thố Tử Bộ lại được triển khai nhanh chóng né một tiễn kia nhưng vẫn bị mũi tên xượt qua tay, máu ở cánh tay đổ ra liền đóng băng lại tạo ra cảm giác đau buốt khó tả, nhưng mặc kệ cảm giác đau buốt bây giờ Liễu Ngọc Như đã áp sát được Hàn Băng Tâm.
Kiếm Lưu Ngân triển khai.
Hàn Băng Tâm vẫn đưa cung ra đỡ nhưng khác với lần trước bây giờ cây cung của Hàn Băng Tâm hỏng nặng công thêm mới đột phá Chiến Giả ít lâu với mới tung chiêu thể lực suy kiệt cùng cực.
Kết cục đã định Hàn Băng Tâm bị đánh bay cây cung của cô vỡ nát
“Trận thứ hai: Liễu Ngọc Như thắng!!!”
Tuy Hàn Băng Tâm gây khá bất ngờ vì đã đột phá Chiến Giả nhưng kết quả vẫn như dự báo từ trước, Liễu Ngọc Như vẫn thắng, mặc dù có chút chật vật.
...
“Trận thứ ba: Nguyệt gia Nguyệt Vương đấu với Hồng gia Hồng Thiên Kim!!!”.
Lại một thiếu nữ xinh đẹp khác lên sân, nàng mang một vẻ đẹp nóng bỏng với với bộ hồng y bó sát tôn lên vẽ đẹp những đường cong của nàng.
Thiếu nữ này tương lai chắc chắn là một yêu tinh hại nước hại dân.
“Trận đấu bắt đầu!!!”
Hỏa diểm hồng sắc ngập trời, Hồng Thiên Kim rút ra một cây hồng phiến lao tới tấn công.
“Hoàng giai cao cấp chiến kĩ - Loạn Hồng Liên Hỏa!!!”
Hiển nhiên vừa vô Hồng Thiên Kim đã tung ra chiêu mạnh nhất của mình, nàng biết cách biệt của mình và Vương quá xa về mặt tu vi.
Bên ngoài các tiểu gia tôc cũng khá kinh ngạc nhìn vào chiêu thức của Hồng Thiên Kim, màu của Hỏa chiến khí không giống màu sắc thường thấy.
Lúc này bên cạnh Hồng gia là gia chủ Lôi gia Lôi Địch lên tiếng cảm thán:
“Không ngờ cô lại lấy một trong hai Hoàng hỏa trấn gia quý giá của Hồng gia cho tiểu cô nương này.
Hình như cái này là Hồng Thanh Hỏa thì phải!!!”
Loại hỏa này tuy không mạnh bằng Xích Tâm Hỏa được bán đấu giá lần trước nhưng đấu với hỏa thường thì dễ dàng ăn đứt.
Lúc này trên sàn đấu hàng loạt hư ảnh hoa sen đang bao vây Vương lao tới rồi nổ.
Nhưng kì là bằng bộ pháp quỷ dị của Vương không một bông sen nào chạm vào vạt áo của Vương.
“Kết thúc được rồi!!!” Vương quỷ dị bước tới cạnh Hồng Thiên Kim khiến nàng còn chưa kịp phản ứng, một chưởng nhẹ vào gáy khiến cho Hồng Thiên Kim liền bất tỉnh nhân sự.
Toàn trường tĩnh đến cực điểm.
Khác biệt về mặt sức mạnh lớn vậy sao? Không hoa mỹ không cầu kì chỉ một bộ thân pháp quỷ dị đã hạ được Hồng Thiên Kim mà không tốn sức.
Vương không màng thế sự quay lại chỗ của mình ngồi xuống lại rơi vào trầm cảm.
“Trận thứ ba: Nguyệt Vương thắng!!!”
Trên đài cao Hồng Kha Nguyệt hỏi Lôi Địch:
“Ngươi thấy thân pháp của tiểu tử kia so với thân pháp Lôi gia ngươi thế nào?”
“Tuy ta không muốn thừa nhận nhưng thân pháp kia quỷ dị không ít nhưng xét về tốc độ chưa chắc ai hơn đâu!”
Bên phía chấp sự của Học Viện Hoàng Gia, Lâm Nhược Vi đôi mắt khẽ híp lại, nhẹ giọng nói: “Thân pháp thú vị đấy!!!”
Lâm Hùng lên tiếng: “Còn ta thấy tên Liễu Thiên Minh đáng gờm hơn, mới trẻ tuổi đã đạt tới Chiến Sư!”
“Chúng ta cứ nên xem hết coi thế nào!” Trạch Dương nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt trên tay nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...