Hắn dừng một chút: “Nhưng vì sao ta phải nói cho ngươi? Ngươi cũng thật ác độc, trên người của ta sợ là bị đâm không biết bao nhiêu lỗ kim!”
Hắn cho tới bây giờ còn chưa thấy qua nữ nhân nào ác như vậy.
Ngày thường hắn chứng kiến nữ tử, chưa nói tới ôn nhu uyển chuyển thì cũng là xinh đẹp động lòng người.
Hơn nữa bộ dạng hắn tuấn tú, miệng lại ngọt, nữ nhân nào chẳng ngàn theo trăm thuận hắn, nhưng gặp phải sát tinh Phó Vân Nhược nóng nảy này lại độc ác dùng bản châm đâm hắn.
Lỗ kim châm tuy rằng không chảy máu, nhưng cảm giác đau đớn lại thập phần rõ ràng.
“Dù sao cũng ko chảy máu. Nghe nói phi tần hậu cung hay dùng biện pháp này đối phó với nô tài không nghe lời, hôm nay lấy ra đối phó với ngươi, hiệu quả tựa hồ cũng không tệ. Thế nào, ngươi có thích biện pháp này không?” Nàng cười khiêu khích, mang theo vẻ vui sướng khi có người gặp họa.
Phong Tịch trừng mắt nhìn, bỗng nhiên nhẹ giọng mị ngữ, thanh âm kia coi như mật đường ngọt ngào, lại giống như cây thuốc phiện làm cho người ta dấn sâu vào: “Nha, ngươi như vậy chán ghét ta sao? Mệt ta còn. . . . . . như vậy thích ngươi, ta thật sự cực kỳ thương tâm. . . . . .”
“Ngươi cách ta xa ra một chút. . . . . . ngươi làm gì. . . . . .”
Thanh âm của hắn dường như có thể mê hoặc tâm trí, làm cho nàng trong nháy mắt mất thần, mắt thấy hắn bạc môi lại ngậm lấy môi của nàng, nàng nhưng lại không có nửa phần ý chí muốn phản kháng.
Sao lại thế này?
Phó Vân Nhược đang muốn hô lên, nhất thời chống lại ánh mắt của hắn, giống như trong nháy mắt, khuôn mặt của hắn đều có vẻ xa mịt mờ mà hư không, xem cũng khán bất chân thiết.
Mà giờ phút này, hắn bạc môi hơi mở, phun ra lời nói mê hoặc tâm trí con người: “Ngươi thật đẹp. . . . . . Đêm qua ta vốn là tâm huyết dâng trào muốn nhìn một chút kinh đô đại mỹ nhân rốt cuộc hình dáng ra sao, không thể tưởng được nhìn thấy ngươi cùng Nam Cung Hân. . . . . . Khi đó ngươi so với những nữ nhân ta đã gặp qua còn đẹp hơn. Phó Vân Nhược, ngươi thật sự là yêu tinh trời sinh. Nhưng nếu chỉ là như vậy, còn không gợi lên hứng thú của ta với ngươi.”
Hắn dừng một chút: “Chân chính để cho ta cảm thấy hứng thú là, ngày hôm sau ngươi dùng kế dụ ta đi ra. Ta thích nữ nhân thông minh, ngươi thật sự là một đóa dã hồng, nếu ta không đến ngắt ngươi thì cả đời cũng không an tâm.”
Tay hắn đã nhẹ nhàng tháo dây lưng của nàng, dạo chơi trên người nàng.
Sao lại thế này, nàng rốt cuộc không thể khống chế chính mình!
Mặc dù ngay lúc này, nàng cũng ko phải hoàn toàn đánh mất thần trí.
Có cái gì không đúng.
Nàng chỉ cảm thấy cả người giống như đột nhiên ko thể khống chế, hoàn toàn đắm chìm trong lời câu dẫn của hắn.
Vì sao nàng đột nhiên biến thành như vậy? Duyên cớ hiển nhiên không phải bởi hắn mị lực quá lớn. Đó chính là hắn dùng biện pháp gì.
Chẳng lẽ người này có yêu thuật?
May mà lực ý chí của nàng rất mạnh, mặc dù ngay lúc này, nàng vẫn cố gắng khôi phục thần chí của mình. Rốt cục, nàng khó khăn nâng chân lên, hung hăng một cước đá văng hắn, thở hổn hển trừng mắt nhìn: “Chết tiệt, ngươi hạ bùa chú ta?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...