Vạn Nhân Mê Không Dễ Làm


Tại sao Úc Hữu Minh lại ở đây, mà Nghiêm Dực Lẫm vẫn còn đang ** cậu đấy! Xong đời, giải thích kiểu gì cũng không được.
"Em...!Cái này...!Em, anh...!Cái...!Ưm..."
Khuôn mặt ấp úng đỏ bừng không nói được câu nào hoàn chỉnh.

Nghiêm Dực Lẫm ở phía sau trực tiếp bóp cằm rồi bắn vào khuôn miệng nhỏ nhắn của Trà Thư.

"Đưa lưỡi ra." Trà Thư ngoan ngoãn đưa cái lưỡi hồng hào ra, chiếc lưỡi to của Nghiêm Dực Lẫm liếm láp hết dòng nước thơm ngọt trong miệng cậu.

Y đặt một cánh tay ôm chặt vai Trà Thư rồi ôm cậu vào lòng, sau khi họ ngừng hôn, khóe miệng cậu chảy xuống nước miếng trông thật dâm đãng, phía dưới một vũng nước dâm lầy lội làm ướt cả chiếc quần đen.

Toàn thân cậu căng tràn sức quyến rũ khó cưỡng, giống như bông hồng tỏa ra hương thơm nồng nàn hấp dẫn người đến hái.


"Tôi và bạn trai làm gì cũng không liên quan đến cậu.

Nếu không muốn bị đấm sưng mặt thì cút ra ngoài." Nghiêm Dực Lẫm đã biết chuyện đó từ lâu nên thẳng thừng đối đầu trực diện với anh, trước giờ y vẫn luôn gai mắt việc anh thường xuyên bám dính lấy Trà Thư.

Nghiêm Dực Lẫm vừa mới nói cái gì, bạn trai....!Hai...!Hai bạn trai gặp nhau...!Trà Thư chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, vội vàng đứng dậy muốn chạy trốn.

Nghiêm Dực Lẫm ôm chặt cậu hơn, còn chạm vào hoa huy*t đang chảy nước của cậu, "Thư Thư...!Em thấy anh rất xấu xa khi làm chuyện đó trước mặt bạn cùng bàn của em à...!Hay là...!Em không muốn bị hắn phát hiện? Hay em đang giấu anh điều gì đó hả?"
Lời dọa nạt vang lên bên tai và dương v*t to khủng khiếp đè lên hoa huy*t như sắp định đâm vào, nhìn thấy cơ thể Trà Thư run rẩy và đỏ bừng, đôi mắt đẹp tuôn trào nước mắt khiến trái tim Nghiêm Dực Lẫm đau đớn như bị một tảng đá lớn đập vào, "Một lát nữa anh sẽ đuổi hắn đi, đừng buồn nữa."
"Cậu đang nói cái gì vậy? Thư Thư là bạn trai của tôi, từ khi nào là bạn trai của cậu?" Úc Hữu Minh nguy hiểm nheo mắt lại rồi đi lại gần hai người bọn họ, nhìn hoa huy*t bị dương v*t ** cho sưng đỏ vẫn chảy ra rất nhiều chất lỏng ngọt lịm, anh chỉ tiếc không thể đánh Nghiêm Dực Lẫm một trận.

"Thật không? Hừm, bé con Thư Thư, em nói xem em là bạn trai của anh hay là của Úc Hữu Minh.

Hay tại em chưa được thỏa mãn nên lén đi tìm con chó hoang khác?"
Nghiêm Dực Lẫm hung hăng đạp đổ bàn ghế gây nên một loạt tiếng vang ầm ầm trong phòng.

Khuôn mặt hồng nhuận của Trà Thư trở nên trắng bệch vì sợ hãi, cậu rõ ràng muốn chạy trốn nhưng lại bị Nghiêm Dực Lẫm ôm chặt đến nỗi dường như y muốn hai người hòa làm một.

Nghiêm Dực Lẫm rất đáng sợ, cậu muốn chạy quá.


"Em nói đi, Thư Thư, tại sao em không nói một lời nào? Không phải là vì lương tâm cắn rứt đó chứ?"
"Úc Hữu Minh...!Úc Hữu Minh đang nói dối, hắn...!Hắn không phải bạn trai của em, bạn trai của em từ đầu đến cuối chỉ có Lẫm Lẫm.

Em...!Em yêu Lẫm Lẫm nhất, Trà Thư thích anh nhất! Ưm a a...!dương v*t ** sướng quá...!Ối á a quá nhanh...!Sướng muốn chết..."
Sau khi đã điều chỉnh tốt tâm trạng, Trà Thư chủ động cho hoa huy*t ăn dương v*t.

Vì chiều cao vốn có của nguyên chủ nên cậu chỉ có thể liếm mút tới xương quai xanh của Nghiêm Dực Lẫm, trong miệng rên rỉ phóng đãng bảo Nghiêm Dực Lẫm cúi xuống hôn lên cánh môi đỏ mọng...
"Vậy à, anh không phải bạn trai của em? Vậy thì anh sẽ cho em nghe đoạn âm thanh này." Úc Hữu Minh bật một đoạn âm thanh trong điện thoại và điều chỉnh âm lượng đến mức to nhất.

Trà Thư tò mò không biết nó là gì, nhưng vừa nghe xong mặt cậu lập tức trắng bệch.

Ngay khi dương v*t nắc mạnh vào hoa huy*t, Trà Thư run rẩy khóc thút thít.

"Ưm a a...! Anh Hữu Minh to quá...!** đã ghê...!Chậm chút hic hic muốn bắn...!Quá dâm...!Đừng mà...!Đừng chạm chỗ đó..."
"Em thích anh ** em ở đây không? Người bên dưới có nhìn thấy thì anh cũng không quan tâm, em có yêu anh không, bé yêu, bạn trai của anh."

"Em yêu anh...!Hữu Minh...!dương v*t to căng quá...!Sắp nứt ra rồi đây này...!hoa huy*t sẽ sưng lên..."
Không ngờ, Úc Hữu Minh vẫn giữ lại bản ghi âm để làm bằng chứng.

Sắc mặt của Nghiêm Dực Lẫm giờ đây xanh mét, bàn tay to nổi lên gân xanh cuồn cuộn.

Mấy ngày nay những lời ngọt ngào của cậu đều là giả dối, Trà Thư chẳng bao giờ ngần ngại nói dối y, hơn nữa cậu không chỉ ngoại tình về mặt tinh thần mà còn về thể xác.
Tất cả những kỳ vọng và hạnh phúc đều bị đập tan, Trà Thư chà đạp lên tình yêu chân thành của y, cậu xem y là tên ngốc muốn lừa thì lừa hả? Tại sao chứ? Chết tiệt, y không thỏa mãn được cậu hay sao mà cậu cứ thích đi tìm người khác!
Trà Thư nhận ra mọi chuyện không ổn, nhân lúc tay của Nghiêm Dực Lẫm buông lỏng ra rất nhiều, cậu chợt có suy nghĩ nếu lúc này không trốn thì chờ đến lúc nào nữa? Cho nên cậu nhanh chóng thoát khỏi vòng tay y rồi nhảy ra khỏi cửa sổ bỏ chạy, Trà Thư không dám nhìn lại vì sợ nhìn thấy hai người đang đuổi theo ở phía sau.

Sau khi chạy vào nhà vệ sinh Trà Thư lén lút thăm dò tung tích của hai người, nhưng vừa xoay người lại cậu đã bị hai người đè trên lên tường ** cùng lúc hai huyệt tới tấp, sắp...!sắp bị chơi chết...!Đọc‎ t.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận