Lần này cậu vẫn lặp lại bài cũ, nhanh chóng chạy sang rồi lại nhanh chóng chạy về, cảm thấy thân thủ của mình nào có ai sánh kịp.
Khán giả phòng live cứ vậy nhìn cậu chạy tới rồi lại chạy đi, lần thứ hai chạy tới rồi lại chạy đi.
Lần đầu tiên còn mặc đồ bình thường, lần thứ hai đã đổi sang đồ ngủ.
Động tác của cậu quả thật rất nhanh, nhanh đến mức bọn họ cũng không nhìn rõ từng chi tiết, chỉ đại khái thấy rõ người này trong thời gian ngắn đã thay sang đồ ngủ, do chạy quá nhanh mà mũ khủng long cũng bay cả lên.
Sự chú ý của đám cư dân mạng phòng live ngay lập tức chệch quỹ đạo.
[Sữa Đậu Nành (chạy tới chạy lui – ing)]
[Ha ha ha trông cậu ấy thật bận rộn!]
[Bàn phím này, con chuột này quen mắt vãi]
[Livestream của Cần tổng cứ như livestream của người già ấy, cíu mạng ha ha ha ha ha, sáp gần như vậy nhưng góc chết vẫn rất đẹp mới tài chớ]
[Đây là phòng của Cần tổng hở?]
Rời mắt khỏi bóng lưng người thông qua phòng quần áo về đến phòng cách vách, Tần Thư lúc này mới nhìn về phía màn hình lần nữa, chọn trả lời câu hỏi.
"Đây là máy tính của em ấy, cũng là phòng của em ấy, tôi mượn dùng một lúc."
Tần Thư không nhiều lời, hỏi một câu trả lời một câu, nhưng vẫn biết lắng nghe ý kiến của mọi người, sau khi nhìn thấy bão bình luận trên màn hình liền thoáng lùi về sau một chút.
Nhưng vẫn là góc độ chết chóc kia.
Người anh nói là ai đã rất rõ ràng.
[Phòng của Trứng tổng? Không giống lúc trước nha, aiyo! Lớp da mới! (Ủa mà đây là đâu dị?)]
[Khá lắm tui còn tưởng bàn phím chỉ là cùng kiểu dáng, ngờ đâu là của chính chủ luôn]
[Không đúng nha các bác! Các bác không phát hiện ra điều gì không đúng sao! Ánh mắt này của Cần tổng có vấn đề! Vẻ mặt này là vẻ mặt bình thường lúc nhìn bạn bè saooo!]
Bão bình luận lúc sau toàn bộ đều bị đống donate màu sắc sặc sỡ che lấp.
"Đây là nhà em ấy."
Tần Thư di chuột, bắt đầu tìm nơi tắt donate.
Điện thoại đặt bên cạnh rung rung, anh cúi đầu nhìn một cái.
Là tin nhắn người đại diện gửi tới, bảo anh nhanh chóng bỏ chuột trong tay xuống.
Người đại diện nói bên hợp tác gấp đến suýt khóc tới nơi rồi.
Bên hợp tác sẽ không gấp tới khóc, nhưng có lẽ thật sự rất gấp.
Tần Thư dừng tay di chuột.
[Ha ha ha phản ứng của Cần tổng và Sữa Đậu Nành y chang nhau luôn!]
[Cần tổng khi nào thì nhận phim điện ảnh mới ạ, chúng ta một ngày quay một bộ có được hong]
[Tui thì khác, tui nhìn trúng bé Koduck trên giường phía sau á, nom ôm rất đã]
Tần Thư nghiêng người xoay đầu, nhìn về phía bé Koduck trên giường.
Màu vàng, lông nhung, một chủng loài khác với Cam Tử, là trước đây lúc ra ngoài chơi tiện tay gắp được, Tống Vân Hồi rất thích, địa vị chỉ đứng sau khủng long nhỏ.
Một cái xoay người này của anh khiến càng nhiều thứ lộ ra hơn.
Khung ảnh trên tủ đầu giường vẫn luôn bị bả vai anh che khuất bỗng mất đi che chắn, thành công bị cư dân mạng nhìn thấy.
Bọn họ đã nhìn thấy, nhưng lại không nhìn thấy trọn vẹn.
Độ sắc nét của camera có hạn, dù phòng livestream không có bất kỳ filter nào cũng không đạt tới độ sắc nét mà các cư dân mạng mong muốn. Bọn họ chỉ nhìn thấy trên ảnh là hai người, đều mặc áo hồng, những thứ khác chỉ là một mảnh mơ hồ.
Bọn họ không thấy rõ, nhưng Tần Thư thấy rất rõ.
Trên tủ đầu giường là bức ảnh lần thứ hai họ ra ngoài chơi cùng nhau, bối cảnh là công viên Wetland trước đây họ từng ghé qua.
Bức ảnh này tối qua lúc những người khác đến đây chơi vẫn chưa có, có lẽ vừa được cậu bài trí hồi sáng.
Anh không chú ý, đoán chừng Tống Vân Hồi cũng không nhớ.
Dù không nhìn thấy gì hết, nhưng thứ các cư dân mạng biết nhất chính là nhìn hình tán dóc.
[Cái này cái này cái này! Trang phục tình nhân! Sữa Đậu Nành đây là yêu đương rồi??]
[Đáng ghét! Trước đây nên donate nhiều hơn! Thứ chúng ta cần là một cái camera có độ sắc nét cao!]
[Đây là yêu đương rồi đúng không! Sao lại như vậy! Tan nát cõi lòng tại chỗ! (Thút thít) (Lau nước mũi)]
[Lẽ nào chỉ có mỗi tui vui mừng sao! Sữa Đậu Nành tìm thấy bạn trai rồi (vóc dáng này hẳn là bạn trai nhỉ)!! Có người ở bên cạnh cậu ấy rồi!]
[Cp tui lặng lẽ gặm, không còn nữa rồi, không còn nữa rồi]
[Nếu cp thím lầu trên nói giống với cp tui đang nghĩ thì trước hết đừng gấp nhen, nói không chừng HE đấy]
Người lớn lên như vậy không nhiều, người lớn lên cao vừa vặn đứng bên cạnh Tống Vân Hồi như này lại càng ít hơn.
Những người này tự giác bắt đầu tạo ra vấn đề hóc búa, bắt đầu tự an ủi mình.
Phòng live vốn nhiều người, bỗng gặp phải kích thích như vậy, lại trở về dáng vẻ lag như ban đầu.
Có người vẫn đang liều mạng ném quà, phòng livestream vốn không mượt mà gì càng thêm họa vô đơn chí.
Tần Thư nhân lúc mạng lag cúi đầu gửi cho Tống Vân Hồi một tin nhắn, tóm tắt đơn giản lại chuyện vừa rồi.
Đối phương rep lại một câu [Không sao đâu] còn kèm thêm một cái icon.
Gửi xong tin nhắn Tống Vân Hồi liền đặt điện thoại sang một bên, ôm mèo cùng nhau vùi vào chăn đệm màu hồng phấn, rất hiển nhiên không có ý định để ý đến tin nhắn vừa rồi.
Cậu từ đầu đến cuối đều không nghĩ tới việc sẽ giấu giếm mối quan hệ này, yêu rồi chính là yêu rồi, không công khai trên mạng một là vì cảm thấy không cần thiết, hai là vì sợ cơ thể mà người đại diện vất vả dưỡng sinh bấy lâu nay lại quay về trước giải phóng.
Cam Tử nằm chỏng vó trên giường, cặp mắt tròn xoe to tròn nhìn cậu, lỗ tai lông xù còn vô thức nhúc nhích.
Xoa xoa đầu mèo nhỏ, Tống Vân Hồi lấy hai cục bông lông nhung trong mũ ra.
Cậu cười híp mắt:
"Mèo nhỏ, con đánh rơi cục bông màu vàng này, hay là cục bông màu bạc này?"
Cam Tử không lôi kéo cục bông màu vàng cũng không động chạm cục bông màu bạc, nhóc hung hăng muốn chạm vào chiếc kẹp tóc trên tóc cậu, tuy túm mãi không được nhưng đệm thịt nhỏ trắng nõn vẫn gắng sức làm việc.
Một người một mèo lăn qua lăn lại trên giường, hai cục bông lông nhung liền bắt chẹt mèo nhỏ.
- -
Tay uống trà dưỡng sinh của người đại diện hơi run rẩy.
Tuy biết ngày nay rồi cũng sẽ tới, sau khi biết tâm tư của Tần Thư cũng đã có chuẩn bị, bộ phận quan hệ công chúng của công ty ngay cả bản thảo cũng đã viết xong ổn thỏa từ lâu, nhưng khi ngày này thật sự tới vẫn sẽ cảm thấy trở tay không kịp.
Hôm qua chân trước vừa mới chơi cùng nhau, hôm nay đã không ngừng nghỉ lao tới công ty.
Dù hiện giờ tất cả mọi người đều biết Tống Vân Hồi đang mập mờ yêu đương, nhưng cặp mắt của các cư dân mạng chẳng khác nào kính lúp, lại thêm dáng vẻ lúc quay gameshow của bọn họ trước đó, người còn lại là ai rất dễ đoán ra.
Cộng đồng mạng không có chứng cứ, hết thảy đều dựa vào phỏng đoán, bọn họ bên này chỉ cần liều chết không nhận là có thể an nhiên vượt qua, nhưng anh ta biết Tần Thư bên kia khẳng định sẽ không như vậy.
Trên lập trường cá nhân mà nói, anh ta cũng không muốn nhìn thấy quan hệ giữa hai người bị phủ nhận.
Hai người đều là người thoải mái, chuyện này phát triển đến về sau, sẽ phát sinh điều gì mọi người đều rõ.
Ngồi xe rời nhà được nửa chặng đường, người đại diện nhận được tin nhắn của Tần Thư.
Đối phương đội lốp avatar bé cá muối chạy băng băng kia nhưng giọng điệu vẫn trước sau như một.
Đối phương nói ít nhất hôm nay sẽ không công khai ngay, bảo anh ta cứ yên tâm ở nhà, bộ phận quan hệ công chúng cũng không cần làm việc xuyên đêm.
Tần Thư đại khái đoán được anh ta hiện tại đã ra khỏi cửa.
......Đúng là lòng tốt bất ngờ.
Hơn nữa người này quả nhiên không có ý định nhịn tiếp.
Người đại diện liếc nhìn lộ trình đã đi được nửa chặng trên điện thoại, anh ta trầm mặc một lúc, rep lại một gươngcái mặt cười không rõ ý nghĩa, sau đó tìm khúc ngoặt ở giao lộ có thể quay đầu.
Trước kia anh ta chọc con mình tức giận đối phương liền gửi cho anh ta cái mặt cười này, anh ta còn tưởng rằng đối phương bằng lòng giảng hòa cùng mình, còn gửi lại cho đối phương một bao lì xì thật to.
Về sau đứa nhỏ mới giải thích với anh ta rằng đó là một loại icon vừa cạn lời vừa phẫn nộ.
Lúc đó anh ta không hiểu, nhìn thế nào cũng cảm thấy thứ này biểu đạt ý tứ thân thiện.
Nhưng bây giờ anh ta hiểu rồi.
- -
Tần Thư không phải muốn chọc người đại diện, anh chỉ đơn thuận có hơi bận, không kịp thông báo cho người đại diện mà thôi.
Tin nhắn trên điện thoại cả đống, anh liếc nhìn vài cái, phát hiện phòng live đã lục tục khôi phục như thường, vì thế không nhìn nữa.
Anh lướt qua những câu hỏi liên quan đến việc Tống Vân Hồi yêu đương, lúc nhìn thấy một chuỗi [Rốt cuộc là người đàn ông nào mà may mắn vậy hả] vẻ mặt liền thoáng thay đổi.
Nhưng thay đổi này đoán chừng cũng chỉ có Tống Vân Hồi có thể chú ý thấy.
Buổi livestream dài hai tiếng vô thức trôi qua phân nửa, nhiệt độ không những không giảm mà còn tăng lên rõ rệt, ngày càng nhiều người tràn vào.
Fan hâm mộ nói, Tần Thư trả lời.
Sau một tiếng đồng hồ, toàn thể fan hâm mộ phát hiện ra, người này rất kiệm lời, nhưng khi nhắc đến Tống Vân Hồi lại vô thức nói nhiều thêm vài câu.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, livestream tối nay sẽ giữ nguyên bầu không khí này cho đến khi kết thúc.
Nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra chính là sắp xảy ra chuyện bất ngờ.
Lúc chỉ còn lại nửa tiếng, giữa màn hình máy tính xuất hiện một nhắc nhở ấm áp siêu to khổng lồ.
[Thời gian Tần Tiểu Thư tra phòng đã tới, hãy mau chóng tắt máy!]
Tần Thư: "......"
Các cư dân mạng: "???"
Sắc mặt Tần Thư cuối cùng cũng có thay đổi nho nhỏ, bắt đầu tìm cách tắt thứ này.
Kết quả chính là không có cách.
Anh gửi một tin nhắn cho Tống Vân Hồi.
Trên điện thoại hiển thị đối phương đang nhập.
Sau đó liền không có sau đó nữa.
Không nhận được tin nhắn, nhưng Tần Thư nghe thấy phòng cách vách vang lên tiếng bước chân.
Tiếng dép lê loẹt quẹt trên sàn càng lúc càng gần, cửa bị đẩy ra, Tống Vân Hồi ôm Cam Tử xuất hiện ở cửa.
Trên mặt đối phương xuất hiện biểu cảm chột dạ khả nghi, tay nắm thành quyền đặt trước miệng khẽ khụ một tiếng.
Nghênh đón ánh mắt của Tần Thư, Tống Vân Hồi biện bạch: "Cổ họng không thoải mái."
Không đợi Tần Thư lên tiếng, cậu đã lập tức nói tiếp: "Cái này dễ hủy lắm, để em."
Cậu bước tới, Tần Thư tự giác đón lấy mèo trong tay cậu, nghiêng người nhường chỗ.
Ở nơi Tần Thư không nhìn thấy, trên mặt Tống Vân Hồi cuối cùng cũng có biến hóa, đôi mắt vô thức híp lại, vẻ mặt một lời khó nói.
Quá lâu không nhìn thấy, cậu vậy mà lại quên béng mất sự tồn tại của thứ này.
Đây là chương trình cậu đã viết từ lâu, lúc đó Tần Thư không bận rộn bay khắp nơi như mấy ngày trước, mỗi tối đều sẽ ghé sang, đồng thời vừa đến 11 giờ liền qua đây bảo cậu nghỉ ngơi sớm, lúc điện thoại bật chế độ chớ làm phiền báo thức sẽ không kêu, bị nhắc nhở nhiều lần cậu liền viết chương trình này, nỗ lực làm một người nhìn như thường xuyên đi ngủ sớm.
Dạo gần đây cậu thật sự có ngủ sớm dậy sớm, đã rất lâu không nhìn thấy thứ này, không ngờ tới lại nhảy ra vào lúc này.
Cố gắng khiến vẻ mặt khôi phục như ban đầu, Tống Vân Hồi vừa gõ bàn phím vừa nghiêng mắt nỗ lực quan sát vẻ mặt của Tần Thư.
Đau khổ và bi thương của cậu mang lại niềm vui cho các cư dân mạng, bọn họ bắt đầu mặc sức vui vẻ, khua chiêng gõ trống không kiêng dè gì.
Chỉ là chủ đề khua chiêng gõ trống này có hơi lạc quẻ.
Thứ bọn họ để ý nhất vậy mà lại là cái kẹp tóc trên tóc cậu.
[Đáng iu quá đê! Cíu mạng!]
[Lúc chưa nhìn thấy kẹp tóc tui vốn đang ngồi xổm tại chỗ gọi ông xã, lúc nhìn thấy kẹp tóc rồi lại muốn để ảnh gọi tui là ông xã hu hu hu]
Câu bình luận này ngay lập tức bị xóa mất.
[Ha ha ha ha ha có meme mới roài! Cảm ơn Sữa Đậu Nành nhe!]
[Đừng cần bạn trai nữa đi theo chìa chia đi! Chìa chia có tiền! Chìa chia có thể trộm xe điện nhỏ nuôi em!]
[Hay lắm gương mặt chột dạ này là sao đây ha ha ha]
[Khá lắm còn thật sự đang gõ code luôn, tiếng bàn phím vang lên lách cách luôn kìa]
[Nhìn vẻ mặt Tần Tiểu Thư xem! Thật sự không có gì sao! Hai vị này chắc chắn có vấn đề]
Tống Vân Hồi giải quyết xong lời nhắc nhở ấm áp kia, sau đó ôm Cam Tử qua cười ruồi một tiếng:
"Không quấy rầy nữa, anh tiếp tục đi."
Cậu mau chóng bế Cam Tử đi.
Nửa tiếng đồng hồ còn lại như một cái chớp mắt đối với người hâm mộ, rõ ràng cảm giác còn chưa tán gẫu được gì đã kết thúc.
Người bên tài trợ thở phào nhẹ nhõm, Tần Thư cũng đang tìm nơi tắt live, chỉ có toàn thể fan hâm mộ là đang khổ sở giãy dụa.
Bọn họ giãy dụa thất bại, màn hình chuyển sang một mảnh tối om, tự động thoát live.
Trước khi livestream bắt đầu đã có các từ khóa liên quan lên hotsearch, sau khi kết thúc thì càng nhiều từ khóa mới xuất hiện trên trang đầu.
Một đống lung tung lộn xộn, từ khóa gì cũng có.
Tống Vân Hồi hôm nay đã hạ quyết tâm không xem Weibo, ngay cả điện thoại cũng không xem nốt, vẫn đang chơi cùng Cam Tử trên giường.
Tần Thư quả nhiên tới rồi.
Anh như không có việc gì hỏi về nhắc nhở ấm áp khi nãy.
Đáy lòng Tống Vân Hồi khẽ meo meo, đơn giản ngụy biện vài câu, bảo rằng bản thân đã dưỡng thành thói quen ngủ sớm dậy sớm.
Sớm biết vậy đã không viết thứ này.
May mà lần này Tần Thư tin cậu, đồng thời khen ngợi chế độ làm việc và nghỉ ngơi của cậu tốt lên không ít.
Tống Vân Hồi tiện tay gẩy gẩy kẹp tóc trên đầu, nói: "Ngày mai tìm thời gian đi cắt tóc."
Cậu vừa nói vừa nhìn Tần Thư, như nhớ ra gì đó, mắt cong cong, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, nhiệt tình mời Tần Tiểu Thư vào chỗ.
Tần Thư ngồi xuống.
Tống Vân Hồi lập tức hưng phấn bừng bừng ngồi thẳng dậy, sau đó duỗi tay tháo kẹp tóc trên đỉnh đầu xuống.
Tháo kẹp tóc xuống xong tóc cậu vẫn dựng thẳng, cậu tiện tay vuốt xuống, cầm kẹp tóc khoa tay múa chân với Tần Thư, như đang tìm vị trí thích hợp.
Cuối cùng kiểu tóc cao cấp chỉ cần kỹ thuật tay đơn giản nhất.
Tống Vân Hồi thuận tay nhón tóc Tần Thư dùng kẹp kẹp lên.
Tần Thư còn thật sự không nhúc nhích, tùy ý để cậu thao tác.
Anh cúi thấp xuống, nhìn lông nhung trên bộ đồ ngủ của cậu, nói:
"Ngày mai có thể sẽ bận."
Tống Vân Hồi: "Hở?"
Tần Thư hỏi: "Em muốn bận không?"
Hoàn thành kiệt tác của mình, Tống Vân Hồi mò mẫm trên giường, cuối cùng mò được điện thoại.
Cậu vừa cúi đầu mở khóa vừa 'ừm' một tiếng, sau đó cười nói: "Anh nghĩ kỹ là được."
Lúc giơ điện thoại lên, Tần Thư đã học được cách hơi cúi đầu xuống phối hợp cùng cậu.
Hai người cùng chụp một tấm ảnh chung.
Cam Tử thấy hai người sáp lại trò chuyện, nhóc cũng muốn gia nhập, mạnh mẽ chen vào giữa hai người, chen chúc đến độ mắt híp cả lại cũng vẫn ngoan cố.
Mèo nhỏ cuối cùng cũng được đền bù thỏa đáng, xụi lơ nằm giữa hai người, cha ba song toàn.
Thời gian tốt đẹp của Cam Tử cũng không quá lâu.
Thời gian đã không còn sớm, mèo nhỏ lần này bị Tần Thư xách đi trả về ổ mèo trong căn phòng riêng thuộc về nhóc.
Tống Vân Hồi cũng ngáp ngắn ngáp dài về phòng.
Nhưng có vài chuyện, nên trốn không thoát vẫn là trốn không thoát.
Về đến phòng vừa leo lên giường, Tống Vân Hồi liếc nhìn thời gian một cái, kết quả nhìn thấy tin nhắn Trần Thần gửi tới.
Cậu ẩn tất cả các tin tức đề xuất của đủ loại phần mềm, nhưng lại quên ẩn tin nhắn bạn bè trên WeChat.
Trần Thần quả nhiên không từ bỏ cơ hội lần này, bắt đầu tiến hành săn sóc giữa bạn bè với nhau.
Tỷ như gửi ảnh chụp màn hình nhắc nhở ấm áp của khủng long nhỏ không biết lấy từ đâu, tỷ như meme biểu cảm chột dạ của cậu.
Tống Vân Hồi: "......"
Tống Vân Hồi muốn xuyên qua điện thoại dùng sức lắc lắc người này, lắc hết tất cả nước mật ong mà đối phương uống tối qua ra.
Trần Thần vẫn một dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi, vô cùng thiếu đánh.
Trước khi ngủ còn bị đâm một phát, cả buổi tối Tống Vân Hồi đều mơ thấy Trần Thần photo meme khủng long nhỏ kia ra dán trên đầu giường cậu.
"......"
Lúc trực tiếp bật dậy từ trong chăn, Tống Vân Hồi mở to cặp mắt cá chết vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ tờ mờ sáng, trông như giao thoa giữa ban đêm và ban ngày.
Nói chung đó là bầu trời cậu chưa từng thấy qua ngoại trừ những lúc thức suốt đêm.
Cầm điện thoại lên nhìn thời gian, phát hiện bây giờ mới 6 giờ rưỡi, cậu nhìn điện thoại một cái rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, cuối cùng quyết định cầm đồ ngủ bên cạnh lên.
Hôm nay không có Cam Tử trong chăn khiến cậu nằm thêm một lúc nữa, thức dậy cực kỳ thuận lợi.
Mở cửa sổ sát đất ra, hít thở không khí lúc 6 giờ rưỡi sáng tại ban công, cảm thấy có hơi lạnh, Tống Vân Hồi lúc này mới đóng cửa lại vào phòng.
Sau khi vào phòng cậu liền tiện tay mở đèn phòng vệ sinh.
Đèn sáng lên, chiếu sáng bồn rửa mặt trống rỗng.
"......"
Tống Vân Hồi nhất thời nhớ lại bản thân tối qua đã làm ra chuyện tốt gì.
Trong gian phòng an tĩnh, cậu lặng lẽ kéo cửa sổ sát đất ra một lần nữa rồi bước đến bên ban công, sau đó thăm dò gọi Tần Thư một tiếng.
"......"
Vài giây tạm dừng.
Không có phản ứng.
"Cạch –"
Là tiếng cửa sổ sát đất mở ra.
Tần Thư ở một bên ban công khác đang ngậm bàn chải đánh răng, trên tay còn cầm cốc súc miệng xuất hiện trên ban công.
Tống Vân Hồi ngạc nhiên.
Hóa ra người này vẫn luôn dậy sớm như vậy!
Ngay sau đó trong phòng vệ sinh hai người đứng song song cùng nhau súc miệng.
Tống Vân Hồi mở cặp mắt cá chết vô hồn nhìn nhúm tóc dựng thẳng trên đầu.
Hôm qua đã kẹp quá lâu khiến tóc tai đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu xẹp xuống.
Cậu ấn xuống, nhúm tóc tạm thời cong xuống, tiếp đó vẫn bất khuất dựng thẳng.
Tần Thư an ủi cậu: "Lát nữa sẽ xuống thôi."
Tống Vân Hồi lại gẩy gẩy một hồi, chỉ đành từ bỏ.
Bữa sáng hôm nay là hai người cùng nhau làm.
Hôm qua sau khi ký hợp đồng xong Tần Thư tiện đường ghé bệnh viện kiểm tra tay luôn, trước đây anh luôn thay băng gạc đúng giờ, cũng không phạm phải cấm kỵ gì, vết thương đã kết vảy, ít nhất có thể tháo băng, mu bàn tay không động vào nước là được.
Hai người vừa ăn xong thì người đại diện gọi tới.
Không giống trong tưởng tượng, anh ta chỉ hỏi thời gian đại khái, sau đó cúp máy ngay.
Càng vào lúc này người địa diện càng đáng tin.
Những gì phức tạp anh ta gánh chịu toàn bộ, bọn họ chỉ cần suy nghĩ đến lúc đó nên nói thế nào là được.
Ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, hai người trải qua một phút đồng hồ nghiêm túc bàn bạc, cuối cùng dùng cách ném xúc xắc điện tử rồi quyết định đăng chín bức ảnh giữa đăng một bức ảnh và chín bức ảnh.
Sau đó còn nhân tiện ném xúc xắc điện tử quyết định văn án đính kèm.
Sự việc liền quyết định như vậy, Tống Vân Hồi ôm gối ôm trong lòng, bắt đầu hứng thú bừng bừng lướt xem album ảnh.
Bọn họ mất hai tiếng lướt album chọn ảnh.
Trong album của họ có quá nhiều ảnh, sau mỗi một bức ảnh đều là một kỷ niệm, thấy tấm nào thú vị họ sẽ nhắc lại chuyện hồi trước một lúc, thời gian cứ vậy vô thức trôi qua.
Hai người vừa thương lượng vừa chọn, cuối cùng cũng lựa chọn ổn thỏa trước thời gian nói với người đại diện.
Bọn họ có xem xét đến tâm trạng của bộ phận quan hệ công chúng, thời gian chọn là sau khi bọn họ tan làm.
- -
Trên mạng từ sau buổi livestream tối qua vẫn luôn trong trạng thái sôi trào.
Đám người khóc lóc om sòm kêu la thất tình, ngoài ra còn bắt đầu phân tích ghép cp lung tung không phải con số ít, trong đó Tần Thư được réo tên nhiều nhất.
Tuy anh không hợp lắm với yêu cầu thú vị nhưng ngoại trừ cái này ra thì điều kiện nào cũng phù hợp, hai người trông cũng không giống mối quan hệ bạn bè lắm.
Nhiều năm như vậy, phần lớn fan hâm mộ của Tần Thư đã sớm từ các cô gái nhỏ tim đập loạn nhịp nay đã trở thành người trưởng thành tâm lặng như nước, cách nhìn về chuyện này chính là hy vọng, chúc phúc, thành toàn, chỉ cần người này có thể thoát ế, đừng lẻ loi cô độc một đời là họ đã mừng rớt nước mắt.
Tuổi nhỏ một chút thì thật sự rất đau lòng.
Bọn cô vốn có hai ông xã, kết quả bây giờ hai ông xã của bọn cô có khả năng đã ở bên nhau, bọn cô trực tiếp mất đi hai người đàn ông cùng một lúc.
Còn có một bộ phận nhỏ người khác nói rằng Tống Vân Hồi có một trúc mã cùng lớn lên từ nhỏ, con người rất thú vị, biết đâu là người đó cũng không chừng.
Đám người nhỏ bé kia nhanh chóng bị nhấn chìm trong biển người.
Sự việc này bao thầu cả hotsearch, nhiệt độ càng lúc càng cao, công ty Tần Thư trước mắt vẫn chưa có phản ứng.
Công ty càng không phản ứng càng có khả năng là thật.
Không có lửa làm sao có khói, công ty nên sớm ra mặt bác bỏ tin đồn đầu tiên, chứ không phải im hơi lặng tiếng đến tận bây giờ.
Phần im lặng này càng giống như yên bình trước cơn bão.
Thời gian càng lâu càng có khả năng ngửi thấy mùi gì đó không đúng.
Đám người ngồi xổm thủ ở tuyến đầu khó hiểu cảm thấy hôm nay có thể bọn họ sẽ đợi được một kết quả.
Đúng 10 giờ sáng, hai tài khoản tưởng chừng như mất tích một trước một sau online.
[AAA Trứng tổng chuyên bán sỉ lá trà: Cha Cam Tử @Tần Thư (Ảnh) (Ảnh) (Ảnh)......(Ảnh)]
Tống Vân Hồi động ngón tay lạch tạch vài cái đã đăng xong, đăng xong liền bỏ điện thoại xuống, nhìn về phía Tần Thư.
Tần Thư chậm hơn cậu một bước.
Người này đã quá lâu không đăng trạng thái, hệ thống yêu cầu anh làm một chứng thực đơn giản.
Tống Vân Hồi nhịn không được phát ra tiếng cười cợt, cậu cười đến mức ngả cả ra sau.
[Tần Thư V: Ba Cam Tử @AAA Trứng tổng chuyên bán sỉ lá trà (Ảnh) (Ảnh) (Ảnh)......(Ảnh)]
Nhìn thấy trạng thái up lên thành công, Tần Thư cũng bỏ điện thoại xuống, chấp nhận tiếng cười cợt của đối phương.
Tống Vân Hồi vừa cười vừa tiện tay ném gối ôm trong lòng vào ngực anh.
Tần Thư nhận lấy, sau đó nhét vào đằng sau cậu, hỏi:
"Xem phim không?"
Series khủng long nhỏ lại ra thêm mộ bộ, vừa hay có thể cùng xem.
Tống Vân Hồi tự giác tìm vị trí thoải mái gối lên vai anh cùng xem phim.
- -
Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên cộng đồng mạng thấy Tần Thư up một lượt chín bức ảnh.
Weibo của anh không giống với người khác, tựa như nhiều nhất chỉ có thể up một tấm, mỗi lần đều là lời văn đơn thuần hoặc kèm theo một bức ảnh đơn giản.
Mỗi bức ảnh trong chín bức ảnh này đều có hai người, dường như được sắp xếp theo thời gian, từ nhỏ đến lớn đều có.
Tất cả mọi người lúc này mới càng thêm trực quan và sâu sắc hiểu rõ quan hệ giữa hai người rốt cuộc là thế nào.
Ràng buộc giữa hai người sâu hơn rất nhiều so với những gì họ nghĩ.
Chín bức ảnh chính là chín câu chuyện.
Bức đầu tiên là bức ảnh lúc bọn họ còn nhỏ, hai bé đậu đỏ nắm tay nhau đi về phía trước trong rừng cây.
Hai người trong bức ảnh thứ hai mặc đồng phục xanh trắng, sau lưng là ánh nắng mặt trời chói mắt.
Bức thứ ba đã có khác biệt, bối cảnh là trong trung tâm thương mại, hai người vẫn chụp cùng nhau nhưng ở giữa vẫn tồn tại khoảng cách, như người xa lạ có hảo cảm với nhau trong lần gặp đầu tiên.
Đến bức thứ tư lại khôi phục loại cảm giác khắng khít khó tả, hai người mặc áo hoodie màu hồng ngồi trên ghế dài công viên, trong tay còn cầm thứ gì đó trông như kẹo hồ lô.
Đây có lẽ chính là bức ảnh Tống Vân Hồi bài trí trên tủ đầu giường trước đó.
Phía sau còn có rất nhiều ảnh.
Bọn họ cùng đón bữa tiệc sinh nhật tuy nhỏ nhưng sôi nổi, cùng lên núi ngắm tuyết, cùng chào đón năm mới trong tiếng đếm ngược, cùng chụp ảnh gia đình, lần đầu tiên cùng nhau trang trí nhà cửa.
Trong ảnh, hai người đều đang mỉm cười.
Ảnh trong trạng thái của Tống Vân Hồi không giống, có vài hình ảnh lấy từ góc nhìn khác, cũng có thêm một vài thứ mới mẻ.
Ví dụ như ảnh chụp màn hình hai người đổi avatar mới không đầu không đuôi và ảnh chia sẻ gói biểu tượng cảm xúc cho nhau, ví dụ như ba chú khủng long, ví dụ ảnh chụp cùng mọi người ra ngoài chơi, còn cả những bức ảnh khác nữa.
[Ét ô ét!!! Mối hôn sự này tui đồng ý! Sao lại ngọt ngào như vậy chứ!]
[Tui đã bảo hôm nay sẽ ngồi xổm đợi được mà!! Thật sự đợi được rồi này! Quả nhiên là anh Tần Tiểu Thư!]
[Đệt! Hóa ra đã quen nhau từ nhỏ rồi!! Hai người này lúc nhỏ đáng yêu quá thể! Tuy có hơi đường đột, nhưng vẫn muốn hỏi các anh có thể biến nhỏ lại không ạ? (rụt rè) (khẽ khàng)]
[Tần tổng vậy mà chịu mặc quần áo màu hồng! Thật lợi hại nha Trứng tổng! Không hổ là Trứng tổng! (Quả nhiên anh đẹp trai phối với màu hồng là đẹp nhất)]
[Cíu mạng a a a! Trang phục cổ trang màu đỏ gộp lại chỉ có hai bức, tui đã tự bổ não ra cả một bộ phim luôn, coi như tui cầu xin hai người, cùng quay một bộ đi có được không hu hu hu]
[Hạnh phúc quớ! Hóa ra Cần tổng cũng có thể tươi cười vui vẻ như vậy!]
[Tui thì khác! Thứ tui muốn là avatar đôi kiaaa]
[Ha ha ha phong cách vẽ này nhìn thoáng qua liền biết là ai ngay, đích thị là Ăn Cỏ!]
[Hai ông chồng của tui kết hôn rồi, cô dâu không phải tui, nhưng tui lại cảm thấy thật ngọt ngào thật ngọt ngào hu hu hu]
[Tồn kho của bọn họ chắc chắn chưa hết! Mau giao nộp ra đây! Đừng để tui quỳ xuống cầu xin hai người oa oa oa oa]
[Chúc mừng!!!]
Trong tiếng chúc mừng nơi nơi, người dùng mạng 2G vừa ngoi lên, còn đang ngạc nhiên khi biết Trứng tổng vậy mà lại là Tống Vân Hồi, đã nhận phải một tràng cười nhạo của mọi người.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hai bài đăng này được chia sẻ điên cuồng, Weibo chính của công ty, đạo diễn từng hợp tác, diễn viên còn có ca sĩ, và cả những người chia sẻ lại lời chúc phúc từ họ, tiếng chúc phúc trộn lẫn với nhau, trở thành một lời chúc phúc đến từ đông đảo mọi người.
Dư luận tốt hơn nhiều so với tưởng tượng, bộ phận quan hệ công chúng thở phào nhẹ nhõm, nhưng họ cũng không hoàn toàn buông lỏng, từ đầu đến cuối luôn kéo căng sợi dây, tỉ mỉ quan sát hướng gió.
Like và share dừng lại tại một thời điểm nào đó.
Tất cả các trang đều hiển thị không thể truy cập, người bật mạng 5G bị nhắc nhở mạng yếu.
Weibo có khả năng sập rồi.
Sớm đã nhận được tin tức từ trước, các nhánh liên quan đến Weibo đã không ngừng bảo trì hệ thống ngay từ đầu, hỏng ở đâu sửa ở đó, dang rộng đôi cánh bên bờ vực hệ thống sụp đổ.
Dù đã sớm có chuẩn bị, khẩn cấp tu sửa hơn 40 phút cũng chỉ cứu về được một chức năng like.
Hôm nay là một ngày mà các công nhân viên của Weibo cảm nhận được giới hạn của mình đã đạt đến mức cao nhất.
Weibo ngày này chốc chốc lại lag một lần, những người khác vẫn đang tiếp tục chia sẻ.
Nhà họ Tần tuy đã sớm dời các sản nghiệp kinh doanh trọng tâm sang nước ngoài, nhưng khi dòng độc đinh của nhà họ Tần yêu đương, không ít người sẵn lòng nể mặt, cũng chia sẻ theo.
Các công ty dưới trướng nhà họ Tống cũng đã chia sẻ.
Duy nhất không có động tĩnh gì là công ty nhà họ Chung, từ sáng đến tối cũng không có động thái gì.
Đây là lựa chọn riêng của bọn họ.
Trên thực tế thân là hai người khởi xướng căn bản không thèm quan tâm đến những chuyện trên mạng.
Trong điện thoại không ngừng có tin nhắn chúc mừng gửi tới, biết rằng sẽ không thể trả lời hết trong một lát, bọn họ dứt khoát tích góp, quyết định đi cắt tóc trước.
Hai người ăn mặc hệt như nghi phạm A và nghi phạm B lúc mới gặp mặt.
Ánh mắt của nghi phạm A lướt qua tóc mái hơi dài của nghi phạm B, dịu dàng nói:
"Đi thôi, bạn trai."
- -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...