Những viên đạn đá bay vút qua và trúng vào con Nhền Nhện khổng lồ.
Một tiếng “bốp” vang lên và bị bật ngược trở lại.
Trái tim Chu Tự chậm lại một nhịp khi nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt.
Từ trước đến nay những con nhện luôn rất yếu đuối trong suy nghĩ của hắn.
Nghĩ cũng đúng, xét cho cùng, so với một con nhện bình thường, con người có lợi thế vượt trội về kích thước, điều này khiến họ dễ dàng đè chết một con nhện.
Nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng khi một con nhện trở nên to lớn hơn cả một chiếc xe địa hình thì khi đó liệu nó có còn mong manh yếu đuối như vậy không?
Những vũ khí tầm xa được chuẩn bị đặc biệt đã mất đi phần lớn ý nghĩa vào lúc này.
Trong khoảng thời gian đó, con Nhền Nhện khổng lồ bị tấn công chắc chắn đã nhận ra sự tồn tại của Đại Sơn, nó nhấc mông lên và một mảnh tơ nhện màu trắng trực tiếp phun ra từ cơ quan kéo sợi của nó.
Đối mặt với cuộc tấn công bất ngờ này, đồng thời nhớ lại những gì thủ lĩnh vừa dặn dò họ, Đại Sơn phản ứng nhanh chóng, quay người và trốn ngay sau cái cây đen bên cạnh.
Sự né tránh kịp lúc của Đại Sơn khiến tơ nhện bị phun ra dính thẳng vào thân chính của cây đen.
Đòn tấn công của con Nhền Nhện khổng lồ tạm cho là đã thất bại, và cứ nghĩ rằng nó sẽ dừng lại ở đó.
Nhưng nào ngờ phản ứng của con Nhền Nhện khổng lồ lại không hề chậm chút nào.
Bây giờ tơ nhện đã dính vào thân của cây đen, nó chỉ cần móc chân quanh tơ nhện và trực tiếp kéo nó đi là được.
Mục đích của nó khi làm như vậy không phải là nhổ cây đen ra mà là dùng sức kéo tơ nhện để đến gần nhanh hơn!
- Đại Sơn! Hãy rời khỏi đó!!
Chu Tự ở bên cạnh nhìn rõ ràng cảnh tượng này, vội vàng nhắc nhở.
Đồng thời, hắn xoay chiếc dây ném đá trong tay và dùng toàn lực tấn công con Nhền Nhện khổng lồ.
Sau khi chứng kiến những viên đạn đá được Đại Sơn ném bị mai nhện bật ra, hắn không còn kỳ vọng nhiều vào sức công phá của chiếc dây ném đá nữa.
Giờ đây hắn chỉ muốn dùng đòn tấn công này để đánh lạc hướng con Nhền Nhện khổng lồ.
Bằng không, dựa theo tốc độ hiện tại của con Nhền Nhện khổng lồ, một khi Đại Sơn bị nó nhắm tới, rất có thể hắn ta sẽ tiêu đời.
Viên đạn đá ném ra đã thành công bắn trúng mục tiêu, con Nhền Nhện khổng lồ quả thực có kích thước rất lớn, khoảng cách cũng không xa nên rất khó bắn trượt mục tiêu.
Nhưng đòn tấn công của Chu Tự đã không thành công trong việc xóa đi “nỗi hận” trong lòng của con Nhền Nhện khổng lồ.
Chỉ thấy con Nhền Nhện khổng lồ sau khi nhận đòn tấn công đó hoàn toàn không đếm xỉa đến, cho tới lúc nó tiếp cận được mục tiêu, những chi trước hung dữ của nó cứ thế vòng qua cây đen chắn đường và kẹp chặt.
Đạt Sơn khi nãy đã được Chu Tự nhắc nhở, động tác có chút chật vật chạy về phía một cái cây đen khác.
Trong khoảng thời gian đó, các đòn tấn công của Chu Tự tất nhiên không hề dừng lại, phát đạn đá thứ hai đã phóng ra với tốc độ cao.
- Mọi người đồng thời tản ra tấn công con Nhền Nhện khổng lồ!
Nếu đã không xóa bỏ được “hận thù” thì phải tiếp tục đánh cho đến khi con Nhền Nhện khổng lồ để ý tới bọn hắn.
Lúc này, Chu Tự thậm chí còn nảy ra một ý tưởng trong đầu: “Liệu rằng có thể lợi dụng số đông để liên tiếp phát đạn và cưỡng ép tiêu diệt con Nhền Nhện khổng lồ này không?”
Nhưng hắn sớm nhận ra rằng ý tưởng này không thực tế.
Để tiến hành một cuộc diễn tập chiến thuật thích hợp trong khu rừng đen này, họ đã mang theo một số đạn đá, nhưng thành thật mà nói, số lượng không nhiều, và mỗi người chỉ mang theo bốn hoặc năm quả đạn đá mà thôi.
Dựa trên tiền đề đó, một viên đạn đá có thể gây được ra bao nhiêu sát thương cho con Nhền Nhện khổng lồ đó?
Đồng thời, trong khu rừng đen với môi trường tương đối phức tạp này, họ không thể đảm bảo rằng mọi viên đạn đá đều có thể bắn trúng kẻ thù.
Hiện tại trước mắt vẫn phải nghĩ biện pháp, lựa chọn tốt nhất chính là chạy trốn khỏi sự truy đuổi của con Nhền Nhện khổng lồ.
Chu Tự vừa suy nghĩ vừa tổ chức những người bắn đá còn lại phân tán và tấn công con Nhền Nhện khổng lồ.
Khác với lần tấn công đơn lẻ trước đó, với mật độ tấn công này, con Nhền Nhện khổng lồ chắc chắn sẽ không thể tiếp tục lờ như bọn họ không tồn tại nữa.
Nó ngay lập tức từ bỏ việc truy đuổi Đại Sơn và quay đầu lại, cố gắng khóa chặt vị trí của nhóm người đang tấn công mình.
- Đừng dừng lại, tiếp tục tấn công!
Vừa quan sát toàn bộ tình hình, Chu Tự vừa nhanh chóng tổ chức một đợt tấn công mới.
Tuy nhiên, gần như cùng lúc với đợt tấn công mới này được phát động, con Nhền Nhện khổng lồ đột nhiên quay lại và dường như đã khóa chặt lấy con mồi là hắn!
Tình huống này khiến Chu Tự lập tức lạnh tóc gáy.
“Sao lại thế nhỉ? Tại sao nó lại dứt khoát nhắm vào mình? Chẳng nhẽ nó biết mình đang chỉ đạo tấn công sao? Nó không thông minh đến vậy chứ?”
“Không đúng! Không đúng! Nếu nó thực sự có trí thông minh này thì ngay từ đầu nó đã tấn công mình rồi chứ không để đến bây giờ!”
“Bình tĩnh lại nào, nó nhắm tới mình chắc chắn là vì một lý do nào đó.
Mà làm sao nó phát hiện ra mình?”
Sau khi ép bản thân bình tĩnh lại, đầu óc Chu Tự dần dần sáng tỏ hơn.
“Mặc dù nhện có nhiều mắt nhưng nhìn chung chúng có thị lực rất kém và không có thính giác.
Làm sao chúng có thể phân biệt được mục tiêu? Cảm giác? Chấn động! Ồ, là chấn động!”
“Mình hiểu rồi, từ nãy tới giờ mình hô hoán không ngừng, những rung động không khí được tạo ra khi mình hét lên khiến nó cảm nhận được sự hiện diện của mình.”
Nghĩ đến đây, Chu Tự đang hoảng sợ trốn sau cây đen để tránh sự tấn công của con Nhền Nhện khổng lồ, nhanh chóng hô to lên lần nữa…
- Mọi người vừa la hét vừa chạy! Nhanh lên!!!
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Chu Tự, tất cả thành viên trong bộ tộc, kể cả Đại Sơn, đều không nghi ngờ, chỉ nhanh chóng làm theo.
Vào lúc đó, những âm thanh dao động đến từ mọi hướng thực sự khiến con Nhền Nhện khổng lồ bối rối trong giây lát, nó thực sự do dự đứng yên tại chỗ, không biết nên đi về hướng nào.
Tận dụng cơ hội này cả nhóm đột ngột quay dây và tấn công.
Trong quá trình đó, không biết có phải do bọn họ ép con Nhền Nhện khổng lồ đến mức hoảng loạn hay không.
Chỉ thấy con Nhền Nhện khổng lồ thò mông ra và bắn tơ về một hướng bất kỳ.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột đến nỗi một thành viên trong bộ tộc không kịp né tránh và bị trúng chiêu ngay tại chỗ!
Đầu tơ nhện dường như đã mở ra một mạng nhện nhỏ, trói chặt eo và bụng người kia.
Trước tình huống bất ngờ này, thành viên bộ tộc hoảng sợ cứng họng, cố gắng đưa tay ra để kéo đứt mạng nhện quấn quanh mình.
Nhưng trái với kết quả mong đợi, hành động đưa tay ra nắm lấy tơ nhện chỉ khiến tay hắn thêm dính nhớp, lòng bàn tay cứ thế bị dính chặt vào sợi tơ nhện.
Đồng thời, con Nhền Nhện khổng lồ sau khi chụp thành công mục tiêu bèn không hề do dự, mặc dù sức mạnh của nó không thể nhổ được cả một cái cây đen cắm rễ dưới đất, nhưng việc kéo một con người chẳng phải là rất dễ dàng sao?
Một lực lượng không thể chống cự lại được đã trực tiếp kéo loài người kia đi dọc theo sợi tơ nhện.
Các thành viên trong bộ tộc đứng như trời trồng, nhưng không thể thay đổi được thực tế này.
Vào thời điểm mấu chốt, hai thành viên bộ tộc ở gần người đó nhất đã lao tới và giữ lại.
Tuy nhiên, độ dẻo dai của tơ nhện hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của họ.
Lưỡi rìu đá không thể cắt đứt được tơ nhện dẻo dai, đồng thời sức mạnh tổng hợp của ba người cũng chẳng thể sánh được với quái vật nhện.
Lúc này, nhìn con quái vật nhện ngày càng tiến gần mình, một cảm giác bất lực sâu sắc gần như hoàn toàn nhấn chìm lấy hắn.
- Đi, các ngươi mau chạy đi!!!
Nhìn hai huynh đệ trong bộ lạc vẫn đang ôm lấy mình, gia hỏa bị quái vật bắt được trong lòng hiện lên một tia quyết tâm.
Nếu không rời đi, thì một mạng sẽ thành ba mạng mất!
Trong thời khắc sinh tử, bỗng một ngọn lửa đột nhiên trượt qua tầm nhìn của họ và đánh trúng con Nhền Nhện khổng lồ đang kéo mình ở phía xa.
Ngọn đuốc! Đó là một ngọn đuốc!!
Ngọn đuốc đập vào con Nhền Nhện khổng lồ và rơi xuống đất, nó không đốt cháy được con quái vật, nhưng cảm giác bỏng rát vô hình mà ngọn đuốc kia mang lại rõ ràng đã khiến con Nhền Nhện khổng lồ hoảng sợ.
Cùng lúc đó, Chu Tự dùng tốc độ xuất thần buộc một ngọn đuốc khác vào đầu ngọn giáo, mang theo “hỏa mâu” tự chế khẩn cấp, gầm thét lao về phía trước!
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...