*Mục Địch: chăn trâu thổi sáo
Gã đạo tặc biến thành cái xác nằm ngửa dưới mặt đất, hắn nhìn Diệp Từ, gào thật to: Cô đúng là sao chổi xui xẻo, siêu siêu siêu xui xẻo, miễn gặp cô là không có gì tốt lành.
Diệp Từ đen mặt, gã này gào cái gì thế? Rõ ràng là hắn ta ngốc sao lại đẩy sang cho cô? Tạm thời cô không có việc gì gấp nên cũng không vội rời khỏi đây, cô thong thả bước đến gần hắn, từ trên cao nhìn xuống, hừ một cái rồi nói: Bản thân mình ngốc thì tự chịu sao lại trách xã hội, lúc PK không chú ý tình hình xung quanh sao? Dám đánh lén tôi ở đây? Không thấy xung quanh đều là NPC tinh anh cấp 70 sao? Tự cậu đi tìm chết thôi.
Đạo tặc kia nghe xong cũng đen mặt: Ai bảo tôi đánh lén cô?
Ừ không đánh lén, chỉ ẩn thân đi theo tôi chứ gì.
Ở bản đồ cấp cao thế này không ẩn thân để chết sao? Mà tôi nào có đi theo cô, tôi chỉ muốn tìm cô mượn chút đồ thôi.
Mượn đồ sao không lên tiếng.
Cô hai à, tôi không biết tên cô, người chơi không cùng liên minh không thể PM được. Đạo tặc càng nói càng cảm thấy số mình sao mà đen thế này, hắn vốn định nhờ Diệp Từ lấy chút đồ sau đó sẽ về đại lục Tây - Bắc ngay, nào ngờ lại nằm đo đất thế này, ôi cấp bậc, ôi điểm kinh nghiệm, hắn muốn khóc quá đi thôi.
Diệp Từ bình tỉnh nghe hắn nói, mặt không đổi sắc. Năm tháng đã dạy cho cô biết đối xử với kẻ địch phải lạnh lùng vô tình, nhất là một người còn vừa mới định đánh lén mình nữa, cô tuyệt đối sẽ không quan tâm những gì hắn ta nói. Chẳng qua có một số nên tìm hiểu cho rõ ràng.
Cậu cần gì?
Cô có thể mua giúp tôi một cái Phi Hành Toái Phiến không? (toái phiến: mảnh vụn)
Gã đạo tặc thở dài đáp, nếu không có Phi Hành Toái Phiến, con đường trở về đại lục Tây Bắc của hắn phải chết bao nhiêu lần nữa đây.
Trong truyền thuyết kể rằng, rất lâu trước đây, trên đại lục Larya có một Ma Đạo Sư từng chế tạo ra một viên Phi Hành Bảo Thạch, người nào có được viên ngọc này sẽ có thể tự do bay đến bất cứ nơi nào, có điều sau đó nó đã bị người ta đánh nát trong chiến tranh, tạo thành vô số mảnh vụn, những nơi chuyên chở của các thành phố lớn trên đại lục đều sử dụng những mảnh vỡ này, chỉ là độ lớn khác biệt mà thôi. Và có một vài Ma Đạo Sư có thể dựa vào mảnh vỡ của viên ngọc này mà tạo ra rất nhiều tinh thể nhân tạo, chúng nó cũng có tác dụng chuyên chở y hệt như vậy, người chơi sử dụng nó là có thể di chuyển, chẳng qua...
Vật phẩm Phi Hành Toái Phiến này mặc dù sử dụng nó là có thể di chuyển đến các thành phố lớn trên đại lục nhưng vẫn có hạn chế. Ví dụ như bạn đang ở đại lục phía đông, vậy thì bạn chỉ có thể sử dụng Phi Hành Toái Phiến của đại lục phía đông, nếu bạn đến đại lục phía tây thì không thể sử dụng Phi Hành Toái Phiến của đại lục phía đông để bay trở về nữa, nếu muốn về chỉ có thể dùng loại cùng với nơi bạn đang ở mà thôi.
Trong game Vận Mệnh này, hệ thống hoàn toàn không ngăn cản người chơi đến khu vực của phe đối địch, mọi thứ đều phụ thuộc vào bản lĩnh của bạn, ban có khả năng đi thì phải có khả năng về mới được. Ở thời kỳ đầu này mọi thứ vẫn còn rất hạn chế, người chơi phe đối địch không thể sai bảo NPC, trừ phi sử dụng phương pháp đặc biệt, cho nên đến thì dễ như trở bàn tay, còn chuyến về thì khó nhai vô cùng.
Mãi sau này, đến thời điểm đa số người chơi đều trên cấp 60, cũng là lúc thành phố Lars của đại lục trung tâm mở cửa. Khi ấy chỉ cần người chơi có điểm danh vọng đạt đến độ thân mật là có thể thuận lợi mua mảnh vỡ của bất kỳ đại lục nào, và như thế việc di chuyển giữa các đại lục cũng tự do hơn.
Còn bây giờ thì...
Diệp Từ ngồi xuống hỏi: Giúp cậu mua Toái Phiến cũng được, nhưng cậu nhất định phải trả lời tôi một chuyện.
Chuyện gì?
Nếu không mua được Phi Hành Toái Phiến thì cậu sẽ về bằng cách nào?
Đạo tặc im lặng không đáp, rõ ràng không muốn nói bí mật kia cho Diệp Từ biết.
Diệp Từ cũng không gấp, cô đứng dậy đi về phía NPC chuyên chở, cô tin chắc đạo tặc ấy sẽ nói cho cô biết câu trả lời, bởi vì phương pháp nọ nhất định rất nguy hiểm, nếu không tay đạo tặc kia cũng sẽ không nhờ cô mua Phi Hành Toái Phiến mà đã sử dụng cách đấy rồi.
Đạo Tặc nằm trên nền đất thấy Diệp Từ muốn đi, thở dài một hơi, gọi cô quay lại: Cô mua Phi Hành Toái Phiến cho tôi trước đi, rồi tôi sẽ nói cho cô biết.
Diệp Từ nhướng mày, lúc này người trong thế bị động không phải là cô, cô cũng không sợ gã đạo tặc lừa mình, thế nên cô gật đầu đáp: Không thành vấn đề. Nói xong liền xoay người đi về phía tiệm tạp hóa cạnh NPC chuyên chở.
Tiệm tạp hóa cạnh biên thùy thế này sẽ thường xuyên xuất hiện ngẫu nhiên một vài món đồ đặc biệt, cho nên về sau có không ít người chơi ngồi chờ ở đây cả ngày, hi vọng sẽ mua được thứ gì đó quý hiếm.
Hôm nay vận may của Diệp Từ không tệ, bên trong tiệm tạp hóa thật sự đang chào bán một vài thứ tốt. Ví dụ như phối phương (phương pháp bào chế) thuốc gây tê cấp cao, phối phương chế biến món súp ngũ vị đặc trưng của thung lũng Mạc Nhược, phối chương chế tạo Ngân Nguyệt pháp bào, thậm chí còn có cả Xích Thiết Tạc Đạn nữa.
Thứ gọi là Xích Thiết Tạc Đạn kia có giá khá cao, đến tận 100 đồng vàng, số lượng chỉ có đúng hai mươi cái, thế nhưng Diệp Từ lại không chút do dự mua hết sạch sẽ. Đúng là có lòng trồng hoa hoa không mọc, vô tình cắm liễu liễu lại xanh, với hai mươi viên đạn khủng bố này, một ý tưởng lớn gan dần hình thành trong đầu Diệp Từ.
Kế đó cô tiếp tục mua sạch các phối phương quý hiếm, rồi mới mua thêm một tấm Phi Hành Toái Phiến, bước đến cạnh thi thể của đạo tặc, vừa quơ vừa nói: Xem này, thứ cậu cần đã có, chuyện cần nói nói nhanh đi.
Cô đến biên giới giữa hai đại lục, tìm một NPC tên là Dirty Tiki, hắn sẽ đưa cô đến một con đường dưới lòng đất, nếu may mắn sẽ đến được đại lục khác. Chẳng qua... Đạo tặc nói đến đây bỗng dừng một chút: Quá nguy hiểm.
Dirty Tiki? Diệp Từ chưa từng nghe thấy cái tên này, xem ra dù cô là người trùng sinh nhưng vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ hết về trò chơi này.
NPC đó ở đâu? Có tọa độ không?
Không có, hắn luôn đi dọc biên giới các đại lục, muốn gặp thì đến đấy tìm sẽ thấy.
Diệp Từ đã có được thứ mình muốn, liền đứng dậy, đặt Phi Hành Toái Phiến xuống cạnh thi thể đạo tặc: Vậy chúc cậu về nhà vui vẻ. Nói xong cô lập tức xoay người đi về phía NPC chuyên chở.
Đạo tặc bị bỏ lại bên kia điên cuồng hét to: Này này này, cô đừng đặt nó ở đây chứ, để cạnh NPC khác nào muốn mạng của tôi nữa rồi.
Diệp Từ chẳng thèm quay đầu, chỉ phất tay nói: Đi đường vui vẻ ~~~~, dứt lời liền hóa thành một luồng sáng trắng biến mất nơi chân trời.
Vì đoạn đường này cô đã đi qua một lần, các nơi chuyên chở cũng đã đánh dấu, nên quá trình trở về thành Hồng Hồ cực kỳ nhanh chóng. Vừa về đến nơi cô lập tức đến chỗ gia tộc Cường Đạo, dùng 100 đồng vàng hỏi thông tin của gã đạo tặc ban nãy. Lần trước cô đã muốn tìm hiểu nhưng khi đó vội vàng đi đánh phó bản, đợi đến lúc cô có thời gian thì thông tin đã quá hạng, cho nên lần này cô phải hỏi ngay không thì lại hối hận.
Có tiền là tiên là phật, muốn sai ma gọi quỷ cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần bạn chịu trả tiền, gia tộc Cường Đạo sẽ tìm được tin tức bạn cần trong thời gian sớm nhất. Có điều bọn họ làm ăn rất chặt chẽ, sẽ không có chuyện nói cho bạn biết tất cả tin tức, nếu bạn muốn hỏi thông tin về Bug trong trò chơi hay một vài tin tức quá đáng, những NPC này sẽ lập tức báo cáo lên GM.
Chào tinh linh, thông tin cô cần chúng tôi đã tìm được rồi. Một người có dáng thấp bé khoác áo màu đen đi đến cạnh bàn Diệp Từ đang ngồi, rót cho cô chén nước, sau đó nhìn nhìn xung quanh, xác nhận không có ai chú ý mới nhỏ giọng nói: Đấy là một đạo tặc của đại lục phía Bắc. Nói xong hắn khẽ cười, xoa xoa hai ngón tay với vẻ mặt đáng khinh.
Diệp Từ lại ném cho hắn 50 đồng vàng, người kia nhận được liền lộ vẻ vui mừng.
Người đưa tin đòi tiền boa vốn là thiết kế có sẵn của hệ thống, Diệp Từ cũng không thấy vấn đề này có gì không ổn, có điều cô nhớ ngày xưa có một số người lần đầu đến hỏi tin không những không boa thêm tiền mà con trả giá với NPC, cuối cùng kết quả đều bị gia tộc này từ chối không buôn bán gì nữa.
Hắn tên là Mục Địch Du Dương. NPC nhỏ giọng nói.
Cái tên Mục Địch Du Dương này khiến Diệp Từ khá bất ngờ, cô hoàn toàn không nghĩ người nọ là hắn.
Trước đây, Mục Địch Du Dương là một đạo tặc rất nổi tiếng, kỹ thuật của hắn rất giỏi, tính tình cũng thân thiện, quan trọng hơn hắn còn là một kỹ sư cực kỳ giỏi, những mũi tên mà hắn bắn ra đều có lực sát thương cực kỳ biến thái. Trước đây những khi nhắn đến hắn, mọi ngươi thường bảo rằng: Dù Mục Địch Du Dương chỉ còn một đạn pháo thì vẫn có thể giết chết được boss cấp Sử Thi.
Một câu thôi đã đủ miêu tả thực lực tên kia biến thái đến mức nào.
Điều này cũng không kỳ lạ, trước đây hắn đứng hạng ba trong bảng xếp hạng đạo tặc mà.
Chỉ là trước đây Diệp Từ chưa từng có cơ hội tiếp xúc với hắn, không ngờ lần này trùng sinh lại có duyên gặp đến hai lần. Đáng tiếc hơn nữa là cả hai ở hai phía đối địch nhau, sau này không chừng sẽ còn phiền phức hơn nữa.
Biết được đối phương là ai rồi nên Diệp Từ cũng không còn lý do gì ở lại, cô đứng lên lập tức rời khỏi. Đến lúc này, cô hoàn toàn không còn nghi ngơ những gì Mục Địch Du Dương nói ban nãy nữa, với tính cách của hắn mà cô biết, hắn nhất định sẽ không lừa cô.
Chuyến đi đến thung lũng Mạc Nhươ]cj đã làm Diệp Từ dừng luyện cấp đến mười ngày, hiện giờ đã có không ít người chơi lên cấp 21, cô không thể tiếp tục dậm chân tại chỗ nữa. Là người trùng sinh mà cấp bậc không bằng ai, quả thật là một chuyện xấu hổ không ai bằng.
Với lại cô vừa mua được 20 viên Xích Thiết Tạc Đạn, vậy mà còn không đi luyện cấp nữa thì cô đúng là đi chết được rồi. Nghỉ ngơi bổ sung đồ đạc xong xuôi, Diệp Từ lập tức lên đường đến bản đồ Mai Cốt Chi Địa.
Trong vận mệnh, bản đồ cấp 30 trở xuống có hơn phân nửa đều là bản đồ động vật, trên cấp 30 mới dần dần có thêm bản đồ có sinh vật hình người hoặc vong linh.
Mai Cốt Chi Địa là bản đồ tầm cấp 30, ở phía rìa bản đồ số đều là sói hoang hoặc hổ, đi tiếp vào sâu bên trong, lượng quái bình thường càng lúc càng giảm, bắt đầu xuất hiện một số con Khô Lâu, ở khu trung tâm của Mai Cốt Chi Địa là một tòa tu viện bỏ hoang, nơi đó chính là mục tiêu hôm nay của Diệp Từ - Tu viện Buren.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...