Vẫn Luôn Thích Em
Đồng hồ chỉ lúc 4h40', cũng là lúc học sinh của các trường học bãi học. Các lớp nụ và lớp búp hầu như các em nhỏ đều được bố mẹ đón về nhà. Chỉ có những học sinh trong lớp lớn vẫn đứng ở cửa chờ cha mẹ đến đón.
Trịnh Thành Tử dựng xe ở nơi gần cổng trường sau đó đi thẳng vào lớp của thỏ trắng.
Đích Hạ Phong cũng đi theo sau lưng Trịnh Thành Tử.
Trịnh Thành Tử vừa đi đến cửa lớp của thỏ trắng, nhưng cậu chưa kịp đưa tay ra và đẩy cửa thì thỏ trắng đã nghe thấy tiếng bước chân. Thỏ trắng lập tức chạy ra khỏi cửa và ôm lấy Trịnh Thành Tử với vẻ đầy háo hức: "Ca ca nước cam, anh đang đến rồi à!"
"Ừ. "Biểu cảm trên khuôn mặt của Trịnh Thành Tử ngay lập tức trở nên dịu hơn. Cậu cúi người thấp xuống và vuốt mái tóc mềm mại của thỏ trắng. Trịnh Thành Tử hỏi với giọng nói dịu dàng:" Hôm nay thỏ trắng đi học ở lớp có gì vui không?"
"Có ạ, hôm nay em được cô giáo khen giỏi ạ! " Thỏ trắng tự hào nhìn vào khuôn mặt của Trịnh Thành Tử và trả lời to.
Trịnh Thành Tử không thể không mỉm cười với thỏ trắng
Cô giáo của thỏ trắng đang ngồi trong lớp nhìn ra thì thấy Trịnh Thành Tử và mỉm cười nói: "Hôm nay lại đến đón bạn gái nhỏ của cháu à?"
"..." Nụ cười trên khuôn mặt của Trịnh Thành Tử lập tức khép lại.
"Bạn gái ư? Đây là bạn gái của cậu à?" Đích Hạ Phong đang đứng phía sau Trịnh Thành Tử và nhìn thỏ trắng réo rít bên cậu, rồi hỏi chuyện tầm phào.
"Không." Trịnh Thành Tử đứng dậy và nắm lấy tay thỏ trắng và chào cô giáo, rồi đi thẳng ra ngoài cổng.
"Ồ, nhưng cô giáo đã nói rằng đây là bạn gái nhỏ của cậu." Đích Hạ Phong nhanh chóng đi theo phía sau Trịnh Thành Tử và thỏ trắng, tiếp tục khai phá thêm thông tin: "Không thể nào mà cô giáo có thể nói dối được, Trịnh Thành Tử, cậu trung thực tớ coi nào, cô bé nhỏ xíu như hạt đậu này có phải thực sự là bạn gái của cậu không? "
"Em không phải là một hạt đậu nhỏ xíu gì cả, em là một con thỏ trắng!" Thỏ trắng nắm lấy tay Trịnh Thành Tử và đứng bên cạnh, giọng nói của cô bé trở nên đanh đá hơn khi nói chuyện với Đích Hạ Phong.
"Cái gì... thỏ trắng ư..." Đích Hạ Phong ngay lập tức mỉm cười rồi ngồi xổm xuống và hỏi thỏ trắng:
"Có phải em là bạn gái của Trịnh Thành Tử không?"
"Vâng, đúng rồi ạ!" Thỏ trắng nhanh chóng gật đầu.
"Người anh bên cạnh em là bạn trai của em ư?" Đích Hạ Phong tiếp tục hỏi với một nụ cười nhếch mép.
"Đúng rồi ạ!" Thỏ trắng tiếp tục nói với giọng lớn hơn.
"Coi kìa..." Đích Hạ Phong đứng dậy và nhìn Trịnh Thành Tử với vẻ ngây thơ: "Bây giờ có đến tận hai người đều nói điều này, và còn chỉ mỗi mình cậu là muốn phủ nhận nó là không phải sự thật ư."
"..." Trịnh Thành Tử chỉ biết đưa mắt nhìn Đích Hạ Phong với ánh mắt đang nhìn một thằng ngốc nói những điều vô bổ rồi cậu bỏ đi.
"Này Trịnh Thành Tử, cậu phải trả lời câu hỏi của tớ chứ!" Đích Hạ Phong chạy đến trước mặt Trịnh Thành Tử và đưa tay ra chặn đường: "Nếu cậu không trả lời tớ, tớ sẽ nói với bạn gái của cậu về người mà viết thư tỏ tình cho cậu ngày hôm nay! "
Thỏ trắng đang đi bên cạnh Trịnh Thành Tử khi nghe Đích Hạ Phong nói thì cô bé nhanh nhảu kéo tay Trịnh Thành Tử và chớp mắt hỏi với một nét ngây thơ:" Ca ca nước cam, thư tỏ tình là gì?"
"Này cô bé, thư tỏ tình có nghĩa là có một người con gái khác thích bạn trai của em mà viết trong lá thư ấy nói rằng muốn Trịnh Thành Tử làm bạn trai của cô ấy. " Đích Hạ Phong mỉm cười và nói với thỏ trắng:" Nói một cách đơn giản, có người muốn lấy bạn trai của em!"
"Không chịu đâu, ca ca nước cam là của em! Thỏ trắng víu vào cánh tay của Trịnh Thành Tử, rồi nhìn ca ca của mình với đôi mắt ứa đầy nước mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...