Vẫn Luôn Là Em


Trong suốt thời gian dùng bữa với Lê Ninh Tuấn và Lê Trí Cương cô Cố đều gượng gạo, không thoải mái, cô ăn mà cứ như bản thân đang ở cùng với một quả bom nổ chậm chỉ cần sơ sảy một chút là có thể nổ bất cứ lúc nào.

Ăn xong bữa cơm Cố Vũ Huyên thở một hơi nhẹ nhõm, Lê Ninh Tuấn mở cửa xe cho cô sau đó vòng qua xe ngồi xuống vị trí ghế lái, anh đã gỡ được vẻ mặt khó ở, lạnh lùng của mình xuống thay vào đó là một gương ôn hòa, vui vẻ hỏi cô: “Sao đột nhiên lại thay đổi thời gian quay quảng cáo vậy? Tôi nghe trợ lý Ngô báo lại là em bận công việc gì đó quan trọng.”
Cố Vũ Huyên gật đầu trả lời: “Ngày mốt tôi phải đến thành phố A để quay phim, đạo diễn thay đổi nơi quay đột xuất nên tôi mới điều chỉnh lại lịch trình làm việc.”
“Cái gì? Đến thành phố A? Em quay ở đó bao lâu?” Lê Ninh Tuấn nhíu mày, vẻ mặt lộ rõ sự không vui khi phải xa vợ.
“Một tuần, tôi quay ở đó một tuần rồi sẽ về, có chuyện gì sao? Sao đột nhiên anh lại phản ứng mạnh như thế?” Cố Vũ Huyên khó hiểu trước biểu cảm trên gương mặt của Lê Ninh Tuấn, cô có cảm giác hình như anh có chút không vui khi cô nói phải đi quay phim ở thành phố A.
Chủ tịch Lê nghe Cố Vũ Huyên ở đó một tuần lại càng không vui, ở tận một tuần lận đấy, anh chỉ vừa mới nhận ra tình cảm của mình còn đang tán tỉnh, lên kế hoạch tỏ tình, bồi đắp tình cảm thì cô lại bận rộn với công việc còn rời khỏi anh một tuần lễ.


Bây giờ Lê Ninh Tuấn cảm thấy cái chức vị chủ tịch này có chút cản trở, nếu anh không bận rộn thì đã mang theo hành lý đi theo vợ rồi.
Lê Ninh Tuấn mặt mày xám xịt, khó chịu lại tiếp tục hỏi: “Thế khi nào thì em quay xong phim này?”
Cô Cố chẹp chẹp miệng tính thời gian rồi đáp: “Theo dự tính thì gần một tháng nữa là xong vì phim này cũng ngắn thôi.” Thấy anh muốn biết rõ công việc của mình cô liền nói cho anh biết thêm lịch trình sắp tới: “Sau khi quay phim xong tôi sẽ tham gia một chương trình thực tế rồi còn quay mv ra mắt bài hát, dự là thời gian sắp tới sẽ khá bận rộn.”
Càng nghe Cố Vũ Huyên nói sắc mặt mới hòa hoãn, dịu xuống của Lê Ninh Tuấn lại tối sầm, cái gì mà khá bận rộn? Quá bận rộn ấy chứ, anh không vui cất giọng: “Em bận rộn như thế thì làm sao có thời gian nghỉ ngơi? Lỡ như em gầy đi hay bị bệnh thì cha mẹ chúng ta sẽ mắng tôi chết đấy.”
“Sẽ không đâu, chuyện sức khỏe anh cứ yên tâm tôi sẽ giữ cho sức khỏe mình thật tốt, còn về chuyện gầy đi là không thể nào anh cũng biết tôi ăn khỏe cỡ nào mà sao có thể gầy đi được?” Cố Vũ Huyên vui vẻ nói, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt không vui của người chồng trên danh nghĩa này.
Lê Ninh Tuấn không nói thêm gì nữa lái xe đưa cô đi thẳng một mạch tới nơi quay phim.
---------------------------------------------
Chín giờ tối, Lê Ninh Tuấn vừa giải quyết công việc chưa làm xong lúc trưa vừa đợi Cố Vũ Huyên về, tiếng chuông điện thoại đột nhiên reo lên nhìn thấy người gọi đến là Đinh Hải Duy anh có hơi ngạc nhiên vì giờ này Đinh Hải Duy rất ít khi gọi cho anh.
Cậu Lê vừa nghe máy thì bên kia đã truyền đến giọng nói của cậu Đinh: “Ninh Tuấn! Tớ có chuyện quan trọng cần cậu giúp, chuyện này liên quan đến cả đời sau của tớ đấy.”
“Là chuyện gì?” Chủ tịch Lê không nhanh không chậm hỏi, từ giọng điệu của Đinh Hải Duy anh không nghe ra chuyện sắp nói là chuyện quan trọng.
“Cậu giúp tớ dò hỏi Cố Vũ Huyên xem đứa con trai của Quỳnh Quỳnh có phải là con của tớ không? Chuyện tớ xảy ra tình một đêm mấy năm trước cậu còn nhớ chứ? Cô gái đó chính là Quỳnh Quỳnh.”
Lê Ninh Tuấn không quá bất ngờ, kinh ngạc trước lời nói của Đinh Hải Duy bởi vì ngay từ đầu sự khác lạ của thằng bạn thân đối với Lý Quỳnh rồi cũng như mỗi lần gặp mặt Lý Quỳnh luôn né tránh thậm chí là không vui khi gặp Đinh Hải Duy thì anh đã lờ mờ đoán ra được rồi.


Về chuyện con trai thì lần đầu gặp Đậu Đỏ anh đã cảm thấy có nét giống với bạn thân của mình rồi chỉ là khi đó không dám suy đoán lung tung thôi.
Cậu Lê chậm rãi cất tiếng đáp: “Chuyện này cậu tự tìm hiểu, điều tra đi tớ sẽ không dò hỏi Vũ Huyên đâu, nếu cô ấy biết tớ giúp cậu điều tra, dò hỏi thì có khi sẽ giận dỗi tớ.

Nếu cậu điều tra không được thì cứ tìm cách lấy tóc của Đậu Đỏ đi xét nghiệm xem hai người có quan hệ huyết thống hay không, cần gì phải lòng vòng bảo tớ dò hỏi, dứt khoát đi xét nghiệm là được.”
Không phải là Đinh Hải Duy chưa từng nghĩ tới chỉ là nếu dứt khoát làm thế thì anh sợ sẽ khiến cho Lý Quỳnh tức giận, lỡ cô dẫn con trai biến mất nữa thì phải làm sao? Cậu Đinh thở dài cúp máy, anh đành phải tìm cách lấy tóc của Đậu Đỏ đi xét nghiệm huyết thống nhưng là phải lén lút không cho Lý Quỳnh biết.
Nói chuyện xong với Đinh Hải Duy thì Cố Vũ Huyên về đến, thấy sắc mặt của vợ có vẻ không được vui anh mở miệng hỏi han: “Có chuyện gì à? Sao nhìn sắc mặt của em lại tệ như thế?”
Cố Vũ Huyên quăng túi xách xuống ghế, mệt mỏi ngồi xuống cạnh Lê Ninh Tuấn rồi trả lời: “Nhà đầu tư và đạo diễn Mai xung đột với nhau, bây giờ nhà đầu tư đã rút vốn không đầu tư cho phim nữa, hiện tại đoàn phim đang thiếu kinh phí không thể tiếp tục quay nên tôi đang có ý định lấy tiền mình đầu tư để phim quay cho xong.”
“Em không cần phải lấy tiền mình để đầu tư đâu, để tôi liên hệ với bạn bảo bọn họ đầu tư cho đoàn phim của em.” Lê Ninh Tuấn thấy Cố Vũ Huyên có ý từ chối liền nói tiếp: “Em là vợ của tôi, giúp đỡ em là chuyện tôi nên làm em đừng có từ chối, em chỉ cần tập trung quay phim là được những chuyện khác cứ để tôi lo.


Em nhắn tin với đạo diễn Mai nói ngày mai cứ tiếp tục quay đi, về kinh phí sẽ có người lo.”
Cô Cố vui vẻ, trái tim bị lỗi nhịp khi nghe mấy lời tràn ngập sự cưng chiều của Lê Ninh Tuấn, cô vui đến mức thuận miệng nói đùa: “Anh tốt quá đi mất, bỗng nhiên tôi muốn kéo dài thời hạn hợp đồng thêm mấy năm nữa.”
Chủ tịch Lê tất nhiên là không thể bỏ qua cơ hội này, anh nhướng mày cười cười đáp lại ngay: “Tôi có thể hủy bỏ cái hợp đồng đó ngay bây giờ luôn, sẽ không có hợp đồng gì cả, chúng ta…”
“Hủy bỏ hợp đồng? Không phải thời hạn hợp đồng là một năm sao? Sao đột nhiên lại muốn hủy nó sớm? Anh chán ghét cuộc sống hôn nhân này rồi à? Tôi nhớ tôi đâu có làm gì khiến anh thấy phiền phức, khó chịu đâu.” Cố Vũ Huyên mở to hai mắt kinh ngạc hỏi dồn dập, không lẽ do cô ồn ào nên mới khiến anh khó chịu muốn hủy hợp đồng.
“Không phải, ý tôi không phải như thế, ý tôi là cho dù có hủy hợp đồng thì chúng ta vẫn sẽ sống như thế chỉ là không bị ràng buộc bởi cái hợp đồng đó thôi, chúng ta sẽ trở thành một đôi vợ chồng chân chính, tôi muốn biến nó từ cuộc hôn nhân giả thành hôn nhân thật.” Lê Ninh Tuấn xoay hẳn người về phía của cô Cố, gương mặt cực kỳ nghiêm túc giải thích cho cô hiểu rõ ý của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận