Nhận được thông tin của Vương Minh Tinh Thiên Nhai ngay lập tức báo lại cho các vị điện chủ để kiểm tra mấy vị đệ tử trong danh sách, cũng may Văn Thanh Thư cùng Kim Thiền Tử cũng không tiết lộ chuyện này cho bất kỳ người nào cả.
Phương Vô Song vốn là người kín tiếng nên cũng không tiết lộ chuyện này ra ngoài nên mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát, sau khi bắt bọn họ thề độc không tiết lộ ra ngoài thì mới được rời đi thế nhưng thái độ sốt sắng của mấy vị điện chủ phần nào củng cố tin tức bọn hắn nhận được.
Cũng vì thế hai người Văn Thanh Thư vui mừng muốn điên lên rồi bắt đầu điên cuồng thu thập tài nguyên trong danh sách Vương Minh đưa cho mình.
Sau khi nhận được thông tin mọi thứ đã được kiểm soát cùng với lời dặn dò hắn phải cẩn thận thì Vương Minh mới cảm thấy yên tâm, Liên Thanh Hà vẫn hồn nhiên không nhận ra lỗi sai của mình còn muốn cãi lại khiến hắn trở nên bực mình quát.
"Ngươi về mà hỏi mẹ của ngươi ấy để xem bà ấy sẽ nói sao về việc làm của ngươi, còn xin lỗi ta không có thời gian rảnh hay là có nghĩa vụ phải giúp đỡ một người như ngươi"
"Ngươi là đồ đáng ghét" Liên Thanh Hà lần đầu tiên bị mắng như vậy liền bật khóc sau đó chạy đi, thế nhưng được nửa đường thì quay người lại nói: "Ngươi vẫn còn một món nợ với ta đấy.
"
Sau khi Liên Thanh Hà bỏ đi Vương Minh mệt mỏi ngồi xuống ghế, Thanh Tâm đứng một bên yên lặng trong khi Tinh Thiên Hà đứng dậy cáo từ để đuổi theo Thanh Hà, nàng còn nói với hắn.
"Ta thay mặt nàng xin lỗi Vương công tử vì những phiền phức vừa qua, Thanh Hà được nuông chiều từ nhỏ nên tính cách có phần thoải mái quá mức nên đã gây nhiều phiền phức cho công tử thế nhưng bản chất nàng là một người tốt, chúng ta sẽ quay lại xin lỗi công tử một cách đàng hoàng sau bây giờ ta phải đuổi theo nàng, cáo từ"
Vương Minh không trả lời mà chỉ mệt mỏi gật đầu, hắn cảm thấy lời nói của mình cũng có phần quá đáng thế nhưng hắn không chịu được cái thái độ tiểu thư ương bướng đó của Thanh Hà một chút nào cả, trời đất phù hộ cho ai vớ phải nàng.
Bữa tiệc tối tan rã trong không vui Vương Minh trở lại phòng của mình bắt đầu đi ngủ, kể từ lúc công pháp của hắn có thể tự hành vận chuyển hắn không cần phải giữ thói quen tĩnh tọa mỗi buổi tối nữa, thời gian dư ra do không phải tu luyện hắn có thể dùng để nghiên cứu những thứ khác.
Sáng sớm ngày hôm sau Vương Minh nhận được thông tin chuyển chỗ ở đi chỗ khác, hắn đã trở thành Tinh Anh đệ tử từ lâu đúng ra phải được đổi một chỗ ở khác tốt hơn chỉ là không biết vì sao lại kéo dài cho đến bây giờ.
Ba người Vương Minh thu dọn đồ đạc sau đó bắt đầu di chuyển về phía hậu sơn, hắn cũng không hiểu vì sao chỗ ở của mình lại được đưa đến đây bởi vì chỗ ở của Tinh Anh đệ tử đúng ra phải ở một nơi khác.
Bọn hắn được đưa đến một ngọn núi ở phía hậu sơn, nơi đây sơn thanh thủy tú, thiên địa nguyên khí nồng đậm khiến nơi đây mọc rất nhiều loại thiên tài địa bảo.
Nơi đây còn có một thác nước hùng vĩ không biết cao bao nhiêu, bên dưới là một đầm nước rất sâu tỏa ra khí lạnh buốt, hồ nước cũng tràn ngập linh khí đặc biệt thủy hệ linh khí cùng hàn băng hệ linh khí rất phù hợp để đoán thể cũng như nuôi dưỡng một số loại linh thú.
Bọn hắn được đưa đi xem một vòng trước khi đặt chân đến một biệt viện lớn ở lưng chừng núi, bên trong có đầy đủ tất cả tiện nghi cùng sân bãi huấn luyện tiêu chuẩn, theo hắn thấy nơi đây giống như một tòa cung điện nho nhỏ thì đúng hơn.
Điều làm hắn ngạc nhiên nhất là vị trưởng lão trước khi rời đi liền đưa cho hắn một tấm lệnh bài quản lý trận pháp của ngọn núi này rồi nói với hắn, do lần này trong Tông Môn Đại Chiến hắn có biểu hiện xuất sắc đồng thời lập công lớn cho tông môn khi có thể nghiên cứu ra Vạn Thú Chân Giải vì thế đặc cách phân cho hắn một ngọn núi ở hậu sơn xem như phần thưởng đặc biệt.
Trước khi đi hắn không quên để lại thông tin liên lạc nói nếu Vương Minh cần thêm thứ gì cứ liên lạc với hắn, chỉ cần trong quyền hạn của mình hắn sẽ giúp đỡ hết sức.
Sau khi tiễn vị trưởng lão kia rời đi ba người bắt đầu thăm thú chỗ ở mới của mình, Vương Minh chọn một gian phòng ở phía trung tâm, nơi đây có sân rộng nhất rất phù hợp khi đám linh thú của hắn đều có hình thể rất lớn.
Thanh Tâm cùng Hắc Sát chọn hai căn phòng ở gần đấy, ba người bắt đầu cuộc sống mới tại nơi đây, Thanh Tâm rất thích nơi này bắt đầu cho dời vườn dược liệu của mình sang đây, còn đặt tên nơi này là Minh Tâm Phong.
Mọi thứ bắt đầu vào quỹ đạo thì bỗng nhiên nơi đây xuất hiện thêm một số vị khách mới, Liên Thanh Hà cũng dọn đồ sang đây hậm hực nói với Vương Minh là vì hắn mà nàng với mẹ nàng cãi nhau một trận lớn nên nàng quyết định "bỏ nhà ra đi" thế nhưng Tinh Thiên Tuyết không muốn có người ở chung với mình nên không thể qua đó được.
Vương Minh cũng mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm, dù sao nàng cũng là tỷ muội tốt với Thanh Tâm nên hắn cũng không muốn quan hệ hai người quá căng thẳng, với lại nơi đây cũng rộng lắm nên có thêm người đến ở cũng khiến nơi đây bớt hiu quạnh hơn.
Điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất là Tinh Thiên Tuyết cũng chuyển sang Minh Tâm Phong ở, nàng nói là Liên điện chủ muốn nàng sang để chăm sóc Thanh Hà, mặc dù bán tín bán nghi nhưng Vương Minh cũng không từ chối.
Chỉ là nàng thích vắng vẻ vì thế cho dựng một căn nhà nhỏ ở một góc hồ nước ở lại, đám linh thú của nàng đa phần thiên hướng hàn thuộc tính nên nơi đây rất phù hợp với bọn chúng.
Thanh Tâm có vẻ như là người vui nhất vì hai vị tỷ muội ở lại, thế là bọn họ sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn, vì thế dạo gần đây tâm trạng của nàng tốt hơn hẳn trước đây.
Văn Thanh Thư cùng Kim Thiền Tử sau khi biết đến việc này cũng dọn sang đây ở với lý do làm hộ hoa sứ giả khiến Vương Minh trợn trắng mắt, bọn họ nói rằng không thể để Vương Minh dụ dỗ hết hoa khôi của Vạn Thú Tông được phải chừa lại một ít cho bọn họ nữa.
Cuối cùng là Phương Vô Song cũng ngỏ ý muốn chuyển đến đây, mọi người đều biết rõ hắn đến đây vì muốn theo đuổi Tinh Thiên Tuyết nên đều ra sức phản đối, chỉ có Liên Thanh Hà đứng ra bảo vệ cho hắn rồi còn lôi việc Vương Minh nợ nàng ra để uy hiếp.
Thế là Minh Tâm Phong đón thành viên thứ tám khá là bất đắc dĩ, còn Liên Thành Hà đồng ý rằng hai người không còn nợ nần gì nhau nữa, hắn không thể để người khác cứ dắt mũi minh đi lòng vòng thế được.
Phương Vô Song cũng không ở trong biệt viện với mọi người mà cũng dựng một căn nhà gần khu hồ nơi Tinh Thiên Tuyết ở, thái độ và ý định của hắn hoàn toàn thể hiện rõ cho dù là người mù cũng có thể thấy được.
Thế là Minh Tâm Phong cũng bớt hoang vu hơn trước với sự xuất hiện của một tá người, với sự xuất hiện của Kim Thiền Tử khiến nơi đây không bao giờ ngớt tiếng cười, Vương Minh cũng dần thích nghi và cảm thấy thích với cuộc sống như vậy, không phải tranh đấu không phải tính toán với người đời làm gì.
Nhưng mà nghĩ đến mẹ cùng bà ngoại vẫn không có một chút tung tích nào khiến hắn phải gác cái ý định thoáng qua này lại, hắn muốn tìm bà ấy để hỏi thăm về thân của mình, về việc cha của hắn là ai.
Dưới sự giúp đỡ của Vương Minh quá trình tu luyện của những người khác bắt đầu có những tiến bộ vượt bậc, thậm chí thỉnh thoảng mấy vị điện chủ còn đến tận nơi chỉ điểm mọi người tu luyện đồng thời có những trao đổi bí mật với riêng Vương Minh.
Cuộc sống của mọi người vẫn diễn ra êm đềm, tông môn quyết định dốc tài nguyên để hỗ trợ mười hạt giống tuyển thủ vừa qua tu luyện để chuẩn bị cho Vạn Thú Đại Hội sắp tới.
Đây là một cuộc chiến giữa các tông môn trên Vạn Thú Tinh để chọn ra những thí sinh xuất sắc tham gia Liên Tinh Đại Chiến đối đầu với những tinh cầu xung quanh, điều này rất quan trọng vì liên quan rất nhiều đến lợi ích của mọi người thậm chí là tiếng nói của Vạn Thú Tinh trong toàn Tây Nam Tinh Vực.
Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu của Văn Thanh Thư bắt đầu có những tiến bộ vượt bậc, tố chất thân thể của nó được tăng cường trên diện rộng, côn pháp cũng phát ra ngày càng thuần thục hơn.
Huyết Sắc Đường Lang bắt đầu lột xác thành một dạng hoàn toàn mới, theo như Vương Minh tham khảo mong muốn của Văn Thanh Thư bắt đầu cho nó hấp thụ một lượng lớn U Minh hệ tài nguyên để thúc nó tiến hóa thành U Minh Đường Lang, một sát thủ vô hình.
Vạn Niên Thụ Yêu đã thay một tấm áo mới cứng cáp hơn trước rất nhiều, bên trên ẩn hiện các cổ tự đặc biệt khiến nó trở nên thần bí hơn, bọn chúng giúp khả năng kháng đòn của nó được tăng cường đồng thời miễn dịch một số loại pháp thuật cấp thấp.
Xuyên Sơn Tê Vương cũng chuẩn bị lột đi bộ vảy màu vàng mà thay bằng một bộ vảy màu nâu đất, móng tay của nó cũng trở nên sắc bén hơn trước giúp cho việc đào đất cùng đục qua những ngọn núi được dễ dàng hơn.
Tầm Bảo Linh Miêu của Kim Thiền Tử không có quá nhiều tiến bộ, Vương Minh nói nó khá là đặc biệt nên hắn tạm thời chưa có lộ tuyến tiến hóa thích hợp.
Bách Biến Kim Thiền là một con ve màu vàng được Kim Thiền Tử nhặt được trong một hang động bí ẩn và nó cũng là thứ làm nên tên tuổi của hắn giúp hắn nhiều lần hiểm tử hoàn sinh.
Dưới sự giúp đỡ của Vương Minh Bách Biến Kim Thiên trải qua một lật lột xác mà theo hắn đoán là lần lột xác thứ ba của nó, hắn dặn Kim Thiền Tử giữ lại cái vỏ để sau này làm tài liệu để Bách Biến Kim Thiền tiến hóa.
Vốn nếu có thể thu thập đủ chín cái vỏ thì nó có thể tiến hóa thành Cửu Chuyển Kim Thiền thế nhưng việc thiếu đi hai cái vỏ chỉ có thể giúp nó tiến hóa đến Thất Chuyển mà thôi thế nhưng hắn cũng bất lực còn Kim Thiền Tử nói chỉ cần cố hết sức là được.
Một đầu linh thú khác của hắn là Thiên Mộng Linh Điệp, nó có rất nhiều lộ tuyến tiến hóa thế nhưng có những lộ tuyến cần những thứ tài liệu rất khó kiếm, cuối cùng Vương Minh chọn ra một lộ tuyến khả dĩ nhất và cũng thuộc loại khá mạnh gọi là Ảo Mộng Linh Điệp, dạng này giúp cho khả năng sử dụng tinh thần lực của nó được nâng cao đồng thời tăng cường khả năng tạo mộng cảnh.
Cuối cùng là một đầu Kim Bằng, nó có một chút huyết mạch của Kim Sí Đại Bằng nhưng đã mỏng manh đến mức gần như không còn, Vương Minh chọn lộ tuyến tiến hóa giúp nó trở thành Kim Quan Đại Bằng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...