Tại Tề Quốc sau khi Công Tôn Vô Tri chết, thương nghị ôm lập tân quân trong các phái thế lực, chính khanh Cao Suối thế lực lớn nhất, hắn cùng công tử tiểu Bạch từ nhỏ thân thiết.
Sau khi nhận tin từ công tử tiểu Bạch sai Tang Du hồi Cử Quốc mang binh, ngày đêm gấp rút hồi Tề.
Bên kia, Lỗ Quốc Cơ Đồng tri đạo Tề Quốc không có vua cũng vạn phần nôn nóng, lập tức phái binh hộ tống công tử Củ hồi quốc.
Quản Trọng không biết từ đâu biết được công tử tiểu Bạch đã xuất phát hồi quốc trước.
Ngay sau đó quyết định tự thỉnh đi trước, tự mình dẫn 30 đoàn binh mã tới Cử Quốc, trên đường đi thông Tề Quốc chặn đánh công tử tiểu Bạch.
Đội ngũ qua Tức Mật 30 dặm liền gặp công tử tiểu Bạch.
Quản Trọng rất bình tĩnh, chờ xe ngựa tiểu Bạch đến gần, liền cầm mũi tên lên huẩn vọt tới, chỉ nghe trạm canh gác bang một tiếng, một mũi tên bắn trúng mục tiêu, công tử tiểu Bạch đảo xuống.
Quản Trọng thấy công tử tiểu Bạch đảo xuống, liền suất lĩnh binh mã trở về.
Tiểu Bạch lại hiểu rõ mưu đồ Quản Trọng, mũi tên chỉ bắn trúng thắt lưng bằng dây đồng, thức thời Tiểu Bạch tương kế giả chết.
Văn Khương nguyên bản vẫn ở rong xe, không hề biết phía trước đã xảy ra loại tình huống gì, đoàn xe ngừng nghỉ chỉ chốc lát, lại lập tức xuất phát.
Công tử tiểu Bạch cùng Bào Thúc Nha càng thêm cảnh giác, nhanh chóng hướng Tề Quốc thẳng tiến.
Đương lúc bọn họ đi tới Lâm Truy, từ Bào Thúc Nha tiến hành cùng Cao Suối liên thủ bình ổn cục diện, chính khanh Cao Suối cùng Quốc thị đều đồng ý hộ lập công tử tiểu Bạch làm Quốc Quân, ngay sau đó tiểu Bạch vào thành, thuận lợi mà leo lên vương vị.
Một phương diện khác, Quản Trọng cùng công tử Củ cho rằng công tử tiểu Bạch đã chết, không còn ai cùng hắn tranh đoạt vương vị nên sẽ không nóng lòng gấp rút lên đường, sáu ngày sau mới đến Tề Quốc.
Vừa đến Tề Quốc, lại phát hiện Tề Quốc đã có Quốc Quân, tân quân đúng là công tử tiểu Bạch.
Một đám lão thần ủng hộ công tử Củ quỳ gối ngoài điện, bức tiểu Bạch thoái vị, lý do là mẫu thân tiểu Bạch xuất thân là công chúa thứ xuất của Vệ Quốc, mà mẫu thân của công tử C chính là dòng dõi chính thống Lỗ Quốc, huyết thống cao quý.
Chính thời gian hai phương tranh chấp không ngừng, Bào Thúc Nha đứng ra chỉ trích công tử Củ quanh năm ở Lỗ Quốc, nhất định ở Lỗ Quốc cùng Văn Khương cấu kết, nhất định sẽ dẫm vào vết xe đổ của Trữ Nhi làm Tề Quốc đại loạn.
Lời vừa nói ra, Tề Quốc trên dưới đều ngậm miệng không nói, công tử Củ cùng Quản Trọng một thời gian cũng là hết đường chối cãi, buộc lòng phải rời khỏi Lâm Truy, trở về Khúc Phụ.
Chỉ trích công tử Củ cùng Văn Khương cấu kết chính là kết quả Bào Thúc Nha nghĩ cặn kẽ, nhưng mà lời này truyền tới chỗ Văn Khương, dù là thủ đoạn chính trị của hắn cũng không thể tránh được nàng cùng tiểu Bạch sinh ra tranh chấp.
"Muội muốn về Lỗ Quốc."
Văn Khương cũng không muốn nhiều lời với Tiểu Bạch, chỉ tẻ nhạt nhìn hắn một thân hoa phục.
"Tiểu muội, muội đừng nháo, gần đây ta rất nhiều việc"
"Đúng vậy, huynh hao tâm tổn sức trừ khử Cơ Duẫn cùng Trữ Nhi, ngay cả Công Tôn Vô Tri đều là con cờ của huynh, hiện nay leo lên vương vị còn muốn tạt nước bẩn vào muội muội mình, huynh nhìn lại mình xem còn điểm nào của người mang huyết mạch Khương gia? "
Tiểu Bạch hôm nay tại triều đường thượng đã vì điều này mà khiển trách qua Bào Thúc Nha, ai biết khi trở về Câu Dặc Cung còn phải đối mặt Văn Khương, bị nàng trùng trùng điệp điệp chỉ trích, trong lòng đương nhiên không thoải mái, ngay sau đó lớn tiếng quát.
"Ta không có huyết thống Khương gia ư? Muội thì sao, từ khi trở lại Tề Quốc,tâm tư muội có khắc nào nghĩ về ta chưa, không phải chỉ trích ta vong ân phụ nghĩa cũng nói ta không niệm tình huynh đệ"
"Huynh không nên ngậm máu phun người, rõ ràng là huynh đã làm sai trước."
"Ta đã làm sai trước?"
Tiểu Bạch một tay lấy Văn Khương kéo tiến trong ngực gắt gao siết trụ, "Ta có cùng nữ nhân khác sinh con? Ta có từng lập chính thê?! Nhưng cuối cùng ta vẫn là không tốt, vẫn là muội thay đổi?"
"Thả muội ra!"
Văn Khương cũng không cam chịu yếu thế, nói hồi lâu, hắn vẫn còn là khơi mào chuyện cũ.
"Đúng vậy a, ta từng cùng nam nhân khác sinh con, chúng ta vốn chính là thân huynh muội, tổn hại thiên đạo nhân luân, trời cao làm sao có thể để ta sinh hạ con của huynh?"
"Được, nói hay lắm"
Tiểu Bạch trong lòng từng đợt khó chịu, hắn vì nàng mà hậu cung trống rỗng, vì nàng cấm dục, nàng cư nhiên nói hắn tổn hại thiên đạo nhân luân.
Xé bỏ nhu quần, không có bất kỳ màn dạo đầu nào liền đem nàng đè trên đất, hung ác tiến nhập huyệt đạo khô khốc.
"A _ _ _ _"
Văn Khương thét lên thống khổ nghĩ muốn phản kháng, lại bị hắn gắt gao đè trên mặt đất, phía sau thì là hắn mạnh mẽ hữu lực va chạm.
"Thả ta ra."
Nàng càng phản kháng hắn càng sinh khí, hắn không biết thời điểm có bao nhiêu nam nhân thao làm nàng như thế? Nàng vì sao có thể dưới thân nam nhân khác si mê như say sưa như thế?!
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...