Lộ trình tiếp theo, đoàn người Tiêu Long hoàn toàn đi theo phương hướng mà Huyết Đao Thánh giả chỉ. Mà trên đoạn đường này, năng lượng thể mà họ cảm ứng được lại càng lúc càng mạnh, thậm chí còn có một số còn hơn cả Huyết Đao Thánh giả. Nhưng phàm là họ gặp phải năng lượng thể đều bị Tiêu Long thuận tay chém giết lâu ngày trên đường cũng không gặp bất cứ sự cản trở nào.
"Bây giờ chúng ta đã chân chính tiến vào khu vực sâu nhất của Thiên Mộ."
Trong một khu rừng đầy loạn thạch, mấy người Tiêu Long mượn địa hình che dấu, cũng thoáng nghỉ ngơi hồi phục một lát. Nhìn về phía xa, Tiêu Long trầm ngâm nói.
"Dựa theo tốc độ của chúng ta, có lẽ không lâu nữa sẽ tới mộ phủ của Tiêu Huyền rồi." Nhìn Tiêu Long, Huân Nhi nhẹ giọng nói.
"Huyết Đao Thánh giả kia coi như đã giúp chúng ta một đại ân. " Tiêu Long nhẹ gật đầu nói.
Nghĩ ngơi được một lúc, đám người sau khi khôi phục lại đấu khí liền tiếp tục lên đường.
Mà khi bọn họ đứng dậy, chuẩn bị tiếp tục cuộc hành trình thì phía trước đột nhiên truyền đến tiếng xé gió rất nhỏ. Hai đạo hắc sắc thân ảnh chậm rãi đáp trên một tảng đá lớn, cư cao lâm hạ nhìn xuống mọi người. Trong mắt hiện lên vẻ đùa cợt như mèo đang nhìn chuột vậy.
"Tiêu Long, tốc độ của các ngươi cũng quá chậm rồi…"
Nghe được tiếng cười lạnh này, sắc mặt mấy người Tiêu Long đột nhiên biến đổi. Ngẩng mạnh đầu, nhìn hai đạo thân ảnh phía xa, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
"Hồn Nhai, Hồn Lệ các ngươi quá chậm ta chờ các ngươi lâu rồi."
"Ngươi đây là có ý gì?" Hồn Nhai nghe vậy không khỏi nhíu mày nói.
"Đạt tới Đấu Thánh tu vi muốn tăng lên rất khó khăn a cho dù có đem tất cả năng lượng thể chúng ta kiếm được đem luyện hóa cũng chỉ tăng lên được đôi chút." Tiêu Long cười lạnh nói.
Nghe được lời hắn nói hai người sắc mặt khẽ biến. Thân hình của hắn và Hồn Lệ bỗng lùi về phía sau. Mà ngay khoảnh khắc đó, hai lão giả áo xám diện mục âm trầm lại như quỷ mị xuất hiện tại nơi hai người vừa đứng.
"Đấu Thánh?"
Khi hai lão giả này xuất hiện, một cảm giác nguy hiểm không thể diễn tả bằng lời bỗng xuất hiện trong lòng mấy người.
Tuy nhìn hai người này không khác gì người thường, thậm chí thần thái trong mắt cũng che kín một loại đạm mạc vô tình. Nhưng bọn họ nhận ra, hai lão giả này cũng là năng lượng thể…
"Hai tên khốn kiếp kia tìm ở đâu về năng lượng thể Đấu Thánh? Cường giả như vậy sao có thể trợ giúp chúng?" Tiêu Ngọc cau mày, thấp giọng mắng.
Huân Nhi nhìn chằm chằm hai lão giả kia, một lát sau mới lắc đầu, nói: "Bởi vì hai lão già này đều là người của Hồn tộc. Tuy đã chết, nhưng vì Thiên Mộ nên giữ lại được linh trí khi còn sống. Xem ra, hai tên kia đã chuẩn bị việc này từ đầu rồi…
"Tiêu Long ca ca." Huân Nhi cũng bắt đầu cảm thấy bất an.
Lần này lại có hai cái Đấu Thánh cấp bậc năng lượng thể xuất hiện, sẽ có một phen khổ chiến. Nàng có chút lo lắng Tiêu Long ứng phó không được hai cái Đấu Thánh.
"Tiêu tộc… Còn chưa bị diệt sạch hoàn toàn sao?"
Đang lúc mọi người trầm mặc, ánh mắt của vị lão giả áo xám kia lại dừng trên người Tiêu Long, thản nhiên nói.
"Hồn Điêu tiền bối, Tiêu tộc bây giờ đã không còn tồn tại, nhưng người kia lại dựa vào chính bản thân đạt tới cảnh giới Đấu Thánh, thiên phú so với Tiêu Huyền còn muốn kinh khủng hơn. Vì vậy, lần này nhất định phải trừ khử hắn. Nếu không, rất có thể Tiêu tộc sẽ tiếp tục lửa cháy tro tàn." Hồn Nhai cung kính nói.
"Không dựa vào huyết mạch lực lại có thể đột phá đấu thánh ở cái tuổi này sao…" Nghe vậy, trong mắt lão giả Hồn Điêu kia cũng lóe lên một tia chấn kinh, chợt gật đầu nói: "Một khi đã vậy, quả thật nên trừ khử."
"Tốt lắm, không cần nói nhiều nữa, động thủ giết chúng rồi đi thôi. Ở đây quá gần nơi đó, để chậm sẽ sinh biến." Vị lão giả áo xám còn lại hơi nhíu mày, trầm giọng nói.
Nghe hắn nói, trong mắt Hồn Điêu cũng xuất hiện vẻ dao động, sai đó chợt gật gật đầu, bàn chân chậm rãi bước lên. Mà theo một bước này của lão, cả mảnh không gian nơi đây đều kịch liệt chấn động, từng gợn sóng không gian không ngừng lan tràn ra từ dưới chân lão.
"Hai cái không biết sống chết lão già, thật tưởng rằng các ngươi ăn chắc sao?" con ngươi lóe lên một tia ám tử sắc hỏa diễm, Tiêu Long cười lạnh.
Oanh!!!
Đấu khí trong người bạo động, không gian xung quanh chấn động mãnh liệt.
"Tứ tinh đấu thánh, làm sao có thể?! Trong tình báo nói Tiêu Long không phải là nhất tinh Đấu Thánh thôi sao, cho dù hắn thiên phú có lợi hại hơn thì cũng không thể nào tại mấy tháng ngắn ngủi đột phá mấy tinh đi."
Hồn Nhai sắc mặt liền trở nên khó coi.
Tiêu Long biểu hiện ra tu vi hoàn toàn vượt qua ngoại dự đoán của hắn. Hắn vốn tưởng rằng lần này sẽ có thể nhờ vào mấy vị tiền bối hồn tộc giải quyết Tiêu Long, nhưng bây giờ xem ra là không được.
Lúc này Hồn Giai liền nhớ lại Tiêu Long lời nói, sắc mặt liền đen lại.
"Tên khốn đó nhất định là đã sớm biết chúng ta dự tính, cho nên mới để chúng ta sống đến bây giờ. Mục đích là để chúng ta mang theo hai vị tiền bối xuất hiện để có thể chiếm đoạt năng lượng thể của hai người họ."
"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Hồn Lệ sắc mặt khó coi nói.
"Nhân lúc bọn hắn còn chưa đánh thì nhanh rời đi."
Nói xong Hồn Nhai liền xoay người rời đi.
Thấy vậy Hồn Lệ cũng nhanh chóng theo sau.
Lúc này bọn hắn đã không có quan tâm nhiệm vụ gì nữa, chỉ có thể rút lui chờ mọi chuyện qua đi.
Bất quá mọi chuyện cũng không đơn giản như vậy.
Sau khi rời khỏi Thiên Mộ, chuyện ngày hôm nay sẽ bị Cổ Tộc biết được, Hồn Nhai cùng Hồn Lệ có thể sống để ra khỏi Cổ Giới hay không còn là một chuyện ẩn số.
Nói đúng hơn là Tiêu Long có để bọn hắn sống ra khỏi Thiên Mộ hay không mới phải.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...