Qua ngày hôm sau, Nhã Phi dọn vào Tiêu Gia.
Những người khác đều rất nhiệt tình đón tiếp nàng vào ở.
Tuyết Nữ cũng vừa vặn xuất quan, đối với Nhã Phi chuyển đến cũng không có tỏ ra cái gì kinh ngạc.
Tiêu Long cùng Nhã Phi là có hôn ước cho nên hai người có thân mật hơn nữa cũng không khiến người khác kinh ngạc.
Cứ như vậy, lại ba tháng trôi qua.
Tiêu Long mỗi ngày đều dành thời gian để bồi tiếp chúng nữ, không gian trùng động cũng đã xây xong.
Trong Tiêu Gia đại sảnh.
" Tiêu Viêm mất tích? Chuyện này là thế nào? " Tiêu Long kinh ngạc nhìn thần sắc khổ sở Tiêu Chiến nói.
" Ta cũng không biết, cả ngày hôm nay, ta không nhìn thấy Viêm Nhi, cảm thấy lo lắng cho nên ta mới qua phòng hắn xem thử, nhưng không nhìn thấy hắn đâu. Ta đã cho người tìm khắp Ô Thản Thành rồi, nhưng không hề tìm thấy hắn."
Tiêu Chiến thần sắc khổ sở nói, lòng như lửa đốt.
" Hắn có thể đi đâu được? " Tiêu Long thần sắc nghi ngờ.
Không còn Phần Quyết. Tiêu Long đối với Tiêu Viêm coi trọng cũng không có như trước đại, hắn cũng chỉ đem Tiêu Viêm thành một cái người bình thường đạt được tương đối tốt kỳ ngộ là Dược Lão mà thôi.
Bất quá Tiêu Viêm đột nhiên biến mất chuyện này để cho Tiêu Long cảm thấy có chút bất ngờ.
" Có khi nào bởi vì chịu quá nhiều đả kích khiến cho Tiêu Viêm ca ca rời đi hay không? " Huân Nhi thần sắc trầm xuống, bất đắc dĩ thở dài nói.
Nghe vậy những người khác trong đại sảnh cũng cảm thấy rất hợp lý.
Nhưng mà Tiêu Chiến vẫn cảm thấy lo lắng vô cùng, Tiêu Viêm là con trai hắn, bây giờ mất tích, hắn làm sao không lo lắng cho được.
Hắn lo lắng hơn là Tiêu Viêm có thể bởi vì chịu đả kích quá lớn mà sẽ nghĩ quẩn.
" Tộc trưởng, ở những thành thị khác cũng có Tiêu Gia sản nghiệp, hay là để cho bọn hắn tìm kiếm thử xem, biết đâu sẽ có kết quả. " Tiêu Long nói.
" Ùm. " nghe vậy Tiêu Chiến gật đầu, chậm rãi đi ra khỏi đại sảnh.
Nhìn hắn bóng lưng giống như là già hơn mười tuổi một dạng.
" Tiêu Long ca ca, ngươi cảm thấy Tiêu Viêm ca ca có thể đi đâu? " Huân Nhi nhìn hắn hỏi.
" Ta không biết, dù sao ta cùng hắn cũng không quá quen thuộc. " Tiêu Long lắc đầu nói.
Nghe vậy Huân Nhi không khỏi thở dài một tiếng, nàng đã sớm biết sẽ có kết quả này.
Ngươi đây là vì không muốn gặp ta sao...Tiêu Viêm ca ca?
Nhìn xem Huân Nhi cái kia cô đơn bóng lưng, Tiêu Long hai mắt híp lại.
" "Bây giờ Tiêu Viêm không còn ở đây, đây sẽ là cơ hội tốt cho ta truy cầu Huân Nhi", ngươi đang nghĩ như vậy đúng không? " lúc này Tuyết Nữ đi tới, ngồi tại Tiêu Long đồng gối bên trên, khẽ cười nói.
" Quả nhiên, cũng chỉ có ngươi hiểu ta. " Tiêu Long ôm lấy Tuyết Nữ eo thon cười nói.
" Phu Quân, ngươi rất xem trọng nàng? " Tuyết Nữ khẽ nói, nhàn nhạt mùi thơm cơ thể truyền đến.
" Đương nhiên, ta thật sự rất thích nàng. " Tiêu Long gật đầu nói.
Dù sao Huân Nhi cũng là người đầu tiên ở thế giới này đi vào trong lòng hắn.
" Nếu như ngươi thích nàng thì cứ việc truy cầu là được rồi, nàng có thích ngươi hay không, thì cũng phải nghe chính miệng nàng nói ra a. " Tuyết Nữ cười nói.
" Bây giờ quá gấp gáp, đợi thêm một thời gian nữa đi. " Tiêu Long lắc đầu nói.
Sau đó giống như là nhớ ra điều gì đó, Tiêu Long liền nói.
" Hôm nay Thanh Lân cùng Tử Nghiên sẽ đến đây đi? "
" Ùm, tính toán thời gian thì các nàng sẽ đến đây vào hôm nay, e là cũng sắp đến rồi. "
" Cũng không biết Tiểu Y Tiên đã xuất quan chưa, nếu đã xuất quan, chắc nàng cũng sẽ cùng đi. " Tiêu Long cười nói.
" Chúng ta mau đi xem đi. "
" Được. "
…..
Tiêu gia hậu sơn, không gian trùng động bên ngoài.
Tuyết Nữ cùng Tiêu Long hai người đứng đợi ở không gian trùng động bên ngoài.
Rất nhanh, tại không gian trùng động bên trong bay ra hai đạo thân ảnh.
" Ca ca!! "
Hai cái nhỏ bé thân ảnh lung linh ngay lập tức lao về phía Tiêu Long.
Tiêu Long nhanh chóng đem hai người ôm lấy.
" Thanh Lân, Tử Nghiên, lâu rồi không gặp. " Tiêu Long ôm lấy hai cái thiếu nữ cười nói.
" Ca ca, ta rất nhớ ngươi. " Thanh Lân cười cười nói.
" Ta cũng vậy! " Tử Nghiên hai mắt đầy kim tinh nhìn Tiêu Long cười nói.
" Thanh Lân thì không nói, nhưng Tử Nghiên chắc là nhớ đan dược của ta đi. " nhéo nhéo Tử Nghiên cái mũi nhỏ, Tiêu Long cười nói.
" Ta mới không có đây. " Tử Nghiên quay mặt đi, ngạo kiều tràn đầy nói.
Thấy vậy Tiêu Long trong mắt lóe lên một tia giảo hoạt, từ trong nạp giới lấy ra một cái bình ngọc đung đưa trước mặt nàng cười nói.
" Tử Nghiên, ta nơi này có mấy viên lục phẩm đan dược, vừa mới luyện chế xong a, còn rất nóng hổi. "
" Mau cho ta! " Tử Nghiên hai mắt sáng lên, ngay lập tức đem trên tay Tiêu Long bình ngọc cho đoạt tới tay.
" Ha ha ha…"
Một màn này để cho Tiêu Long, Tuyết Nữ cùng Thanh Lân mấy người không khỏi cười cười.
Bị mọi người như vậy trêu chọc, Tử Nghiên gương mặt đỏ lên, nhìn ba người vội vàng nói.
" Ta sắp đột phá lục giai, cho nên mới cần năng lượng trong đan dược để tiến giai. "
Bây giờ nàng đã là Ngủ Giai đỉnh phong rồi, chỉ cần cắn nuốt mấy viên đan dược này, sẽ tăng lên lục giai.
" Đã biết, đã biết, chúng ta cũng không có nói gì, ha ha… "
" Còn cười nữa! "
" Được rồi, chúng ta sẽ không cười. Đi thôi, ta mang các ngươi đi xem phòng ở. "
Nói xong, Tiêu Long cùng Tuyết Nữ liền mang theo Tử Nghiên cùng Thanh Lân rời khỏi hậu sơn.
" Tiểu Y Tiên còn chưa xuất quan sao? " Tiêu Long nghi ngờ hỏi.
" Ùm, lúc hai chúng ta rời đi, Tiên Nhi tỷ tỷ còn chưa xuất quan. " Thanh Lân lắc đầu nói.
" Còn Medusa Nữ Vương thế nào rồi, nàng không tới cùng các ngươi a? " Tiêu Long hỏi tiếp.
Trước khi trở về Tiêu Gia, hắn có đưa cho Medusa Nữ Vương một viên Dung Linh Đan để hòa hợp với Thất Thải Thôn Thiên Mãng Linh Hồn.
Mặc dù mất đi một đầu sủng vật để hắn có chút đáng tiếc, bất quá Medusa Nữ Vương cũng sẽ không vì vậy mà nuốt lời, vẫn sẽ tiếp tục ở bên cạnh hắn làm hộ vệ, như vậy là đủ rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...