Yêu Yêu Lục từ bé được nuông chiều, bao giờ chịu khổ như thế? Hơn năm nay, tam gia gia nóng tính nhất đã tới, gầm gào liên hồi, lôi vân cuồn cuộn, định xé xác Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi nhưng rồi bị đuổi về, lúc lão nhân gia đi thì khắp trời là ma lôi, là tiếng gào thê thảm, Yêu Yêu Lục rướm lệ tiễn tam gia gia, tiếp tục làm người hầu ở Thiên Hạ thành.
Tiểu Đản càng lúc càng mập, Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi tựa hồ rất “yêu thương”, không hành hạ mà bao nhiêu thức ăn ngon đều mang cho nó.
Tiểu Đản ăn no căng, chợt có lúc nhớ ra: Thế tục không phải thường nuôi chó mèo bằng thức ăn thừa hay sao?
Nàng ta, nàng ta lại coi bản miêu thành chó mèo thông thường!
Tiểu Đản nổi giận xù lông, rồi xìu ngay: Tạ Vi Nhi xinh đẹp lại cao cao tại thượng, nước bọt cũng thơm ngọt, hà huống ăn không nhiều.
Mèo béo thở dài: Nó quả nhiên là một con mèo mềm lòng.
Nên nó lại tiếp tục những ngày ăn uống chờ chết, nhiệt huyết không phải là việc của mèo.
Nó nằm cách Yêu Yêu Lục không xa, ngẩng nhìn pháo hoa, không hiểu đang nghĩ gì.
Một lúc sau, nó cúi đầu, ngửi theo một mùi.
Yêu Yêu Lục uể oải hé mắt. Tiểu Đản không phải con mèo tốt. Chủ nhân thê thảm như thế mà nó kiên quyết không giúp. Yêu Yêu Lục kéo lông nó rồi mặc kệ.
Mèo béo đến cách sau lưng Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi không xa, nàng không cần hộ vệ, quanh đó cảnh giới kỳ thực không hề sâm nghiêm.
Nó đứng trước đống lễ vật, hít hà.
Người Thiên Hạ thành đều biết nó, có người cười ha hả: "Ngốc, trong đó không có gì ngon đâu. Ha ha ha!"
Bạch miêu lắc đầu.
Vung trảo hất núi lễ vật xuống, lộ ra một hộp ngọc.
...
Nhìn xe hoa sắp đi hết, Phú nhân vương đứng lên vòng tay với Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi: "Bệ hạ, ngã chủ sai Cừu mỗ mang tới chút lễ vật, không thành kính ý, hi vọng bệ hạ thích."
Y phất tay, thủ hạ bưng lên một cái khay, ai nấy nhìn vào, Thần Hoang đạo Vạn thú long tọa tặng lễ vật, tất không tầm thường.
Cái khay phủ vải đỏ nên không nhìn rõ đựng gì.
Cừu Nhân Tài phất tay, vải đỏ vén lên, lộ ra Cửu nhĩ ngọc bôi xanh biếc. Mỗi thùy tai ngọc đều có vòng vàng đầy năng lượng, liên tục hóa thành kim sắc hỏa long bay ra.
Tuy tất cả biết Vạn thú vương tọa không keo kiệt nhưng không ngờ là nhất phẩm pháp khí! Thiên Hạ hội bang chúng đều kinh hô.
Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi mỉm cười gật đầu: "Đa tạ quý thượng."
Vinh thân vương đứng lên cười: "Bệ hạ, bản triều chuẩn bị một chút lễ vật. Bất quá so với của Cừu huynh thì không dám lấy ra..."
Nói tuy khách khí nhưng vẫn sai người hầu bưng lễ vật.
Một bức tượng bạch ngọc mỹ nhân ột thước bưng bình ngọc, trên cái ao ở đáy bình có nước, là ba giọt linh lộ.
Có người nhận ra hô khẽ: "Cửu hoa ngưng lộ!"
Cửu hoa ngưng lộ được Thiên hạ kỳ vật chí xếp là nhất phẩm trung, là nguyên liệu luyện đơn cực kỳ trân quý.
Vinh thân vương cười ha hả: "Bệ hạ, bức tượng này tự động hấp nạp thiên địa linh khí, mỗi sáu tháng sẽ ngưng được một giọt Cửu hoa ngưng lộ, mong bệ hạ nhận cho."
Tạ Vi Nhi mỉm cười: "Quý thượng hữu tâm, đa tạ."
Thứ này quả thật quý hơn Cửu nhĩ ngọc bôi, nhưng cả hai với Tạ Vi Nhi kỳ thực không khác gì nhau.
Vinh thân vương lại thấy hơn được Phú nhân vương thì thoải mái quay về còn Phú nhân vương hầm hừ mãi.
"Meo - - "
Tiểu Đản nhảy đến trước mặt Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi, trên đầu là hộp ngọc có dán chữ.
Không đợi thủ hạ của Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi mắng, Yêu Yêu Lục đã điên tiết: "Tiểu Đản đáng chết..."
Chưa kịp nói ra những lời khắc bạc thì nàng ta bị Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi giơ tay, pháp tắc tác dụng khiến nàng ta tắt tiếng.
Cừu Nhân Tài và Vinh thân vương biến sắc, quy tắc khiến Yêu Yêu Lục im tiếng cực kỳ cao cấp, chạm tới bản nguyên quy tắc của thế giới nay, nhưng Tạ Vi Nhi thi triển quá dễ dàng, chả trách bề trên không làm gì được trước việc Thiên Hạ hội quật khởi.
Yêu Yêu Lục rất hiểu Tạ Vi Nhi, tuy suýt trào nước mắt nhưng vẫn phải im - - không thì Tạ Vi Nhi sẽ khiến nàng ta muốn động không xong.
Yêu Yêu Lục tiểu thư hung tàn một thời, có bao giờ "ngoan ngoãn" như thế?
Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi nhìn tờ giấy trên hộp ngọc thượng, tuy chưa thấy chữ Tôn Lập viết nhưng có cảm giác là chữ của y.
Ba chữ đó, giản đơn giản đơn, nhưng từ khi chia tay, là thứ đầu tiên có liên quan đến Tôn Lập. Nhất thời tình cảm dâng lên, Thiên Hạ thành trong mắt nàng trở nên yên lặng, tất cả đều không còn trong tầm mắt, đều mơ hồ.
Chỉ thấy ba chữ đó và hộp ngọc.
Có lẽ nàng ta không vui trong sinh nhật vì còn mong chờ?
Giờ thì mong chờ đã hiện trước mắt.
Tạ Vi Nhi cười, dù gã đưa gì tới, nàng cũng vui, vì biết một trái tim khác còn nhớ tói mình, chỉ là nam có kiêu ngạo riêng, nên không muốn tới Thiên Hạ thành mà thôi.
Nàng cầm hộp ngọc, khẽ mở ra, hổ thẹn xen lẫn hoan hỉ, lại thoáng mong chờ: Là thứ của gã, liệu gã sẽ đưa gì tới?
Trong hợp là một miếng Cửu nha bạch tượng bì đầy hoa văn phức tạp tổ thành một hình trừu tượng.
Nàng thoáng hiếu kỳ, không tính toán tác dụng của linh văn trận trang vì biết Tôn Lập sẽ khiến nàng bất ngờ.
Ngón tay dồn linh lực tinh thuần vào.
Linh văn trận trang này như nụ hoa bằng nở, các nét khắc trận pháp xòe ra, sáng rực lên, từng linh năng kết cấu bắt đầu có tác dụng, quang mang xung thiên, hơn xa độ cao của pháo hoa thông thường, rồi trên chín tầng trời, cạnh vầng trăng bừng lên pháo hoa linh quang sáng chói nhất!
Chín mươi chín màu sắc bừng lên, mỗi màu là một bó hoa, gộp lại thì còn đẹp hơn bất kỳ đóa hoa nào trên đời.
Quang hoa hồi lâu không tan, vầng trăng cũng thất sắc.
Thiên Hạ thành chúng nhân ngẩng nhìn, cùng cảm thán, họ không hiểu đó là gì, chỉ thấy quá đẹp.
Nam tử đều nghĩ: Nếu có ngày ta được như thế, sẽ vì nàng mà đốt một đóa pháo hoa tương tự.
Nữ tử lại nghĩ: Nếu có được đóa hoa như thế thì lòng cũng sẽ nở bừng theo.
Tạ Vi Nhi ngây ra nhìn hồi lâu mới cúi xuống lật Cửu nha bạch tượng bì, phía sau là chữ của Tôn Lập:
Phong hoa của nàng rực rỡ như pháo hoa.
Mắt nàng hơi ướt, Tôn Lập tặng nàng lễ vật đặc biệt nhất, gã biết Tạ Vi Nhi không cần gì nhưng không ai vì nàng mà chế tác tứ cấp bán linh văn trận trang chỉ vì vẻ đẹp trong một sát na.
Cừu Nhân Tài vàVinh thân vương ngây ra nhìn linh văn trận trang trong tay nàng.
Họ đều là Chí nhân tông sư, dù linh văn trận trang đó mười phần phức tạp, nhưng họ hiểu đại khái:
Linh năng kết cấu của linh văn trận trang này gồm ba tầng, tầng đầu tiên có thể chia bất kỳ linh năng nào thành ngũ hành chi lực, tầng hai để tụ năng, có thể thật nhanh hút thiên địa linh khí lại khiến ngũ hành linh lực trước đó tăng mấy chục lần, tầng thứ ba lại lợi dụng nguyên lý ngũ hành tương sinh tương khắc khiến ngũ hành linh lực tác dụng lẫn nhau, diễn sinh ra quang mang linh lực đủ màu.
Sau cùng pháo hoa bay lên, chín mươi chín màu sắc chói lòa!
Khó nhất là tầng thứ nhất, trong một linh văn trận trang phải đồng thời thôi động ngũ hành linh nguyên, chỉ thế cũng xứng với tứ cấp bán.
Nhưng vị linh cấu sư đó vì một nụ cười của hồng nhan, mà phái vô số công sức cùng vô số nguyên liệu trân quý, chế tác linh văn trận trang đó, dù ngũ trọng thiên linh cấu sư cũng không làm thế - - hiển nhiên yêu thương Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi hết lòng.
Nếu chỉ lấy lòng, cứ chế tác một tấm tứ cấp linh văn trận trang thực dụng là xong.
Chỉ một tấm đặc biệt.
Linh văn trận trang này hóa thành lệ nóng trong mắt Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi.
Trong mắt Cừu Nhân Tài và Vinh thân vương lại là một dạng đáng sợ.
Từ Thiên La đến Đại Tùy, linh cấu sư đứng đầu Chu Diên Khánh cũng chỉ tam trọng thiên. Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi có một vị tứ trọng thiên linh cấu sư, hơn nữa còn tiền đồ vô lượng, không lâu sau sẽ đạt tới ngũ trọng thiên.
Họ thoáng hiểu thân phận của Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi, giờ cạnh nàng có người như thế thì Thần Hoang đạo và Ma hoàng triều đấu gì nổi với Thiên Hạ hội?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...