Vạn Giới Vĩnh Tiên


Giang Sĩ Ngọc ngượng ngùng: "A Phù, Tôn Lập gạt chúng ta, y sợ có nguy hiểm, không muốn chúng ta theo nên bịa ra cớ này."
"A! Lập ca sao lại thế!" Đông Phương Phù nổi giận.
Tôn Lập đành nói: "Vốn việc bắt Long giác thiên ngô không cần chúng ta dính vào, mỗ sẽ đem tập tính và nhược điểm của nó cho Khâu Thần Lộc biết nhưng y không muốn tổn thất thủ hạ, muốn mỗ đi bắt, y đưa ra điều kiện không thể cự tuyệt nhưng điều kiện đó chỉ có lợi ỗ, các vị không nên cùng mạo hiểm..."
"Nên ngươi đem tư duy thiên tài đó nghĩ ra cái cớ ngốc ngếch đó để bọn ta đứng ngoài?" Giang Sĩ Ngọc giậm chân.
Tôn Lập bất lực: "Được rồi, ta biết cái cớ đó không hay nhưng không nghĩ ngay ra được cớ khác!"
Giang Sĩ Ngọc cười hắc hắc: "Tôn Lập, qua đây để ta đạp vào mặt!"
Tôn Lập nhảy ra xa, Giang Sĩ Ngọc tuyệt đối dám.
"Từ ngươi ta có Thiên bộ binh hỏa liên thiên kiếp, cả yêu đơn, linh đơn, có bao giờ khách khí chưa? Chung Lâm, Tô Tiểu Mai, cả A Phù..."
"Từ Tố Bão sơn đến Kim Phong Tế Vũ lâu rồi Ô Hoàn, chúng ta đồng sinh cộng tử bao nhiêu lần? Một chút nguy hiểm thế mà định bỏ bọn ta ra ngoài, óc ngươi bị làm sao?"
Giang Sĩ Ngọc mắng như liên châu pháo, Tô Tiểu Mai và Chung Lâm cũng nhìn gã đầy trách móc, Tôn Lập không hề bất mãn, chỉ thấy ấm áp.
Lần này đúng là cả nghĩ, tất cả là một, dù nguy hiểm họ cũng không lùi, xưa nay gã cũng không hề do dự liều mạng vì họ!
Sùng Dần xua tay: "Được rồi, Tôn Lập biết sai rồi, ngày mai tất cả lên đảo,."
"Được." Tôn Lập đứng lên, nhưng bị một bàn tay ấn xuống.

Sùng Bá sầm mặt: "Đây là buổi hỏi tội, ta chưa nói mà ngươi định đi? Coi ta dễ gạt nhất hả?"
Sùng Bá không chịu được chuyện đó!
Tôn Lập ấm ức: "Giáo tập đánh rồi mà còn chưa hết giận?"
"Chưa" Sùng Bá lắc đầu: "Lòng ta còn giận, chúng ta ra ngoài biển giao chiến, ngươi không được dùng pháp khí, chỉ được dùng tu vi chân thực!"
"Không!" Tôn Lập kiên quyết phản đối. Sùng Bá kéo gã đi, lặp lại câu “ta chưa trút giận”, Tôn Lập liên tục cự tuyệt.
Chúng nhân đều cười ha hả.
...
Hôm sau, Tô Phượng Trai thấy Tôn Lập thì ngẩn người: "Mắt tiên sinh sao thế?"
Mắt trái Tôn Lập bầm lại, gã nháy mắt: "Không sao."
Để Sùng Bá trút giận nên giờ gã vẫn chưa vận công làm tan ứ huyết.
Tiếng bước chân vang lên, Khâu Thần Lộc dẫn thủ hạ tới: "Lên đảo."
Cạnh cự hạm có binh sĩ kéo xích thả thuyền xuống, bọn Tôn Lập lên thuyền. Khâu Thần Lộc hơi máy động, nhận ra bọn gã có thứ khá giống với mình.
Thuyền rẽ sóng hướng vào Thiên Xạ đảo.
...
Buổi trưa qua đi bình tĩnh Tô Phượng Trai khẩn trương và bất an. Dù y đoán ra bọn Tôn Lập bắt Long giác thiên ngô không thành vấn đề, nhưng thói quen cho rằng Long giác thiên ngô "thần bí xếp thứ ba, độ nguy hiểm thứ năm" thì hung hiểm vô cùng.
Đến trưa, Thiên Xạ đảo vang lên tiếng gầm quái dị, binh đinh đều biết là tiếng Long giác thiên ngô, rồi hồng quang xung thiên.
đúng nửa canh giờ, trời tối hẳn mới yên tĩnh lại.
Khâu Thần Lộc đứng ở đầu thuyền như cây đinh sắt đóng xuống khoang, cắt đôi gió biển thổi tới!
Đợi đến nửa đêm, mặt biển dậy sóng, một làn sóng như ngọn núi đổ vào Huyền võ cự hạm, lao vào Thiên Xạ đảo, trong bóng tối tựa hồ có vô số linh thú nguy hiểm ẩn thân, trên Huyền võ cự hạm, Tô Phượng Trai hơi hoảng, Lưu Văn Bách cũng thế, chỉ Khâu Thần Lộc vẫn đĩnh bạt như thiết đinh.
"Oành!"
Sóng ấy trăm trượng vượt qua buồm Huyền võ cự hạm rồi giáng xuống, trận pháp phòng ngự tự khởi động, binh đinh hô vang, sóng biển vô cùng vô tận trôi qua, họ nhận thấy trên Thiên Xạ đảo có hỏa quang!
Hỏa quang càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần, có thống lĩnh tu vi tinh thâm nhìn ra: "Tôn Lập! Họ về rồi!"
Sóng gió ào ào, tám người bỏ thuyền lướt sóng vào, đến gần thì nhìn rõ Tôn Lập bình thường, Giang Sĩ Ngọc được Đông Phương Phù đỡ mới miễn cưỡng có thể hành động, một chân đầm đìa máu, suýt bị phế! Sùng Bá nhợt nhạt, hiển nhiên nội thương không nhẹ. Vai Sùng Dần băng lại, có máu rỉ ra...
Sáu Huyền võ cự hạm vang tiếng hoan hô, Khâu Thần Lộc thở phào, dặn: "Họ lên thuyền thì đưa mỗ tới gặp."
Tô Phượng Trai ngẩng nhìn trời, trong cơn bão tối om, y nhận ra trời cao ban ơn, mắt hơi ướt đi...

...
Mấy hôm sau, đội ngũ đông đảo từ Bắc Sơn quận về, Khâu Thần Lộc không thích bọn Tôn Lập, Tôn Lập cũng không thích y.
Khâu Thần Lộc cưỡi Độc nha trường mao tượng, bọn Tôn Lập cưỡi thiên túc trùng.
Tô Phượng Trai từ biệt bọn Tôn Lập để về Cổ Thiện băng nguyên - - linh thú sắp đến lúc sinh sản, y không thể bỏ lỡ.
Nhưng y để lại thiên túc trùng. Tám người tám gian phòng, chuẩn bị luyện chế Cửu đế mông đồng.
Cửu đế mông đồng này được gã tế luyện theo cách của đại hình chiến tranh pháp khí, làm từng phần rồi ráp lại, tất không thành vấn đề.
Từ Bắc Ô Hoàn đến kinh đô xa xôi, tu sĩ ở đây thực lực không cao, Khâu Thần Lộc còn phụng mệnh đón người dọc đường nên cứ cưỡi Độc nha trường mao tượng mà đi.
Mấy hôm nay bọn Tôn Lập đã chuẩn bị xong, tế luyện chín nhị phẩm linh thú thì gã phải đích thân động thủ.
Cửu đế mông đồng cần chín thần thú, trừ ra còn cần nguyên liệu khác phối hợp.
Tô Phượng Trai trước đó đưa cho gã Bích lân thiết tuyến chu, Lôi mục thôn nguyên hổ, Khiếu thiên cự linh viên và Quỷ văn cửu âm thú. Triệu Nhất Hùng đưa ra Ngũ hành cự giáp quy, còn con sau cùng gã bắt được ở Thiên Xạ đảo là Giao thủ thiết ngạc.
Cộng thêm Ô vân ma thiên cẩu, Đao lân thủy hổ ngư, Tam mục kim hoàn mãng, Lôi giác thôn vân thú và Song đầu hỏa ma hạt, tất cả là mười một nhị phẩm linh thú.
Có hai con dự trữ, gã được chọn lựa, cân nhắc xong thì bỏ Lôi mục thôn nguyên hổ và Khiếu thiên cự linh viên vào thú binh linh hoàn.
Hai nhị phẩm linh thú này vào là thành tứ cấp thú binh, còn hơn thú binh được gã dùng Thú thần ấn gia tăng.
Chín linh thú còn lại, Tôn Lập phất tay rút Vô tướng kim diễm từ Tam túc kim ô đỉnh ra tế luyện.
Cửu đế mông đồng không cần giết chết chín linh thú làm nguyên liệu. Thực tế pháp khí này mười phần quái dị, tổ hợp chín linh thú lại, giữ nguyên thân thể và thú hồn rồi luyện chế theo pháp môn đặc thù.
Ví như Tôn Lập dùng Bích lân thiết tuyến chu là trụ của Cửu đế mông đồng, nhờ vào loại tơ đặc thù này mà đưa mệnh lệnh đi khắp Cửu đế mông đồng.
Đao lân thủy hổ ngư và Ngũ hành cự giáp quy đều phòng ngự lực hơn người nên làm vỏ sẽ kiên cố vô cùng, chống nổi sóng gió.

Như song đầu hỏa ma hạt có thể ẩn trong thân thuyền phun độc hỏa ra.
Quá trình luyện chế cực kỳ chậm, Tôn Lập không thể hoàn thành ngay, mười ngày sau gã xuất quan thì Cửu đế mông đồng mới có hình hài, dung hợp xong chín linh thú.
Lúc đó đội ngũ tới Hỏa Phong thành trứ danh ở Ô Hoàn, Khâu Thần Lộc hạ lệnh nghỉ ba ngày rồi xuất phát.
Tôn Lập ấm ức, dọc đường không hề nguy hiểm, tất cả đều là tu sĩ thì không mệt mỏi, nghỉ ngơi làm gì?
Tối hôm sau, một cỗ xe ngựa quý giá có dấu hoàng thất, được Hỏa Phong thành thành chủ cung kính đi cùng đến chỗ Khâu Thần Lộc.
Ngày thứ ba, đội ngũ tiếp tục xuất phát.
Giang Sĩ Ngọc hiếu kỳ xem trong xe là ai, Tôn Lập thì thản nhiên, việc không liên can thì quan tâm làm gì? Nhất là lúc quan trọng này.
Hôm đó khi qua một ngọn núi lớn, cỗ xe ngựa hoa lệ dừng lại.
Cỗ xe ở giữa đội ngũ, chung quanh có Độc nha trường mao tượng bảo vệ, đủ biết người trong đó thân phận tôn quý. Xe dừng là cả đội ngũ dừng theo.
Rèm xe được một bàn tay ngọc nõn nà vén lên, giọng nói mềm oặt vang vọng: "Gọi Khâu Thần Lộc tới đây."
Thống lĩnh trên Độc nha trường mao tượng đi ngay.
Tô Phượng Trai cũng phải gọi Khâu Thần Lộc là "Tướng quân", nữ tử lại gọi tên, thủ hạ thống lĩnh không hề bất mãn.
Giang Sĩ Ngọc đứng trên lưng thiên túc trùng lại càng hiếu kỳ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui