Khối lập phương trên sàn đấu hiện ra một câu hỏi và câu thần chú, bọn học sinh phía dưới chưa kịp nhìn rõ thì đã nghe thấy Ambrose hét lên:
“Baubillious.” (ND - Bùa bắn sét)
Một tia sét từ đầu đũa thần bắn thẳng vào đầu cái hình nhân.
“Uỳnh.”
Cả cái đầu nổ tung thành muôn mảnh, không những vậy, trong không khí vẫn còn mấy tia sét nhấp nháy. Bọn học sinh phía dưới bị ảnh hưởng, một số đứa lông tóc dựng ngược lên, hướng về phía sân khấu, trông không khác con nhím một chút nào.
“Mời Câu lạc bộ Sáng chế.”
Đứng bên cạnh Ambrose, Takagi ngay tức khắc nói:
“Gillyweed (Cỏ mang cá).”
“Câu trả lời chính xác, Câu lạc bộ Sáng chế được hai mười điểm.” Giáo sư hiệu phó nói.
Lập tức số điểm của Invention Club tăng lên 138.
Các đội khác vừa rồi cũng chưa kịp đọc xong câu hỏi đã bị tiếng sét và vụ va chạm thu hút sự chú ý, giờ bọn chúng mới thấy câu hỏi trên khối lập phương:
“Loại cỏ nào có khả năng giúp con người thở được dưới nước?”
Trong lòng chúng không tự chủ khẩn trường hẳn lên, vừa rồi quá nhanh, bọn chúng không kịp phản ứng.
Điều này cũng dễ hiểu, vì hầu như tất cả các đội đều sàn sàn điểm nhau, chỉ cần trả lời sai một câu thôi là bọn họ có khả năng bị loại, nhất là mấy đội tầm giữa giữa.
Nên bọn chúng chờ đọc xong câu hỏi rồi mới phát chú giành quyền trả lời. Ngược lại, Ambrose thì khác, tên này không cần đọc câu hỏi liên phát chú luôn, cậu ta tin tưởng Takagi một trăm phần trăm nên mọi chuyện còn lại dao cho cô bé.
Chỉ có một nhóm khác không làm vậy và cũng chẳng phản ứng gì, đó là Câu lạc bộ đấu tay đôi của Fayola.
Nhìn ra điều này, Ambrose càng thấy kì lạ. Cậu nghĩ trong phần thi này Fayola là đối thủ chính của cậu, vì cả hai đều rất nhanh trong việc ra chú, hơn đám còn lại rất nhiều.
“Trật tự… vòng thi vừa mới bắt đầu thôi. Các trò chuẩn bị cho câu hỏi thứ hai.”
“Một… hai… ba… Bắt đầu.”
“Evanesco.” (ND - Tiêu biến) Ambrose lập tức hét lên.
Một ánh sáng vàng ươm lao về phía hình nhân và không có vụ nổ nào diễn ra cả, cái hình nhân biến mất trong không khí như chưa từng xuất hiện qua vậy.
“Anh ấy hoặc cô ấy gọi là Animagus.”
Lần này, Takagi trả lời từ tốn hơn, sau lần đầu có thể nói cô bé có kinh nghiệm hơn, nên không cần phải nối nhanh, có tới ba giây lận.
Giáo sư Mcgonagall lại công nhận điểm cho đội của Ambrose, nhưng cậu vẫn chú ý tới Fayola, cô bé lần này vẫn không động vào đũa thần.
Đến câu thứ ba thì khác, Ambrose đang niệm chú:
“Colovaria.” (ND - Bùa đổi màu)
Thì một giọng nói quen thuộc vang vẳng trong tay Ambrose, là Fayola. Cô bé ra tay:
“Finite.” (ND - Bùa chặn)
Tia sáng đại diện cho bùa chú của Ambrose bị bùa chặn của Fayola chặn lại, đã vậy, bên cạnh Fayola, tên nam sinh hét lên:
“Colovaria.”
Trúng phép, cái hình nhân đang từ đen chuyển sang màu trắng. Thấy vậy, giáo sư Mcgonagall liền nói:
“Mời Câu lạc bộ Đấu tay đôi trả lời.”
Tên nữ sinh nhà Slytherin đáp lại:
“Đó là ngài Turoll Yester.”
“Chính xác. Câu lạc bộ Đấu tay đôi được 20 điểm.”
Cô gái này trả lời đúng cho câu hỏi ai là người sáng tạo ra câu thần chú phát xạ.
Bây giờ thì rõ rồi, Fayola đang đánh mặt Ambrose đây là, hai mắt tên này híp lại nói:
“Lần này để tới chặn Fayola lại, cậu chuẩn bị ra chú, còn Hermione thì trả lời.”
Takagi gật đầu, chỉ là Hermione không tự tin lắm nói:
“Nhưng mà anh Ambrose, em nghĩ mình không đủ…”
“Không, em cứ trả lời câu nào mình biết, nếu không biết thì vẫn còn ba giây để anh và chị Takagi đọc câu hỏi và trả lời, nên yên tâm. Tin vào mình chứ.”
“Em rõ rồi.”
Trong khi Ambrose và đội của mình thay đổi chiến thuật thì các đội khác nhìn ra mánh khóe của Ambrose và Fayola rồi, bọn chúng thầm chửi mình ngu quá, đầu tiên phải giành quyền trả lời trước chứ.
Thế là câu lạc bộ nào đẩy ra người niệm chú nhanh nhất ra để dành quyền trả lời.
Ở vị trí chủ trì, giáo sư McGonagall có vẻ hơi thiên vị bốn đội kia, nên chỉ khi bọn họ chấm dứt việc bàn luận, bà mới nói:
“Câu hỏi thứ tư chuẩn bị.”
“Một… hai… ba… Bắt đầu.”
Lần này, Ambrose và Fayola không nói gì mà cùng ý tưởng, cả hai chia đũa phép ra nói:
“Finite.”
“Cascading Jinx.” (ND - Bùa chồng chất: Dùng để đánh nhiều mục tiêu cùng một lúc)
Có điều, mục tiêu của cả hai không phải là đối phương mà là bốn câu lạc bộ khác, Ambrose và Fayola đều nghĩ dành việc tiếp theo cho người ở bên cạnh.
Mặc kệ bốn tên Chủ tịch bốn câu lạc bộ bị bỏ bùa, Takagi cùng với tên nam sinh đệ của Fayola cùng hô lên:
“Engorgio.” (ND - Bùa phóng to)
Không biết ai đánh trúng mục tiêu trước, đám học sinh chỉ thấy hình nhân bị phình lên to hơn hai mét mới dừng lại.
Cả lũ đều nhìn về phía giáo sư McGonagall trọng tài chờ bà công bố:
“Mời đại diện Câu lạc bộ Sáng chế trả lời câu hỏi.”
Hermione vốn rất thích được gọi lên trả lời câu hỏi nhưng bây giờ không hiểu sao cô bé thấy sợ, con nhóc giật bắn mình lắp bắp nói:
“Thưa giáo sư, câu… câu trả lời của trò là… là không.”
Bà giáo sư ánh mắt lăm le nhìn Hermione, khiến cô bé thấy sợ.
“Không lẽ mình trả lời sai.” Hermione bất an nghĩ.
Cũng không phải, bà giáo sư khuôn mắt vốn nghiêm túc nay hơi dãn ra nở nụ cười nói:
“Giỏi lắm. Câu trả lời chính xác. Hai mười điểm cho Câu lạc bộ Sáng chế.”
Nghe vậy phản ứng đầu tiên của Hermione là xoa ngực thở phào, xong mới vui sướng hét lên, ôm một cái với anh Ambrose và chị Takagi bên cạnh.
“Em đúng rồi…”
….
Phía bên kia, tên nam sinh cúi đầu nói:
“Xin lỗi chủ tịch, tôi thua.”
“Không sao, Takagi không phải dang vừa. Ngươi cố gắng rất nhiều rồi.”
“Vâng ạ.” Tên này trong lòng thầm giận chính mình vô dụng, có lỗi với toàn đội khi bở lỡ cơ hội vừa rồi.
Về phía Fayola, cô bé không để trong lòng chuyện này, tuy cậu học sinh bên cạnh Fayola là người giỏi nhất trong Dueling Club (chỉ sau cô), nhưng Takagi lại khác.
Takagi là người được Ambrose và Fayola gọi vào hội, làm sao kém được, nếu mấy thành viên Câu lạc bộ Đấu tay đôi được Fayola thỉnh thoảng chỉ bào thì Takagi là do cô chính mình dạy dỗ hai năm trời, nên cô rất hiểu rõ người ‘học trò’ kiêm bạn thân này.
Nghĩ xong, Fayola nói với hai đồng đội:
“Lần sau để ta tham gia, hai ngươi chỉ cần trả lời tốt câu hỏi là được.”
“Vâng ạ.” x2.
=== Câu hỏi thứ 5 ===
Mấy tên Chủ tịch của ba câu lạc bộ bị chặn lại chú ngữ bất bình nói:
“Thưa giáo sư… điều này là không công bằng, Ambrose và Fayola bọn họ chặn lại phép thuật của bọn trò… bọn họ chơi không được sạch sẽ lắm.”
Mấy tên khác không yếu thế lên tiếng:
“Phải thư giáo sư, thế này thì khác gì đang chạy đua thì ngang chân đâu, đáng lẽ ra về nhất nhưng bị thằng về hai ngáng chân nên về bét… không công bằng.”
“...”
Đám đông bên dưới cũng có vài tên trong bốn câu lạc bộ này, thấy thành viên của mình bị chơi xỏ lên bức xúc nói:
“Đúng vậy… thư giáo sư McGonagall bọn họ chơi vậy là không đẹp..>”
“Phải phái đó…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...