“Mỗi câu hỏi sẽ có mười giây để suy nghĩ và trả lời, nếu học sinh trả lời đúng ở giây thứ mười thì sẽ ghi cho đội của mình mười điểm, tương tự trả lời đúng ở giây thứ chín, tám, bảy,... thì điểm số sẽ dần hạ xuống. Nếu hết thời gian thì không được điểm nào.”
Bà giáo sư lại hỏi sáu đội chơi một lần nữa:
“Các trò đã hiểu luật chơi vòng một chưa?”
“Chúng em hiểu, thưa giáo sư.” x 18.
Bà giáo sư như bị ảnh hưởng sôi động của bầu không khí cuộc thi, nên giọng nói đầy sức lực nhìn về phía Ambrose ba người nói:
“Good. Theo bốc thăm từ trước, đội của Câu lạc bộ Sáng chế sẽ lên thi đầu tiên. Mời các trò cử đại diện.”
Ambrose nghe xong gật đầu với Takagi một cái, cô bé lập tức cười duyên dáng bước lên phía trước nói:
“Trò sẽ thay mặt Invention Club thi đấu vòng này.”
Bên dưới các học sinh thấy trận đấu sắp bắt đầu lên hoan hô một tràng pháo tay cho Takagi, các cổ động viên của câu lạc bộ không ngừng hô vang:
“Invention Club...” xN
“Invention Club...” xN
Giáo sư McGonagall vung tay một cái, thì đúng ở cái vòng tròn trung tâm đột nhiên xuất hiện một khối lập phương bằng ánh sáng khổng lồ lơ lửng giữa sàng đấu, bên trên mỗi mặt của hình lập phương ghi tên của sáu đội thi cùng số điểm của họ bên dưới.
Tiếp phía dưới có một dòng chữ rất to: VÒNG MỘT.
Bà giáo sư nói:
“Ta bắt đầu đọc câu hỏi, trò đã chuẩn bị xong chưa trò Takagi.”
“Em sẵn sàng.”
“Tốt. Bắt đầu. Câu hỏi số một: Cuộc nổi dậy lần đầu tiên của yêu tinh diễn ra năm nào?”
“Năm 1689.” Takagi không cần chờ tới nửa giây nói luôn.
“Chính xác.” Bà giáo sư nói.
Ngay lập tức, dòng chữ trên bốn mặt khối lập phương khổng lồ trên đầu Takagi biến đổi, cụ thể hơn là phía dưới dòng chữ ‘Invention Club’ từ số không nháy lên thành số mười.
“Câu số hai: Khi niệm Bùa trục xuất (Banishing Charm), ta khua đũa thần sang bên trái hay bên phải?”
“Cả hai bên.” Không cần suy nghĩ, Takagi hét lên.
“Chính xác.”
“Câu số ba: Cách nhận biết Acholo Horemy (tên một loại thảo dược) trong buổi tối là gì?”
“Sử dụng bột Goom. Nó khiến Acholo Horemy tỏa ánh màu cam khi tiếp xúc.”
“Chính xác…”
“Câu số bốn: …”
“Chính xác.”
…
“Câu số mười hai: Chòm sao Nhân Mã (Centaurus) ở phía bắc hay phía nam chòm sao Nam Ngư (Piscis Austrinus) trên bản đồ sao của Nicolas Louis de Lacaille?”
“Phía đông.” Takagi vẫn giữ vững phong độ nói.
“Chính xác. Thật quá xuất sắc.” Giáo sư Mcgonagall không khỏi khen ngợi nói.
Rồi bà tuyên bố:
“Trò Takagi, đại diện cho Câu lạc bộ Sáng chế trả lời đúng tất cả mười hai câu với tổng số điểm là Một trăm mười tám điểm (118).”
Đám học sinh phía dưới vẫn chưa kịp hồi phục, vừa rồi cứ khi giáo sư Mcgonagall đọc xong câu hỏi thì Takagi cô bé trả lời ngay.
Bọn chúng còn chưa kịp nghe xong câu hỏi nữa, cùng lúc lòng với nghĩ xem kiến thức đó ở lĩnh vực nào, là về Bùa chú, Lịch sử ma pháp, Sinh vật huyền bí… hay gì đó.
Cả đám nghe xong bà giáo sư tuyên bố mới theo ý thức vô tay, nhưng khi hiểu ra ý nghĩa con số 118 điểm thì không kìm nổi nhảy lên hoan hô.
Nhất là đội anh em sinh đôi Weasley, bọn chúng hét toáng lên:
“Takagi vô địch.”
“Invention Club vô địch… ha ha…”
….
Bên cạnh Ambrose, Hermione nhảy tưng tưng nói:
“Chị Takagi gỏi quá… chúng ta vòng này thắng chắc rồi.”
Chờ đến khi cô bé về vị trí, Hermione chạy tới ôm Takagi một cái, chia vui cùng.
Bên cạnh các đội khác nhìn Takagi đầy vẻ khâm phục, bọn chúng không có lý do gì để cảm thấy ghen tỵ, cả bọn chỉ mang một chút ước ao. Trong lòng thầm quyết định không từ bỏ, không chịu thua.
Bà giáo sư phó hiệu trưởng sau một phút mới ổn định lại đám khán giả, bà nói:
“Tiếp theo, xin mời đại diện của Câu lạc bộ Quang huy.”
Bà giáo sư vừa dứt lời, một học sinh năm lớp bảy bước tới, hắn ta tên là Gemma Farley, Huynh trưởng của nhà Slytherin đồng thời cũng là Chủ tịch nam sinh Hogwarts.
“Câu hỏi số một: Làm thế nào để chế phục một con Kiwi Kawi nổi điên…?”
…
Vòng một diễn ra rất nhanh chóng, chỉ sau hai mười phút năm đội còn lại đều hoàn thành phần thi của mình.
Bảng xếp hạng hiện tại bây giờ là:
“NO 1: Câu lạc bộ Sáng chế (118 điểm)
NO 2: Câu lạc bộ Đấu tay đôi (110 điểm)
NO 3: Câu lạc bộ Biến hình (98 điểm)
NO 3: Câu lạc bộ Quang huy (98 điểm)
NO 4: Câu lạc bộ nguyệt quế (96 điểm)
NO 5: Câu lạc bộ Sinh vật kì bí (90 điểm)
…
Sau khi công bố, bà giáo sư lại đứng ra giữ ổn định đại sảnh đường:
“Trật tự… bây giờ chúng ta bắt đầu vòng thi thứ hai, đây là cơ hội cuối cho các đội nếu không muốn bị loại sớm.”
“Vòng này sẽ có mười tám câu hỏi, mỗi câu hỏi trả lời chính xác dành được 20 mười điểm, trả lời sai bị trừ mười điểm. Tất cả các đội muốn giành được quyền trả lời phải niệm chú đúng câu thần chú cho trước, trong mỗi câu hỏi và bắn trúng vào mục tiêu trước mặt.”
Nói rồi, bà giáo sư lại vung bàn tay lên một cái, ở giữa sân thi đấu đột nhiên xuất hiện một hình nhân có kích thước tương đương với người thật. Nó nằm ở dưới khối lập phương ánh sáng đó.
“Các trò chỉ có ba giây để nói lên đáp án của mình sau khi giành được quyền trả lời câu hỏi. Bây giờ, các trò có một phút để thảo luận trước khi vòng thi thứ 3 bắt đầu. Thời gian đếm ngược một phút bắt đầu.”
Dừng một chút bà giáo sư nói tiếp:
“Và các trò nhớ không được dùng phép thuật đánh vào nhau.”
Bà giáo sư nói xong, khối lập phương trên đầu bọn họ bắt đầu đếm ngược từ sáu mươi về không, các đội mau chóng xúm lại với nhau bàn bạc.
Tại vị trí của Câu lạc bộ Sáng chế, Ambrose là người đầu tiên nêu ý kiến:
“Các câu hỏi lần này chắc chắn sẽ khó hơn rất nhiều vòng một. Cậu có chắc trả lời tất cả không?”
Hermione hiện giờ không khác gì một linh vật trong đội (chỉ để làm cảnh), cô bé hiểu được mức độ khó khăn của vòng này, ánh mắt lo lắng nhìn chị Takagi.
Ngược lại với tâm trạng của cô bé, Takagi tỏ vẻ tự tin nói:
“Không sao. Việc của cậu là làm sao giành quyền trả lời là được, theo mình mấy câu đầu sẽ vẫn ở trình độ vòng một, sau đó mới khó dần, nên chúng ta phải nắm chắc mấy câu này, chỉ cần trả lời đúng bốn ba câu thôi là ta sẽ vào vòng trong.”
“Ừ, việc này giao cho mình.” Ambrose cầm đũa thần trong tay nói, rồi cậu bé nhìn Hermione nói:
“Hermione, nếu trả lời được câu nào thì cứ bảo chị Takagi nhé, không cần phải ngại, em cũng là một phần trong đội.”
“Vâng, em biết.” Hermione làm tư thế quyết tâm nói.
Sau đó Ambrose đưa mắt nhìn sang các đội đối thủ, bọn này ai nấy trông đều căng thẳng, lo lắng, chỉ có Fayola bên kia. Ambrose cười nhẹ chào cô bé, Fayola cũng đáp lại bằng một nụ cười thần bí xinh đẹp.
Nhưng không hiểu sao cậu có một cảm giác rùng mình, một dự cảm không tốt chút nào đến với Ambrose.
“Không lẽ Fayola có âm mưu gì?” Ambrose thầm nghĩ.
Nhưng nhân vật chính của chúng ta không có thời gian dài nghĩ về chuyện này, giáo sư Mcgonagall đan lên tiếng:
“Thời gian kết thúc, các tuyển thủ chuẩn bị. Câu hỏi và Câu thần chú sẽ cùng hiện lên trên khối lập phương trước mặt các đội, ta sẽ đếm tới ba.”
“Một… hai… ba… Bắt đầu.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...