Bắc Phiệt môn
Tại vị trí đại điện của Bắc Phiệt môn có một đại hán dáng vóc oai hùng ngồi tại vị trí chủ tọa.
Tuy hắn ngồi nhưng lại nhắm nghiền mắt, sau khi nghe đám người phía dưới bẩm báo xong hắn mới chậm rãi mở mắt lên tiếng nói: “Ngươi nói toàn bộ người của Tôn gia đều đã bị đám người Thiên môn toàn diệt?”.
“Bẩm … bẩm tông chủ, đúng là như vậy, tin tức truyền về nói là một thiếu niên gọi Lăng Huyền Thiên ra tay” tên bẩm báo có chút lo sợ, tuy tông chủ không thể hiện ra mặt nhưng tông môn nhiều người chết như vậy sao hắn có thể không tức giận đây.
Chưa kể trong đó có ba vị bán thần cảnh cùng Tôn Tằng Minh thánh tử có cơ hội đến Trung châu cạnh tranh nhất đều bỏ mạng rồi.
“Tông chủ, chuyện này cũng không thể trách bọn họ được, tên tiểu tử kia ngay cả chân thần đều có thể chém giết.
Bắc Phiệt môn lại có ai có thể bình an trở về đây” một lão giả râu tóc trắng xóa hướng về phía đại hán nói, lão giả này đúng là Hàn Bắc Huyên từ Bắc thành trở về.
Còn đối đại hán ngồi tại vị trí chủ tọa đúng là Mạc Khải U, tông chủ của Bắc Phiệt mô, tu vi của hắn đúng là một vị trung giai bán thần cảnh.
Tuy hắn không phải là người của Tôn gia hay Hàn gia, nhưng Bắc Phiệt môn thần linh đều là từ Thánh Phiệt môn tiến đến, cũng không có người của hai nhà.
Khi bọn họ tuyển chọn tông chủ cũng chỉ chọn lựa người có tu vi cùng thiên phú, vì vậy mà hai nhà tuy có thể không chế nhiều mặt của Bắc Phiệt môn nhưng lại không thể làm quá phận.
Bởi vì thần linh mới là người có thực lực mạnh mẽ nhất tại đây, mà bọn họ đều ủng hộ Mạc Khải U nên cũng không có người dám làm trò.
Mạc Khải U nghe Hàn Bắc Huyên nói thì ánh mắt thâm ý nhìn hắn.
Thân là tông chủ Bắc Phiệt môn Mạc Khải U tất nhiên biết Tôn - Hàn hai nhà tranh giành, lần này Tôn gia ăn thiệt thòi lớn, Hàn gia chắc chắn là đang nở hoa trong bụng.
Tuy hắn không phải người Tôn gia, nhưng thân là tông chủ hắn tất nhiên phải lo nghĩ cho tông môn, lần này Tôn gia ăn thiệt thòi rất có thể bọn họ sẽ không bỏ qua.
Hẳn là không bao lâu sẽ hướng hắn đòi Bắc Phiệt môn lần nữa ra quân đi, đúng là nhức đầu.
“Bẩm tông chủ, Tôn trưởng lão cầu kiến!” đúng lúc này một tên người hầu chạy vào hướng Mạc Khải U hành lễ nói.
“Bảo bọn họ sự việc này tạm ngừng tại đây, ta sẽ hỏi ý kiến thần linh sau đó ra quyết định” Mạc Khải U nhẹ phất tay nói, sau đó trực tiếp đứng dậy rời đi.
Hắn thừa biết đám người Tôn gia đến là vì chuyện gì, chính vì vậy mà hắn mới mang thần linh ra nhằm uy hiếp bọn họ một chút.
Sự tình này hắn tất nhiên phải suy nghĩ kỹ càng.
Tại một tòa hang động đen như mực, bên trong có một nam tử đang ngồi xếp bằng, trên người hắn có từng luồng khói màu trắng như có như không tản ra tựa như đang ngăn cách bản thân cùng với thế giới bên ngoài vậy.
“Trịnh Dương, lần này ngươi lại đoán đúng rồi!” một nữ tử từ đằng xa đi tới hướng nam tử kia nói, nàng không phải người khác đúng là Hạ Như Ân.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ là nàng tử kia cũng không trả lời nàng, Hạ Như Ân dường như đã biết trước việc này cũng không quá ngạc nhiên.
Nàng biết Trịnh Dương có thể nghe thấy lời nàng nói, chỉ nàng hắn đang tu luyện nên cũng sẽ không trả lời.
Hơn nữa khi hình phạt diện bích tiến hành, không gian bên trong sẽ bị phong cấm, âm thanh không thể truyền ra bên ngoài nên cho dù hắn có trả lời nàng cũng không thể nghe thấy.
Bất quá không quan trọng, ngày nào nàng cũng sẽ đến cùng Trịnh Dương trò chuyện, đây dường như đã trở thành thói quen của nàng rồi.
Tất nhiên trừ những ngày nàng đến Bắc thành xem một màn kia.
Bên trong hang động, Trịnh Dương cũng không để ý đến Hạ Như Ân bên ngoài, bởi vì hắn đang lĩnh ngộ Không Linh Phá Thần Quyết đến giờ phút quan trọng.
Không Linh Phá Thần Quyết chia làm Phá Thánh - Phá Thần - Phá Không ba cảnh giới.
Tu luyện thành Phá Thánh có thể giúp người có Không Linh Thánh Thể đột phá thánh cảnh, cũng không cần phải câu thông thiên địa địa linh khí như những nhân sĩ tu luyện khác.
Phá Thần cảnh, cũng không cần đến khi đột phá thần cảnh mới có thể tu thành, mà tại thánh cảnh cũng có thể cảm ngộ được Không Linh pháp tắc.
Không Linh pháp tắc cũng không thuộc thiên địa pháp tắc, mà là do Không Linh Đạo Tổ tự tay sáng lập, vì bản thân mà chế thành pháp tắc riêng biệt gọi là Không Linh.
Ngộ ra Không Linh pháp tắc có thể giúp người tu luyện không chịu ảnh hưởng của pháp tắc trong thiên địa, điều kiện tiên quyết là ngươi cùng đối phương thực lực chênh lệch không nhiều.
Hơn nữa Không Linh pháp tắc của ngươi cảm ngộ cũng phải không thua kém đối phương quá nhiều.
Tất nhiên mọi thứ trên đời đều có lợi - hại, Không Linh pháp tắc chính vì không thuộc pháp tắc cơ bản trong thiên địa.
Vì vậy ngươi cũng không thể giống như người khác mượn nhờ linh khí cùng pháp tắc trong thiên địa, cho nên số lượng thánh lực cùng thần lực ngươi tu luyện phải nhiều hơn người khác rất nhiều.
Còn về Phá Không, thì chỉ có thể đạt thần cảnh tối cao mới có thể tu thành, Trịnh Dương cũng không quá để ý đến nó.
Bây giờ hắn đang chăm chú đến Phá Thần, bởi vì hắn cấp thiết cần ngộ ra Không Linh pháp tắc, nếu không hắn cùng người tranh đấu sẽ không có mấy lợi thế.
Hơn nữa cũng không thể trở về Phi Linh thành báo thù, cùng với hướng đến Trung châu thực hiện lời hứa với Lăng Huyền Thiên.
“Thiên địa vạn pháp, không gì không giải, Không Linh trảm căn.
Phá!” đúng lúc này Trịnh Dương nhẹ hô lên một tiếng.
Theo đó vô số khí màu nâu đen từ trong cơ thể hắn tản ra, thân thể hắn cũng có vô số giọt nước ngưng tụ.
Kỳ lạ là những giọt nước này vô cùng hôi, sau khi nhưng giọt nước này từ thân thể hắn tràn liền bỗng nhiên tan biến, thay vào đó là vô số sương mù màu trắng xuất hiện đem Trịnh Dương bao phủ lại.
“Trọc khí, Trịnh Dương lại có thể tự mình tẩy tủy sao?” Hạ Như Ân hai mắt mở to nhìn về phía nam tử trong hang động.
Nàng đường đường là thánh nữ, được Hàn gia chiếu cố tất nhiên biết được nhiều thứ.
Trọc khí là khí tức mà con người khi tu luyện do hấp thu quá nhiều thiên địa linh khí chưa thanh lọc mà thành, sẽ ảnh hưởng đến việc phát triển cũng như cơ thể của ngươi sau này.
— QUẢNG CÁO —
Chính vì thế mà người tu luyện thường sử dụng đan dược hoặc linh thảo có tính tẩy rửa để thanh lọc lại cơ thể sau một thời gian tu luyện nhất định, nàng cũng thường xuyên làm như vậy.
Chỉ là những việc này cũng không thể làm thân thể sạch sẽ như mới được, bởi vì cũng chỉ có trẻ sơ sinh là không nhiễm trọc khí mà thôi.
Cho dù là thần linh cũng sẽ có trọc khí trong cơ thể, nhưng thân thể của bọn họ được lôi kiếp cùng pháp tắc tẩy rửa, nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bây giờ Trịnh Dương không sử dụng đan dược hay sử dụng ngoại lực, lại có thể tự mình thanh lọc, hơn nữa còn có thể tẩy tủy phạt cơ để thân thể như lúc mới sinh sao nàng có thể không khiếp sợ đây.
~ đùng đoàng đùng đoàng ~
Đúng lúc này trên bầu trời có từng đoàn lôi vân kéo đến, cùng với đó trên không trung tại Bắc Phiệt môn có vô số tia chớp hình thành.
Những tia chớp này số lượng có đến ngàn vạn, đang xoay tròn lại trên đỉnh hang động nơi Trịnh Dương tu luyện.
“Chuyện gì xảy ra? Tại sao lại có nhiều lôi điện như vậy?”
“Chẳng lẽ Bắc Phiệt môn có người phá thần cảnh?”
“Là ai? Rốt cuộc là ai?”
…..
Một nơi nào đó bên ngoài Ngũ Hành giới …
Tại một tòa nhà nhỏ trên mặt hồ, có một lão già râu tóc bạc trắng, đang ngồi nhắm mắt câu cá.
Bỗng nhiên, lão già từ từ mở mắt nhìn xuống hồ cá sau đó nhẹ lẩm bẩm: “Vạn năm chờ đợi rốt cuộc lại có người ngộ ra Không Linh pháp tắc, hắc hắc lão phu thật chờ mong ngày ngươi chứng đạo đây”.
— QUẢNG CÁO —
Ánh mắt của hắn tuy nhanh nheo, nhìn rất vô thần nhưng khi hắn nhìn xuống hồ cá như là có thể nhìn xuyên vạn giới vậy, nếu có người tu đạo tại đây chắc chắn có thể nhận ra lão già này.
Hắn chính là Không Linh Đạo Tổ, người đã sáng lập ra Không Linh Phá Thần Quyết, cũng như là người đầu tiên chứng Không Linh chi đạo đột phá thiên đạo xiềng xích.
……
Ngũ Hành giới - Ngoại ô Bắc thành
“Một ngày này cuối cùng cũng tới” Lăng Huyền Thiên đưa mắt nhìn lên bầu trời nói.
Bởi vì Bắc Phiệt môn tuy nằm ngoài phạm vi Bắc thành, nhưng khoảng cách không quá lớn vì vậy mọi người đều có thể nhìn thấy vòng xoáy lôi điện tại không trung kia.
Mọi người đều cho rằng có người đột phá thần cảnh, nhưng Lăng Huyền Thiên lại biết đó là dấu hiệu có người tại thánh cảnh ngộ ra Không Linh pháp tắc.
Mỗi một người tại thánh cảnh ngộ ra pháp tắc đều sẽ dẫn xuất lôi kiếp, tuy nhiên từng loại pháp tắc khác nhau sẽ dẫn đến lôi kiếp khác nhau.
Như Hắc Ám pháp tắc mà La Khinh Sương ngộ dẫn đến tử lôi, các loại Ngũ Hành pháp tắc cũng sẽ có màu sắc lôi kiếp riêng, còn Không Linh pháp tắc sẽ dẫn đến lôi vân cùng bạch lôi.
Bạch lôi có thể nói là lôi kiếp có uy lực mạnh mẽ nhất, bởi vì chúng không chỉ đánh vào thân thể mà còn đánh vào thần hồn.
Một khi độ kiếp thành công, thì thân thể như mới không nhiễm uế khí của nhân gian, nhưng nếu độ kiếp thất bại không chỉ thần hồn cùng thân thể bị đánh nát.
Thậm chí cơ hội luân hồi cũng không còn, nghịch thiên mà đi há lại là sự tình dễ dàng.
Ngươi thành công thì không nói gì, nhưng khi thất bại thiên đạo sao lại có thể dung ngươi đây.
“Ca ca, là Trịnh Dương độ kiếp sao?” Tiểu Ánh có chút tò mò hướng Lăng Huyền Thiên hỏi.
Sở dĩ nàng hỏi hắn là vì trong mắt nàng ca ca nàng là một cái Tàng Thư Các, bất kỳ chuyện gì hắn cũng biết đến nha.
“Đúng vậy, bất quá đây chỉ là bắt đầu của hắn mà thôi!” Lăng Huyền Thiên nhẹ gật đầu nói..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...