Từ khi hắn bước vào nhà tắm đến bây giờ đã được một canh giờ rưỡi, cánh cửa nhà tắm được mở ra.
Cẩn Y đang đứng ở trước cửa trên tay của nàng là một bộ y phục mới.
Đập vào mắt nàng lúc này là một cơ thể trần truồng không quần áo khăn tắm được lau khô vắt ngang trên vai, sau khi được linh khí cải tạo thân thể nhìn hồng hào và săn chắc hơn.
Cái đầu nhỏ của nàng cúi xuống khuôn mặt ngượng đỏ bừng lên, hai tay che hết lại khuôn mặt bộ quần áo cũng rơi xuống.
Bàn tay Minh Triết từ từ tiến tới cả người nàng run nhẹ lên chẳng biết vì sao, nhặt bộ y phục dưới đất Minh Triết từ từ mặc vào.
Đôi mắt từ từ mở ra khuôn mặt nàng đã đỏ như trái táo nhìn thấy bộ y phục cạnh mình đã biến mất cùng với nam tử đang thay đồ trước mặt nàng nàng mới ý thức được nói: “Công tử để nô tỳ giúp.”
Y phục nhanh chóng được mặc xong, nàng bình tĩnh nói: “Công tử, cơm của ngài đã làm xong ngài thay xong có thể ra thưởng thức.”
Nàng làm bộ cáo lui rồi đi ra ngoài nhưng trên khuôn mặt vẫn còn chút ngượng ngùng.
Nghe đến cơm nhắc mới nhớ bây giờ hắn cũng hơi đói bụng từ rất lâu rồi hắn chưa có cảm giác này.
Bước vào phòng ăn Minh Triết thấy Cẩn Y đang đứng cạnh bàn ăn.
Nơi đây có tập tục kỳ lạ nếu phận làm nô mà ăn trước chủ nhân hoặc ăn mà không có sự cho phép cho phép của chủ nhân sẽ bị coi là bất trung, còn nếu nô bộc mà ngồi vào bàn ăn cùng chủ nhân thì được coi là bất nghĩa vì nô bộc với chủ nhân là cái gì quan hệ, đương nhiên phải có người trên kẻ dưới rồi.
Biết được quy tắc ấy hắn cũng chẳng nói gì ngồi vào bàn ăn hắn cứ lặng yên ăn, bát cơm đầy nay đã cạn, bữa cơm canh tuy đạm bạc nhưng vẫn được Cẩn Y đảm bảo về chất dinh dưỡng một ít rau ăn cùng một đĩa thịt thêm một bát cơm gạo lứt đen nữa.
Biết Tuấn Hào rất thích ăn thịt nên nàng hôm nay đã nấu nhiều thêm một chút thịt lợn được ướp gia vị cẩn thận rồi rang lên khi còn bé món ăn này được mẫu thân của Tuấn Hào làm sau đó dạy lại cho nàng.
Gạo lứt đen thì hàm lượng đường thấp tốt cho sức khỏe.
“Ta no rồi, ngươi ăn đi.”
Hắn đứng lên bình tĩnh nói rồi đi vào phòng ngủ đĩa thức ăn cũng chẳng vơi đi nhiều.
Nhìn bóng lưng của người nam tử kia ròi đi Cẩn Y trong lòng cảm thán.
Đôi mắt nàng quan sát hắn từ khi hắn tiến vào cho đến lúc hắn rời đi dường như trong hắn có điều gì đó thay đổi mà nàng không biết được.
Vừa ngồi ăn nàng vừa nghĩ về hắn, hình ảnh hắn khỏa thân trước mặt nàng chẳng biết tại sao lại hiện lên.
Càng nghĩ về hắn khuôn mặt nàng càng đỏ ửng lên.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Ta đang nghĩ gì vậy.”
Nhưng khi nhìn đĩa thịt mà nàng mất công làm hắn ăn chẳng mấy miếng trong lòng nàng cũng có gì đấy nó khó chịu giống như trong tim có dằm vậy, ngắm nhìn đĩa thịt chẳng biết từ khi nào nước mắt lại trào ra nó cứ mãi không dừng lại, người chứ đâu phải cỏ cây, khi buồn thì khóc khi vui thì cười, trong đầu nàng lúc này hình ảnh căn bếp nhỏ có hai người đang nấu ăn.
“Nương người đang làm món gì vậy?”
“Thịt lơn rang đó Tuấn Hào khá thích món này con có muốn phụ không hai cha con kia cũng sắp về rồi.”
“Ừm được ạ.”
Giây phút đẹp căn bếp nhỏ chỉ có hai người đang nấu nướng ánh chiều tà chiếu qua căn cửa sổ nhỏ nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là quá khứ rồi, nàng khóc vừa ăn vừa khóc nước mắt cứ tuôn ra chảy mãi không ngừng.
Minh Triết lúc này đã bước vào trong phòng ngủ ở đây cũng không có một cái giường chỉ có một cái đệm sàn nhưng như vậy là đủ rồi.
Ngồi lên đệm hai chân khoanh lại hai tay kết ấn tạo thành tư thế kiết già, đôi mắt nhắm lại từ khi hắn sử dụng cơ thể này đến giờ hắn đã có thể nhanh chóng đi lại bình thường nhưng từ giờ cho đến cảnh giới thân thể tùy tâm thì vẫn còn một quãng đường dài.
Người có ba thân linh hồn, dây thần kinh, và xác thịt bên ngoài, đạt tới thân thể tùy tâm thì có thể tùy ý điều khiển cái xác thân bên ngoài theo ý muốn của mình.
Ban nãy khi đang tắm hắn đã mượn nhờ pháp môn đó để kiểm tra tư chất của thân thể này bây giờ hắn đang suy nghĩ có pháp môn nào phù hợp đối với thân thể này hay không.
Linh hồn là nơi để lưu trữ ký ức, hồn của hắn bây giờ tuy là tiên hồn nhưng cũng chỉ là con cọp giấy mà thôi, linh hồn bị tổn thương uy của tiên giả thì vẫn có nhưng còn bên trong thì chẳng có gì.
Nếu muốn khôi phục thì phải có các loại bảo vật giúp khôi phục hồn hoặc các vị phục hồn sư khi đó mới chân chính trở lại thánh hồn.
Minh Triết hắn cứ ngồi như vậy suy nghĩ cả một đêm khi hắn mở mắt ra thì bầu trời đã ửng sáng đôi chân tê vì ngồi như vậy quá lâu phải mất đến nửa canh giờ thì mới hồi phục lại được, bước ra ngoài bữa sáng đã được Cẩn Y làm cẩn thận, sau khi vệ sinh cá nhân xong bước vào bàn.
Bữa sáng nay có một bát cơm trắng cùng hai trái trứng chiên.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đứng bên cạnh nhìn hắn ăn trong lòng nàng có nhiều suy nghĩ từ đêm qua nàng đã phải mất một lúc mới có thể ngủ được đâm ra sáng nay dậy muộn bữa cơm sáng cũng chỉ có vậy thôi.
Theo trí nhớ của Tuấn Hào hôm nay là ngày khảo nghiệm tư chất để chiêu thu đệ tử của tông môn.
Khảo hạch này mở ra là để những đệ tử có xuất thân không tốt có cơ hội trở thành đệ tử trong tông môn còn đối với các tiểu thư công tử thì đây là một tràng mua danh kiếm tiếng.
Vì các tiểu thư công tử từ nhỏ đã được các vị trưởng bối khảo nghiệm tư chất đến bây giờ cũng chỉ làm thủ tục mà thôi.
Ăn xong bát cơm, lau miệng rồi đứng lên đi ra ngoài, chân bước tới của nhà hắn nghe thấy tiếng Cẩn Y từ trong vọng ra.
“Công tử hôm nay đi bình an.”
Vì đây là tông môn nên người nào cũng có thể gia nhập không phân biệt sang hèn, nhưng Cẩn Y thì không được không phải vì nàng làm nô mà là vì từ nhỏ nàng đã được tông môn kiểm tra tư chất vì tư chất không tốt nên cả đời dù tu luyện được nhưng thành tích cũng chẳng cao, nên vì thế tông môn mới để cho nàng làm nô.
Cha mẹ của Tuấn Hào cũng vì thương thân con gái tuổi còn nhỏ mà đi làm nô nên mới mua về danh nghĩa thì làm nô nhưng thực chất là để làm bạn với Tuấn Hào.
Cách Ngự Lang tông tổng bộ hai dặm là khu nhà ở của đệ tử trong tông, vô cùng rộng rãi nơi đây chia làm ba khu mái xanh dành cho ngoại môn đệ tử, mái vàng dành cho nội môn đệ tử còn mái đỏ thì dành cho các vị thân truyền đệ tử.
Ngự Lang tông tổng bộ được xây dựng ở tam phong sơn, nơi đây địa thế đặc thù một nhà ba của bắt nào được ta.Thỏ khôn thì có ba hang, ngự lang tông lão tổ khi đi du lịch thiên hạ thấy nơi đây địa thế đặc thù, dễ thủ khó công nên quyết định dừng chân, xây nên tổng bộ, sáng lập ra ngự lang tông từ đây.
Sở dĩ gọi nơi đây là tam phong sơn vì nơi đây có ba ngọn núi nằm gần nhau tạo thành một hình tam giác theo thứ tự là Mộc Như Sơn, Thủy Trong Sơn và Mộc Viêm Sơn.
Mộc Như Sơn vừa là tên của núi cũng vừa là tên của cây.
Cây gì mà chẳng giống cây, mình cao như núi thân cứng như sơn.
Sở dĩ gọi nơi đây là Mộc Như Sơn vì nơi đây mọc toàn cây sơn mộc.
Mỗi cây sơn mộc trưởng thành thường cao khoảng một trăm cho đến hai trăm mét thân cứng như đá những cây biến dị có thể cao đến hơn ba trăm mét.
Sơn mộc thường được dùng làm các công trình kiến trúc như nhà cửa, lâu đài.
Sơn mộc = Mộc Như Sơn
Núi gì mà chẳng có cây, vào trong mới biết trong đây có hồ.
Thủy trong sơn vô cùng đặc biệt nhìn từ bên ngoài không khác gì một người đàn ông với cái đầu trọc.
Cây cối chẳng mọc ở đây rủ nhau kéo rễ sang kia hết rồi.
Cây cối chẳng thể mọc ở đây dù có là một cây mới chuyển sang cũng nhanh chóng bị khô héo và chết vì trong lòng núi có một cái hồ.
Trong xanh tươi mát tuyệt vời, chỉ ngâm không uống nỗi buồn tự bay.
Nước trong hồ vô cùng thần kỳ chỉ cần ngâm trong nước mọi buồn bực trong lòng sẽ bị hồ hút hết nên thường gọi nó là buông bực thủy.
Sau một ngày hồ nước sẽ tự hấp thụ năng lượng của trời đất, của núi non để tẩy sạch chất bẩn và bù lại lượng nước đã mất vì thế mới có hiện tượng cây cối ở đây bị khô héo và không trồng được.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hồ này đã được ngự lang tông lão tổ mời một đại sư viêm đạo đến cải tiến và biến nó thành một hồ suối nước nóng nhưng công dụng thì không đổi.
Hồ này đa phần được các đệ tử trong tông và khách quý của Ngự Lang tông hưởng dụng nhưng khác với khách quý thì đệ tử muốn sử dụng thì phải giao nộp điểm cống hiến.
Và ngọn núi thứ ba là một trong những điểm tài nguyên quan trọng nhất của Ngự Lang tông.
Nhìn xa mà chẳng thấy cây, nhìn gần mới biết cây đây rất nhiều.
Mộc Viêm thụ vô cùng đặc biệt chỉ có thể trồng ở những nơi như Mộc Viêm sơn hoặc những nơi có thổ nhưỡng tương tự như vậy.
Ngự Lang tông có Mộc Viêm Sơn như sở hữu độc quyền nguồn cung ứng của Mộc Viêm thụ quang đây.
Lửa ơi lửa cháy ngập trời, tán cây cành lá bừng bừng phát ra.
Trung bình một cây Mộc Viêm thụ sẽ mất khoảng mười năm từ hạt giống cho đến khi trưởng thành.
Trước khi trưởng thành Mộc Viêm thụ nhìn không khác gì so với một cái cây bình thường nhưng sau khi trưởng thành toàn bộ các lá cây sẽ liên tục bị bốc cháy trong một trăm ngày sau khi lá cháy hết cây sẽ mọc ra khoảng mười quả sau đó chết đi, toàn thân Mộc Viêm thụ đều là bảo, thân cây thì có thể dùng làm vật liệu xây dựng tuy không cứng như sơn mộc nhưng lại thắng ở chỗ kháng lửa.
Quả thì dùng cho việc luyện đan hơn nữa, mộc viêm quả là thành phần không thể thiếu cho việc pha chế mộc viêm trà.
Một vị thi tiên khi đi qua đây đã làm một bài thơ:
Rìa tây có Lang tông.
Uy dũng và hùng mạnh.
Đứng lên dậy chiến khí.
Ngồi xuống thưởng danh trà.
Ngự Lang tông giàu vì Mộc Viêm thụ, sang vì Mộc viêm trà.
Giá thành của một bình mộc viêm trà nhỏ thôi nếu quy ra tài nguyên thì cũng đủ để một vị kim đan cảnh tu luyện một tháng.
Sang trọng và xa xỉ là như vậy nhưng để làm được một bình mộc viêm trà tốn vô cùng nhiều giai đoạn.
Ở giữa ba ngọn núi có một khu đất trống vô cùng rộng nơi đây là nơi đặt tổng bộ của Ngự Lang tông, nhìn từ xa đã thấy nơi đây vô cùng xa hoa và trang trọng.
Chỉ cần nhìn tài liệu xây dựng là biết toàn bộ đều được xây dựng bằng gỗ của cây viêm mộc bên dưới còn gia trì thêm vô số trận pháp.
Hôm nay ở nơi đây đang diễn ra đại hội tuyển chọn đệ tử cứ mười năm một lần lại diễn ra để thu nạp anh tài trong thiên hạ về Ngự Lang tông..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...