Vạn Cổ Tối Cường Tông


Chương 686: Khí vực áp chế tuyệt đối!
Thật xấu hổ khi giả trang thành kẻ cướp mà bị vạch trần.
Một đám cướp nữa lại xuất hiện, bọn họ bị xem là đệ tử của mình, điều này lại càng xấu hổ hơn!
Tâm trạng của Quân tông chủ đang rất tồi tệ!
Xoát! Xoát!
Lại có mấy chục tên áo đen xuất hiện đằng sau, số lượng nhiều lên đến cả trăm tên, bọn họ có một điểm chung là đều đeo mặt nạ quỷ dị!
Đây là thế lực Ám Tông nhiều lần nhắm vào mình!
Quân Thường Tiếu nhíu mày.
Bọn họ đến ngăn cản nhị công tử Đường gia, hay là đến ngăn cản mình?
Vù vù.
Gần trăm tên áo đen đứng thủ trên đường, toát lên bầu không khí âm u mờ ám, ngựa Vạn Lý Truy Phong ngạc nhiên dừng lại, chân bị dọa đến mức run rẩy!
Quân Thường Tiếu hiểu ra, bọn họ đến cản nhị công tử Đường gia!
Xoát! Xoát!
Bọn người Lý Thanh Dương cưỡi Cụ Phong Lang cũng không chịu nổi mà cấp tốc lao lại, bảo vệ tuyệt đối cho bốn xe ngựa!
"Đường công tử."
Quân Thường Tiếu trầm giọng nói: "Đây không phải là diễn tập!"
Đường Nhân lập tức ý thức được, bọn họ chắc chắn không phải đệ tử Vạn Cổ Tông, mà chính là cướp thật!
"Haizz."
Lắc đầu nói: "Khó khăn lắm mới ra được khỏi nhà, sao lại có nhiều chuyện như vậy?"
Quân Thường Tiếu nói: "Đường công tử là túi tiền hành tẩu, tất nhiên sẽ bị những người có ý đồ để mắt tới."
Tại đại lục Tinh Vẫn, quan trọng nhất là tư nguyên võ đạo, tiền có thể mua được những thứ này, vì vậy rất nhiều võ giả bí quá hoá liều mà đi cướp của những nhà phú hào.

"Người ngồi trong xe chính là nhị công tử Đường gia." Kẻ đeo mặt nạ cầm đầu nói.

Trong lòng lại đang lẩm bẩm, theo tin tình báo nói, lần này Đường gia đi Tây Nam Dương Châu không dẫn theo nhiều người, bây giờ sao lại có nhiều như vậy?

"Không sai."  
Đường Nhân nói: "Tại hạ Đường Nhân, có gì chỉ giáo?"
Kẻ đeo mặt nạ cầm đầu nói: "Chủ nhân nhà ta muốn bàn chút chuyện làm ăn cùng Đường công tử, phái lão phu đến đây mời ngươi."
"Thật xin lỗi."
Đường Nhân nói: "Đường mỗ còn phải đi Tây Nam Dương Châu thị sát công việc, tạm thời chưa có thời gian."
Những kẻ áo đen cản đường này còn âm trầm hơn đệ tử của Quân Thường Tiếu, nếu quả thật đi cùng bọn hắn, chắc chắn là một đi không trở về.

"Đường công tử."
Kẻ đeo mặt nạ lạnh lùng nói: "Xin đừng làm khó lão phu."
Đường Nhân nói: "Hãy hồi bẩm với chủ nhân nhà ngươi, nếu muốn làm ăn, có thể đến Đường gia trao đổi."
"Haizzz."
Kẻ đeo mặt nạ giơ tay lên, nói: "Đường công tử không phối hợp như vậy, đừng trách lão phu vô lễ."
Xoát! Xoát!
Gần trăm tên áo đen ở phía trước xông tới, bộc phát ra khí thế hung hãn, bỗng chốc khiến đoạn này đường này tràn đầy áp lực cực đoan. 
Sắc mặt mấy tên Võ Vương của Đường gia khó coi.

Trong nhóm người này có mấy tên Võ Vương bậc cao, khí thế cường hãn, chỉ dựa vào vài người của mình thì rất khó chống lại!
Đặc biệt là tên áo đen cầm đầu kia.

Với khí thế bao phủ kia, e rằng đã đạt tới Võ Hoàng!
Phái một đội ngũ như thế đến bắt cóc công tử, chắc chắn phải là một thế lực lớn có sức mạnh!
Haha!
Cơ hội tới rồi!
Quân Thường Tiếu nhún người nhảy lên, hạ xuống đỉnh xe ngựa, chắp tay đứng nói: "Ban ngày ban mặt mà dám ăn cướp, có còn vương pháp hay không!"
Động tác này, cử chỉ này —— cực kỳ đẹp trai!
Chúng đệ tử cong khóe miệng.


Vù vù ——
Toàn thân Quân tông chủ toát lên một uy lực dũng mãnh, giống như như hồng thủy lan tỏa ra bốn phía.

Gần trăm tên áo đen đeo mặt nạ đang lao tới bị bao phủ bỗng chốc đứng nguyên tại chỗ, dường như bị hóa thành khúc gỗ!
"Võ Hoàng!"
Kẻ cầm đầu ngạc nhiên nói.

Đường Nhân nói thầm: "Khí thế thật mạnh!"
Trong gia tộc cũng có cường giả Hoàng cấp, nhưng tỏa ra khí thế với trình độ như vậy, chí ít cũng phải là lục phẩm trở lên!
Tuổi tác Quân tông chủ không lớn mà lại có tu vi thâm hậu như thế, chả trách chỉ trong một khoảng thời gian ngắn lại có thể đưa một tông môn chưa có thứ hạng gì trở thành tông môn Tam Giáp.

Lần này tự mình tới thăm hỏi trước, hoàn toàn đúng đắn!
Vù vù —— ——
Khí vực hào hùng như mây đen kéo đến!
Kẻ áo đen cầm đầu muốn tháo chạy nhưng không kịp, cho đến bị khi bị bao phủ hoàn toàn, cơ thể hắn dần dần cứng đờ, cuối cùng không cách nào động đậy được!
Hắn là một tên Võ Hoàng nhị phẩm, nhưng ở trước mặt Quân Thường Tiếu, đừng nói là giao thủ, dù chỉ là đọ khí vực thôi cũng chịu không nổi!
Đây là ai?
Vì sao trên tình báo không nói đến!
"Phong tỏa hết khí mạch của bọn chúng cho bổn tọa!" Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.

Có kinh nghiệm lúc trước, hắn lo lắng bọn người áo đen này sẽ thi triển thuật độn tẩu để chạy thoát, cho nên phải dùng khí vực áp chế mạnh nhất.

"Vâng!"

Bọn người Lý Thanh Dương lần lượt bay ra.

Nhưng khi bọn họ sắp tới gần đám người áo đen che mặt kia đã thấy thân thể chúng giãn ra!
"Không hay rồi!"
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Trong khoảnh khắc, những tiếng nổ liên miên không dứt truyền đến từ trên đường, đồng thời từng đợt cuồng phong cuốn lên!
Đợi đến khi tất cả tiêu tan, chỉ nhìn thấy Tiêu Tội Kỷ mở hai tay ra, một bức tường đất dựng lên tứ phía, thành công giúp đồng môn ngăn cản sức công phá từ vụ nổ!  
"Tông chủ!"
Lý Thanh Dương nói: "Bọn họ tự nổ tung rồi!"
"Thật đáng ghét!"
Quân Thường Tiếu phẫn nộ không thôi, sau đó khóa linh niệm trên thân kẻ áo đen cầm đầu.

Mặc dù đối phương mang mặt nạ khó có thể thấy rõ tướng mạo, nhưng trực giác nói với hắn, giờ phút này tên đó đang cười một cách dữ tợn, chuẩn bị tự nổ!
Quả nhiên!
Cơ thể tên áo đen phình ra, tia sáng chói lọi lấp lóe!
Oanh ——
Mặt đất rung chuyển, cuồng phong gào thét!
Một tên Hoàng cấp tự nổ tung sinh ra uy lực vô cùng cuồng bạo, đến mức cây cỏ núi đá ngàn trượng xung quanh trong nháy mắt bị nghiền thành bột!
Nhưng bốn cỗ xe ngựa lại bình yên vô sự, bởi vì trước khi trận bùng nổ xảy ra, Quân Thường Tiếu sớm đã kết tụ bức tường khí phòng ngự, bảo vệ tất cả mọi người ở trong đó!
…...!
Vù vù!
Cuồng phong dần dần suy yếu, phía trước đường đi bị nổ tạo thành một cái hố sâu.

"Mẹ kiếp!"
Quân Thường Tiếu triệt tiêu bức tường khí phòng ngự, giận dữ chửi một câu.

Vốn cho rằng bắt được những tên áo đen đeo mặt nạ này là có thể tìm hiểu nguồn gốc thế lực tồn tại trong bóng tối, không ngờ rằng bọn họ bất thình lình tự nổ tung!
Nguyên lý tự nổ là khai thông linh hồn với linh hạch, từ đó nhanh chóng thiêu đốt năng lượng, tạo thành sức mạnh hủy diệt tu vi của bản thân.

Hậu quả cũng rất nghiêm trọng, hồn bay phách tán.


Quân Thường Tiếu có thể dùng khí vực khống chế bọn chúng không thể động đậy, lại không cách nào áp chế linh hồn, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng tự nổ tung.
Đương nhiên cũng là do chủ quan.

Nếu như ra tay vào thời điểm sớm nhất đánh bất tỉnh kẻ cầm đầu áo đen trước thì hắn sẽ không có cơ hội tự nổ tung.

"Haizz."
Quân Thường Tiếu lắc đầu.
Điều làm cho hắn suy sụp mà không thể chấp nhận nhất là, các ngươi muốn nổ thì tự nổ, tốt xấu gì cũng nên ném hết vàng bạc ra đây, lẽ nào để ta với đệ tử liếm túi sao!
Bây giờ thì tốt rồi, sau vụ nổ kia thì đến mảnh vải rách cũng không còn!
Đường Nhân từ trong xe nhảy xuống, nhìn cái hố sâu do vụ nổ tạo thành, nói: "Quân tông chủ, bọn họ là ai, sao lại có thể tự mình nổ tung mà không chút do dự như vậy?"
Loại hành vi tự nổ tung này, nếu như không có dũng khí tuyệt đối thì rất khó làm được!
"Có thể là thế lực Ám Tông." Quân Thường Tiếu nói.

"Ám Tông?"
Đường Nhân cau mày nói: "Loại thế lực này tồn tại ở chỗ tối, rất ít xuất hiện ở thế tục, vì sao lại muốn đến cướp Đường mỗ?"
Ngươi hỏi ta? Ta hỏi ai!
"Đường công tử."
Quân Thường Tiếu trịnh trọng nói: "Nơi đây không thích hợp ở lâu, mời theo bổn tọa trở về tông môn."
"Được."
Lại khởi hành lần nữa.

Mấy canh giờ sau, một đoàn người tiến vào Vạn Cổ Tông.

"Quân tông chủ."
Trong đại điện, Đường Nhân vừa ngồi xuống liền chắp tay cảm kích nói: "Đa tạ tương trợ, nếu không lần này Đường mỗ sợ là lành ít dữ nhiều."
"Ngươi và ta nếu như đã muốn làm ăn thì chính là bằng hữu, bằng hữu gặp nạn, Quân mỗ tương trợ là hợp tình hợp lý." Quân Thường Tiếu nói.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì phải cảm tạ đám thế lực Ám Tông kia đột nhiên ra tay, để hắn có thể ra tay cứu giúp như ý nguyện, kết thành mối lương duyên, chí ít cũng sẽ không đến nỗi xấu hổ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui