Vạn Cổ Tối Cường Tông


Chương 681: Diêu Mộng Oánh tàn bạo
"Đây…"
Bọn người Lý Thanh Dương trợn tròn mắt.
Ma khí tàn phá cực mạnh thân thể sinh ra nó, tiểu sư muội hút lấy toàn bộ, không những không có chuyện mà còn cười rất vui vẻ, chuyện này không thể tưởng tượng được!
Chờ chút!
Mọi người đột nhiên nghĩ đến, Diêu Mộng Oánh thức tỉnh Ma Thể Tiên Thiên trước!
Loại ma khí thẩm thấu cực mạnh này không cách nào đả thương tiểu sư muội, hình như cũng rất bình thường!
"Quên, quên mất!"
Lý Thanh Dương vỗ trán nói.
Vừa rồi tình hình quá loạn khiến hắn chợt quên mất vấn đề này.
Nhưng, Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt cũng không biết, Diêu Mộng Oánh không chỉ có thể coi thường ma khí, mà còn có thể hấp thu và chuyển hóa thành năng lượng!
Đây là chuyện sảng khoái không thể ngờ được!
Cũng khó trách sau khi hấp thu tiểu nha đầu vẫn cười rạng rỡ như vậy.
Nhưng vào lúc này, nơi xa lại truyền đến tiếng nổ.
Tiêu Tội Kỷ mở toàn bộ phòng ngự, liên tiếp đánh trả năm tên cận đỉnh phong Võ Vương đang điên cuồng đánh bom, dần dần lực bất tòng tâm.
Lại nhận một phen oanh kích, kết giới phòng ngự thực thể xuất hiện vết rách!
Oanh kích còn đang tiếp tục, bầu không khí càng lúc u ám hơn.
Đoàng ----
Kết giới phòng ngự hoàn toàn tan vỡ!
Không phải hắn không đủ mạnh, mà là trong sức mạnh của năm tên cường giả Tà Tông oanh kích có mang theo ma khí, nó có tác dụng ăn mòn phòng ngự!
Tiêu Tội Kỷ lùi nhanh về sau rồi hộc máu.
Hắn không có thời gian bận tâm thương thế, quay đầu nhìn, thấy bọn người Lý Thanh Dương sững sờ đứng nguyên tại chỗ thì hét lớn: "Ta sắp không trụ được nữa, sao các ngươi còn chưa đi!"
"Sư huynh, đừng hoảng."
Đột nhiên, bên cạnh truyền đến thanh âm nói: "Bọn họ giao cho ta."
Tiêu Tội Kỷ ngơ ngác, đờ đẫn quay đầu lại.
Tiểu sư muội chẳng biết lúc nào đã đứng trước mặt, hai bàn tay nhỏ hiện ra móng vuốt, một luồn khí u ám quỷ dị cuồn cuộn lan tràn ra, ánh mắt ngập tràn sát khí mãnh liệt!
"Đây…"

Tiêu Tội Kỷ bất chợt rùng mình.
Hắn thấy, tiểu sư muội đã mất đi dáng vẻ đáng yêu trước kia, hình như hóa thành một tên tiểu quỷ tới từ địa ngục!
Tông chủ Hắc Long Tà Tông và bốn tên Trưởng lão tấn công nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của tiểu nữ này, lại cảm nhận được ma khí còn tinh khiết hơn của mình thì trên mặt tự nhiên dâng lên vẻ sợ hãi.
Ma tu!
Nàng là ma tu!
Tay Diêu Mộng Oánh nắm rất chặt, mặt lạnh lùng nói: "Đả thương sư huynh ta, ngày hôm nay các ngươi đều phải chết!"
"Vù vù."
Ma khí sau lưng gào thét như đang tạo thành một cái lưới lớn, áp về phía năm tên cao thủ Tà Tông.
Chính tông ma khí!
Võ giả Hắc Long Tà Tông hoàn toàn không so được!
"Rút lui!"
Tông chủ Hắc Long Tà Tông hoảng sợ nói.
Nhưng, lưới ma khí lớn đã nhào tới phủ ngập phạm vi cực lớn, cũng cấp tốc bao vây bọn hắn lại.
Cùng lúc đó, một lực kéo cuồn cuộn mãnh liệt bạo phát làm cho thuộc tính ma khí trong cơ thể của bọn họ điên cuồng bị kéo đi.
"Xong, xong rồi."
Ánh mắt Tông chủ Hắc Long Tà Tông hiện lên tuyệt vọng.
"Aaaa."
Nhưng vào lúc này, một tên Trưởng lão bị ma khí bao phủ áp xuống truyền đến tiếng kêu thống khổ, thảm thiết, như xé nát tâm can!
Kia gọi là thân như ở địa ngục!
"Răng rắc, răng rắc!"
Tiếng xương cốt vỡ vụn truyền đến, từng khối máu bị nghiền nát dưới trướng ma khí.

"… "
Khóe miệng bọn người Lý Thanh Dương cong lên.
Những phần tràn ngập sự u ám kia quả thực như cối xay thịt!
Hự!
Hự!
Một tên Trưởng lão bị phân giải!

Thuộc tính ma khí bên trong cơ thể đều bị Diêu Mộng Oánh hấp thu, ánh mắt nàng hiện lên ánh sáng u ám càng thêm nồng đậm.
Vù vù.
Ma khí vẫn không ngừng co vào, không ngừng áp đến.
"Không…"
Còn lại ba tên Trưởng lão, bọn họ bị bao vây ở cùng một chỗ nên căn bản không có cách nào đào thoát, sau cùng bị ma khí nuốt chửng, năng lượng tự thân đều bị Diêu Mộng Oánh hút lấy toàn bộ!
Vù vù!
Cuồng phong nổi lên, tóc đen bị thổi lên.
Gương mặt non nớt của Diêu Mộng Oánh đã bị sự u ám thay thế.
Bọn người Lý Thanh Dương nhìn có chút rùng mình!
Đặc biệt là Tiêu Tội Kỷ.
Hắn gần Diêu Mộng Oánh nhất, cảm nhận được sự tàn bạo của ma khí thì trong nháy mắt dạng lên một cảm giác, tiểu sư muội trước mắt giống như biến thành người khác vậy.
Không phải người.
Mà càng giống ma!

Bọn người Lý Thanh Dương tận mắt nhìn thấy bốn tên cao thủ Tà Tông bị thuộc tính mà Diêu Mộng Oánh phóng thích mạt sát.

Nói thật, với trạng thái này của bọn họ, đơn độc đấu cũng chưa chắc có phần thắng!
Đây chính là Ma Thể Tiên Thiên à?
Đây chính là ma tu ư?
Đáng sợ!
Thật là đáng sợ!
Khó trách vạn năm trước danh môn chính phái ra lệnh giết ma!
Vù vù.
Ma khí u ám vẫn còn áp đến ép tông chủ Hắc Long Tà Tông từ tâm thái ngơ ngác đến run sợ.
Có lẽ tinh thần bị đả kích quá lớn làm hắn sinh ra ảo giác, nhìn thấy sau lưng Diêu Mộng Oánh tràn ngập ra ma khí, dần dần hóa thành một bóng đen khổng lồ, lộ ra khí tức không cách nào chống lại!
"Xọat!"

Bóng đen đột nhiên mở ra mắt ra, lấp lóe ánh sáng đỏ thẫm, giống như ma vương đang ngủ say trong bóng tối đột nhiên thức tỉnh, phát ra khí tức như có như không làm tông chủ Hắc Long Tà Tông đang hô hấp thì nhanh chóng ngừng lại!
"Phù phù!"
Hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống, âm thanh run rẩy cầu xin: "Ta… ta nguyện làm là nô bộc cho người, xin tha cho ta… ta một mạng… "
"Đả thương sư huynh ta."
Mái tóc đen của Diêu Mộng Oánh bay lượn, tựa như rơi vào trạng thái tàn bạo, nói: "Ngươi phải chết!"
"Vù vù."
Ma khí từ bốn phương tám hướng lao tới, trực tiếp bao phủ tông chủ Hắc Long Tà Tông.

Trước khi chết, bên trong sức mạnh u ám truyền đến âm thanh từ như địa ngục: "Làm nô bộc cho bổn đế, ngươi không đủ tư cách."
"A."
Ma khí dồn nén đến, sinh ra một lực nghiền cực mạnh, tiếng kêu thảm thiết của tông chủ Hắc Long Tà Tông đột nhiên vang vọng toàn bộ sơn lâm.
"Răng rắc, răng rắc!"
…….
Hự!
Hự!
Sau khi mạt sát tông chủ Hắc Long Tà Tông, một linh năng cuồn cuộn dung nhập vào cơ thể của Diêu Mộng Oánh.

Cùng lúc đó, ma khí tràn ngập trong rừng rậm cũng bắt đầu điên cuồng gom lại, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.
"Ây."
Diêu Mộng Oánh lắc đầu nói: "Thuộc tính của bọn họ quá kém cỏi."
"…"
Tiêu Tội Kỷ co giật khóe miệng.
Dựa vào sự khuếch tán ra thuộc tính mạt sát năm tên Võ Vương, tiểu sư muội thật là đáng sợ!
"Đi!"
Lý Thanh Dương bay tới, trầm giọng nói: "Mau chóng diệt trừ Hắc Long Tà Tông, một người sống cũng không thể giữ."
Tiểu sư muội bạo phát ma khí, sự việc rất nghiêm trọng!
Xoạt!
Xoạt!
Lý Thanh Dương, Tô Tiểu Mạt và Hà Vô Địch, ba người vội vàng bay về phía cửa tông môn rách nát.
Theo sự thất bại của tông chủ và Trưởng lão, mấy ngàn tên đệ tử còn lại hoàn toàn không có sức đánh một trận, rất nhanh đã bị tàn sát, hầu như diệt cỏ tận gốc.
Lúc quét sạch chiến trường, Tô Tiểu Mạt phát hiện một căn phòng tối to lớn, bên trong la liệt vô số thi thể bị rút khô máu, có người tuổi trẻ, có người lớn tuổi, còn có đứa trẻ nhỏ tuổi!
"Nhất định là thôn dân bị mất tích ở thôn trang." Lý Thanh Dương nói.

"Mẹ nó."
Tô Tiểu Mạt nắm chặt bàn tay, phẫn nộ nói: "Đến đứa trẻ cũng không buông tha, đây chính là một đám súc sinh!"
"Vù vù."
Hỏa diễm nóng rực dâng lên, không chỉ đốt cháy cả tòa Hắc Long Tà Tông, mà còn đốt cháy tội nghiệt mà bọn họ tạo ra lúc còn sống.
Diêu Mộng Oánh bạo phát ma khí, không có người ngoài biết, bởi vì người biết đã chết hết.
"Chắc chắn chứ?"
Trong đại điện, Quân Thường Tiếu nói.
Lý Thanh Dương nói: "Chỉ cần đệ tử ở Hắc Long Tà Tông đều bị diệt trừ, khẳng định không có người biết!"
"Vậy là tốt rồi."
Quân Thường Tiếu vẫn rất yên tâm đối với nhị đệ tử này.
Thực ra, Diêu Mộng Oánh phóng thích ma khí không người ngoài nào có thể biết.
Nhưng Hắc Long Tà Tông bị diệt cũng khẳng định giấu không được, vỏn vẹn mấy ngày tại Nam Hoang Châu truyền ra, các đại tông môn đều đến hiện trường phát sinh sự việc.
"Ai làm?"
"Một Tà Tông ngũ lưu nói mất là mất rồi!"
"Quá lạ lùng!"
Cường giả khắp nơi nhìn tông môn đã hóa thành tro dưới ngọn lửa lớn đều trừng to mắt.
Tại khu vực Diêu Mộng Oánh và năm đại cao thủ Tà Tông giao đấu, một tăng nhân tuổi chừng chừng hai mươi đứng đấy, quanh thân tản ra mùi đàn hương nồng đậm.
"Xoạt!"
Hắn cầm một chiếc lá đã mục nát đặt trong lòng bàn tay, nhất thời sinh ra ánh sáng vàng.
"Vèo vèo—— —— "
Lá cây dần dần run rẩy, chợt có khí màu đen lượn lờ dâng lên.
"Pằng!"
Tăng nhân mặt mày thanh tú nắm chặt bàn tay, ngữ khí kiên định nói: "Nơi này nhất định có ma tu xuất hiện."
"Vù!"
Hắn vung tay lên, Phật châu trong tay bay lên, trong nháy mắt treo giữa không trung, từng tia sáng màu vàng kim chiếu rọi bao phủ mảnh đất bị ma khí ăn mòn.

"Vèo vèo —— —— "
Cây cỏ khô héo bị ánh sáng thần thánh bao phủ, từng sợi khí màu đen bay ra, sau đó bị lọc sạch.
"A Di Đà Phật."
Tăng nhân kia nói: "Ma tu này có ma khí rất mạnh, bần tăng phải tìm hắn, độ hóa hắn, để tránh tiếp tục làm hại thế gian!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui