Ma Tổ rất muốn khóc.
Đã không cách nào tồn tại được tại Tinh Linh giới, bây giờ lại bị coi như vật thí nghiệm dùng đểnghiên cứu.
Phải nhịn!
Phải sống sót!
Ma Tổ lần lượt tự an ủi mình.
Hắn đã nếm chịu đủ tang thương và tra tấn, đã luyện thành cường đại tâm cảnh, mặc dù bây giờ rơi vào hoàn cảnh rất nguy hiểm, nhưng cũng sẽ lau nước mắt để đối mặt.
Nhân vật phản diện vừa đáng thương lại vừa chăm chỉ, từng phong quang vô hạn qua, từng rơi xuống đáy cốc, nếm trải đủ loại cuộc sống khó khăn nhưng vẫn sống kiên cường như cũ.
"Động thủ đi."
Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói.
Thái Huyền lão nhân dẫn đầu các bác sĩ ngoại khoa nhìn nhau một cái, sau đó lần lượt đem dụng cụ giải phẩu ra.
"Rột rột!"
Thuốc mê được Miêu Tái Phượng rót vào trong miệng Ma Tổ.
Cái này thực ra là một loại độc dược, nhưng tác dụng của nó cũng chỉ làm tê liệt thân thể và linh hồn, cam đoan người bệnh không cảm giác được bất kỳ sự đau đớn nào trong khi phẫu thutaaj.
Ước chừng một lát.
Dược hiệu phát huy tác dụng, Ma Tổ mơ hồ thiếp đi.
Thế nhưng.
Chỉ lâm vào tình trạng giấc ngủ nông.
Có thể rõ ràng phát giác được, dao giải phẫu sắc bén đang du hành trên da thịt, mang những cảm giác ngứa ngáy.
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Bác sỹ Thái Huyền lão nhân cần mổ chính dùng dao rất điệu nghệ, chẳng mấy chốc đã giải phẫu xong thi thể của Ma Tổ.
Mọi người tỉ mỉ quan sát phần đầu, từ cấu tạo và hình thái thì có thể nhìn ra được, tùy tùng thi không có gì khác so với con người bình thường, có kinh mạch, có mạch máu, có ngũ tạng lục phủ, cũng có các loại xương cốt.
"Mổ sọ."
Quân Thường Tiếu hạ lệnh.
Một cái linh hồn xác nhập vào trong thi thể, phần quan trọng nhất là đầu, có lẽ bên trong cất giấu bí mật gì.
"Roẹt!"
Thái Huyền lão nhân đổi một cây dao giải phẫu mới tinh, bắt đầu tiến hành giải phẫu mổ sọ của Ma Tổ, chuyện này tương đối cần kỹ thuật, nếu như xảy ra vấn đề gì nặng thì chết, nhẹ thì biến thành người thực vật.
..
Tinh Linh giới, chấp pháp đường.
Một đám cao tầng ngồi trong phòng họp, màn hình bên trái hiện ra hình ảnh của số hiệu 9527.
"Mười hai nhất đẳng quý tộc bị giết, nhất định phải nghiêm trị." Một lão giả tức giận nói.
Mọi người đều tỏ ra đồng ý.
"Tùy tùng thi số hiệu 9527 giết chết mười hai quý tộc, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, tính chất cực hung ác, sau khi chấp pháp đường thương nghị thì tuyên án Hồn Hình, lập tức chấp hành!"
Đường chủ chấp pháp đường ngồi ở vị trí đầu đối diện với một thứ đồ tương tự như điện thoại tuyên bố, thanh âm thông qua trận pháp nội bộ lan truyền ra, vang vọng khắp các đại thành trì, võ giả trong Tinh Linh giới đều có thể nghe thấy rõ ràng.
"Giết mười hai quý tộc?"
"chẳng lẽ tùy tùng thi số hiệu 9527 muốn tạo phản sao!"
"Loại chuyện này cũng lâu rồi chưa xuất hiện, vì an toàn của chúng ta, nhất định phải bắt được tên nhóc kia!"
Dân bản địa Tinh Linh giới lòng đầy căm phẫn.
Tùy tùng thi là điểm đặc biệt của vị diện, đã lẫn vào trong cuộc sống thường ngày, mà bọn họ đã sai khiến thành thói quen, cho nên đương nhiên là vô cùng nghi ngờ và chán ghét đối với kẻ không nghe lời .
Ngược lại.
Những tùy tùng thi là nô lệ giống như hắn nghe thấy vậy, ánh mắt hiện lên một tia bi ai và hoảng loạn.
Bọn họ không đồng cảm với 9527, chỉ đồng cảm cho bản thân mình, bởi vì ai cũng không biết sau này bản thân mình có phải vì mâu thuẫn nhỏ mà sẽ bị chấp pháp đường trừng phạt hay không.
Mà lại là Hồn Hình.
Đây là loại cực hình vô cùng tàn nhẫn.
Tùy tùng thi có được ý thức, tất cả đều bắt nguồn từ linh hồn ký thác bên trong.
Hình phạt nặng nhất mà Tinh Linh giới dành cho tùy tùng thi cũng là trừng phạp về mặt linh hồn, từ đó khiến bọn hắn chắc chắn sẽ nhận lấy sự tra tấn khủng khiếp đồng thời sẽ từ từ hồn phi phách tán.
Sau khi Quân Thường Tiếu giết những kẻ quý tộc kia, Ma Tổ đã đoán được bản thân mình một khi được cho là hung thủ, khẳng định phải nhận lấy Hồn Hình.
"Hành hình đi."
Đường chủ chấp pháp đường nói.
Không có cảm tình, không có thương hại.
Trong mắt võ giả ở Tinh Linh giới thì Tùy tùng thi chỉ là một loại công cụ.
Sau khi đạt được một số điều kiện nào đó, tuy là có thể có được tự do, nhưng vẫn sẽ bị trói buộc bởi rất nhiều khuôn sáo như cũ.
"Vâng!"
Lão giả thực hiện việc hành hình mang trường bào bước ra đại điện, dừng lại ở những hình ảnh phát thảo trên mặt đất, sau đó lấy ra một la bàn đặt biệt, phía trên ngưng tụ rất nhiều ánh sáng.
Mỗi ánh sáng đều đại biểu cho một linh hồn.
Bên trong cũng có linh hồn của Ma Tổ, số hiệu là 9527.
Thực ra thì cái này cũng tương tự như linh hồn bổn nguyên, chỉ cần bị người khác khống chế, chẳng khác nào nắm quyền sinh sát.
"Soạt!"
Trước tiên lão giả Hành hình triệu linh hồn số hiệu 9527 ra, sau đó nhẹ nhẹ đặt vào trên một cái lỗnhỏ trên mặt đất.
"Vù vù!"
Tia sáng bùng lên, lửa đỏ xuất hiện.
Linh hồn số hiệu 9527 ở bên trong cái lỗ điên cuồng giãy dụa, dường như phải chịu đựng lửa hành hình tàn khốc nhất.
"Xì xì!"
Một lúc sau, hố lửa biến thành chảo dầu, linh hồn ở bên trong chịu đủ dày vò.
Tiếp đó, còn có roi hình, Lăng hình vv đủ các loại cực hình khác.
Linh hồn số hiệu 9527 tựa như đứa bé bất lực, ở bên trong chịu đựng sự tra tấn sống không bằng chết, mãi cho đến khi từ từ.
.
.
Phai mờ.
Hình ảnh hành hình được truyền đi trực tiếp từ hiện trường.
Khi võ giả Tinh Linh giới nhìn thấy linh hồn tùy tùng Thi ti tiện cuối cùng hóa thành hư vô, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười mãn nguyện.
Coi thường bề trên.
Phải chị cực hình cũng coi như hả hê lòng người.
Những tùy tùng thi kia không có địa vị không có tôn nghiêm thì rùng mình, trong lòng run sợ.
Thực ra nguyên nhân mà chấp pháp đường công khai hành hình, chính là muốn cho nhóm tùy tùng thi hiểu rõ đây chính là kết cục của những không nghe theo mệnh lệnh, không an phận thủ thường.
Hiệu quả trên cả dự tính.
Tùy tùng thi vốn trong nội tâm còn có lời oán giận, sau khi tận mắt nhìn thấy quá trình hành hình, càng thêm cố agắng phục vụ võ giả Tinh Linh giới.
Chết.
Không đáng sợ.
Đáng sợ là chịu đủ các loại cực hình, và hồn phi phách tán.
..
Mấy canh giờ sau.
Công hiệu của thuốc t dần dần biến mất.
Ma Tổ ngơ ngơ ngác ngác tỉnh lại, nhìn thấy không còn ánh đèn chói mắt, mà chính là trần nhà điêu khắc tinh xảo.
Suy nghĩ của hắn có chút hỗn loạn, lại cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
"Nước.
.
."
Thanh âm suy yếu.
Ma Tổ vừa hô lên, nước suối mát lạnh chảy dọc theo bờ môi chảy vào bên trong miệng, khiến hắn điên cuồng nuốt xuống như đang đi trong sa mạc mà gặp phải ốc đảo.
Nước vào bụng.
Suy nghĩ dần dần rõ ràng.
"Người anh em." Giọng nói của Quân Thường Tiếu truyền đến: "Cảm thấyc thế nào?"
Lúc này Ma Tổ mới ý thức được, thằng nhóc bưng bát đứng bên cạnh, sau đó cơn giận liền phát ra, muốn chửi ầm lên, lại đột nhiên cảm giác đầu óc giống như bị nổ tung.
"Ngươi vừa mổ sọ."
Quân Thường Tiếu nói: "Chớ lộn xộn, đừng suy nghĩ lung tung."
".
.
."
Ma Tổ nén lửa giận lại, yếu ớt nói: "Ngươi.
.
.
đã làm gì ta.
."
"Cứu ngươi."
"Cứu ta?"
Ma Tổ khó nhọc cười rộ lên.
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, lấy ra một vật to bằng móng tay, nói: "Đây là thứ tìm được trong đầu ngươi, sau khi kiểm tra sơ bộ, thì chắc chắn đây là một quả bom có khả năng kích nổ."
..
"Tông chủ, trong đầu con hàng này có đồ vật!"
"Thứ gì?"
"Nhảy lên, giống như trái tim."
Quân Thường Tiếu mang khẩu trang đi tới, sau khi tỉ mỉ quan sát, suy đoán nói: "Không phải là bom a sao?"
"Tít!"
"Tít!"
Đột nhiên, thứ đồ kia vang lên.
Quân Thường Tiếu vốn đang suy đoán, lập tức đoán được, cái này tuyệt đối chính là một thiết bị nổ, lại đột nhiên phát ra tiếng tít tít, có thể là đã bị kích hoạt!
"Soạt!"
Hắn nhanh chóng cầm lấy cây kéo bên cạnh, cắt đôi một cọng dây nhỏ bên trong thứ đồ kia.
"Răng rắc!"
Dây đứt, thanh âm ngừng lại.
"Phù!"
Quân Thường Tiếu thở phào, đưa tay gạt mồ hôi trên trán.
Thực ra thì thứ đồ kia có rất nhiều sợi dây với màu sắc khác nhau, bởi vì vì thời gian cấp bách, Cẩu Thặng quả quyết lựa chọn cắt đi sợ dây màu đỏ.
Vì sao lại là màu đỏ?
Bởi vì Quân Thường Tiếu vô thức nhớ tới màu sắc của hoa hồng.
Có thể là do vợ của hắn thêm cho hắn vận may Buff, thế mà lại đoán đúng, thành công bảo vệ được Ma Tổ sắp vì chịu hình phạt Hồn Hình mà linh hồn bị nổ tung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...