Sân trường học viện Royal cực kì náo nhiệt, đám học viên trong những bộ cánh cực kì sặc sỡ đang hướng mắt về phía sân khấu.
Hai hàng ghế đầu tiên gần sân khấu nhất dành cho các giáo viên và các bậc phụ huynh, đồng thời cũng là ban giám khảo của cuộc thi.
Sân khấu trang hoàng cực kì sặc sỡ, trên sân khấu, một ông MC trong bộ vest đen đang bước ra
- “ Kính thưa các vị giám khảo và các học viên của học viện, như các bạn đã biết, hôm nay là ngày lễ kỉ niệm thành lập học viện Royal, và ngay bây giờ là cuộc thi hoa khôi hằng năm. Tuy nhiên, năm nay có một sự đổi mới nho nhỏ, các bạn có muốn biết đó là gì không?”
Rồi ông ấy quay xuống phía khán giả làm ra vẻ bí hiểm
- “ Là gì?”
- “ Cái gì thì nói đi thầy.”
- “ Đổi mới cái gì?”
Đám học viên bên dưới bắt đầu tò mò
- “ Đáp lại sự tò mò của các bạn, tôi xin giải đáp ngay đây. Đổi mới đó là, năm nay chúng ta sẽ không chọn ra hoa khôi...”
- “ Vậy là sao?”
- “ Đùa à?”
- “ Không chọn hoa khôi thì chọn cái gì?”
- “ Đây là cuộc thi hoa khôi mà...”
Bla bla
Mc chưa nói hết câu đã bị đám đông bên dưới chặn họng.
- “ Được rồi, bình tĩnh nào các bạn, năm nay chúng ta sẽ không chọn hoa khôi mà sẽ bầu chọn danh hiệu công chúa của học viện Royal.”
- “ Tại sao lại là công chúa?”
- “ Rất đơn giản, vì học viện chúng ta đã có Hoàng tử thì tất nhiên phải có công chúa. Hai người đó sẽ là một cặp rất đẹp đôi, không phải sao?”
- “ Năm nay cũng sẽ có thêm một sự kiện vô cùng bất ngờ, đến cả tôi cũng rất ngạc nhiên khi nghe chuyện này, đó là hoàng tử của chúng ta cũng sẽ tham gia bầu chọn cho cuộc thi này.”
Nghe đến đây, đám đông ở dưới dường như rất bất ngờ, im bặt mất mấy giây rồi chợt vỡ òa. Đùa à? Hoàng tử vốn có bao giờ ưa mấy chuyện này đâu, việc anh ấy tham gia bầu chọn là chưa từng có trong lịch sử.
Ngay cả đến ban giám khảo cũng vô cùng ngạc nhiên, nhất là Lâm chủ tịch và Lâm phu nhân, hai người đưa mắt nhìn nhau rồi cười, thằng nhóc này, chắc chắn có vấn đề.
Trong lúc đó, điện thoại của Thiên Phong reo, mở ra là một tin nhắn từ “ai đó”
“ Nhóc con, khai thật với mẹ đi, có phải con lại có âm mưu gì không?”
“ Lát nữa mẹ sẽ biết.”
Lại còn ra vẻ bí mật, thằng nhóc này. Được rồi mẹ sẽ chờ xem con lại có trò vui gì. Cất điện thoại Lâm phu nhân hướng mắt về phía sân khấu, bà cũng khá tò mò về cô gái có tên Hoàng Thiên Nhi này.
***
- “ Trật tự, trật tự nào.” - MC tiếp tục gây chú ý. - “ Năm nay, cả học viện của chúng ta chỉ có 2 người tham gia và sẽ là đối thủ trực tiếp của nhau trong ba vòng thi. Một người là hoa khôi đương nhiệm của năm ngoái, người đã dành chiến thắng với tỉ lệ phiếu bầu rất cao - Nguyễn Ngọc Minh Châu, và người còn lại là cô học viên mới của chúng ta - Hoàng Thiên Nhi. Hai người đều rất xinh đẹp, rất tài năng, hãy chờ xem ai là người chiến thắng. Và bây giờ, tôi tuyên bố cuộc thi chính thức bắt đầu, với vòng thi đầu tiên, vòng thi trang phục.”
Vòng thi trang phục
Mỗi thí sinh được quyền lựa chọn bộ trang phục mà mình thích nhất, sau đó trình diễn, có thể giới thiệu lý do mình chọn nó, nói chung làm cho càng nhiều người thích càng tốt.
- “ Và bây giờ là thí sinh đầu tiên - Nguyễn Ngọc Minh Châu.”
Từ trong cánh gà, Minh Châu bước ra, đám đông bên dưới như vỡ òa.
Minh Châu ngày hôm nay mang một nét đẹp dịu dàng, lay động lòng người trong bộ váy dạ hội màu đỏ, ôm sát để lộ những đường cong quyến rũ, chiếc váy cúp ngực để lộ bờ vai trần cực kì gợi cảm, thân váy dài, uyển chuyển, thướt tha theo từng bước chân. Bộ trang sức đính đá saphire đỏ tinh xảo càng tăng thêm nét sang trọng, quý phái. Khuôn mặt được makeup vô cùng tinh tế, trên môi cô ta nở nụ cười cực kì dịu dàng, nhẹ nhàng tiến bước về phía trước với phong thái vô cùng tự tin. Minh Châu ngày hôm nay không biết đã hút hồn bao nhiêu chàng trai ngay từ cái nhìn đầu tiên. Bên dưới, ánh đèn flash nháy liên tục trong tiếng hò reo, phần khích của đám học viên.
Minh Châu tiến về phía trước, nhẹ nhàng cúi đầu
- “ Kính chào quý thầy cô và các vị trong ban giám khảo, em tên là Nguyễn Ngọc Minh Châu.” - Giọng nói dịu dàng mang dư vị thẹn thùng của con gái tuổi 16, làm cho rất nhiều người hài lòng.
Các vị phụ huynh và các thầy cô liên tục khen ngợi chủ tịch Minh Dương có đứa con gái vô cùng xinh đẹp.
- “ Chào Minh Châu, em có thể giới thiệu với cô và mọi người về bộ trang phục của mình không? Tại sao em lại chọn nó?” - Một giáo viên trẻ hỏi
- “ Dạ thưa cô, bộ trang phục của em được nhà thiết kế Mary - nhà thiết kế của tập đoàn thời trang Minh Dương thiết kế nên, lấy ý tưởng và màu sắc từ loài hoa hồng, sở dĩ em chọn màu đỏ vì màu này tượng trưng cho sự sang trọng, quý phái, giống như hoa hồng đỏ, đó là loài hoa cao quý nhất trong các loài hoa, kết hợp với bộ trang sức đính đá saphire đỏ do nhà thiết kế của Lâm Thị làm nên, em rất thích bộ trang phục này.” - Nói xong còn nở một nụ cười với đám đông dưới kia.
Câu trả lời vô cùng thông minh, vừa giới thiệu được nguồn gốc của bộ trang phục, vừa kéo “ Lâm Thị” vào cuộc.
- “ Cám ơn em, bộ trang phục của em rất tuyệt.”
- “ Cảm ơn cô.”
Đám đông bên dưới vỗ tay rần rần.
- “ Xin mời thí sinh tiếp theo, Hoàng Thiên Nhi.”
Hàng nghìn cặp mắt hướng về phía sân khấu, từ phía đó, một người con gái bước ra.
Cả học viện im phăng phắc không một tiếng động, dõi theo từng bước chân của người con gái đó.
Thiên Nhi bước chầm chậm trên sân khấu, khuôn mặt vô cảm, ánh mắt màu xanh lá cây lạnh băng quét qua đám người bên dưới, dừng lại trước mặt ban giám khảo, cô cúi đầu
- “ Xin Chào, em tên Hoàng Thiên Nhi.”
Một câu nói phá vỡ khung cảnh yên lặng nãy giờ, đám học viên như bừng tỉnh, tiếng vỗ tay ào ào vang lên không ngớt.
Trong khi đó, ở một góc
- “ Sao? Anh thấy thành quả của em như thế nào?” - Thiên Vy tự hào nói.
- “ Vy Vy, em giỏi lắm, bộ váy đó, rất hợp với Thiên Thiên.”
- “ Em biết mà.”
Hôm nay, Thiên Nhi mang một vẻ đẹp vừa sắc sảo vừa băng lãnh trong bộ váy dạ hội màu xanh nhạt. Chiếc váy dài, chiết eo, ôm gọn cơ thể, tôn lên dáng người mảnh mai của cô, thân váy gồm 2,3 lớp được cắt may vô cùng tinh xảo, ngang eo là một dây đai được đính thành hình hoa hồng cực kì độc đáo. Bộ trang sức hình hoa hồng đính đá saphire màu xanh tinh xảo kết hợp với chiếc váy càng tôn lên vẻ đẹp cao quý của cô. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, làn da trắng, đôi môi hồng, mái tóc đen dài thả tự do trông cô như một nàng công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích.
Đôi mắt băng lãnh nhìn thẳng về phía trước, không có một chút thẹn thùng, không một chút dịu dàng chỉ có sự lạnh lùng ngự trị.
Thiên Phong quan sát người con gái phía trên sân khấu, đôi môi anh cong lên thành một nụ cười nhẹ. Đêm nay, anh tìm thấy công chúa của mình rồi!
Ở phía ban giám khảo cũng vô cùng ngạc nhiên, nhất là vợ chồng chủ tịch Minh Dương, họ không ngờ, cô gái dám đánh con gái họ lại xinh đẹp như vậy, và hình như cô gái này quen quen.
Lâm chủ tịch và Lâm phu nhân cũng vô cùng ngạc nhiên
- “ Anh, anh có thấy cô bé này rất quen không?”
- “ Ừ, hình như chúng ta đã từng gặp nó ở đâu đó.”
* **
- “ Chào Thiên Nhi, cô có thể hỏi em một số câu hỏi được không?” - Một giáo viên mở lời
- “ Được ạ.”
- “ Bộ trang phục này lấy ý tưởng từ đâu?”
- “ Từ loài hoa hồng xanh.”
- “ Tại sao lại là hoa hồng xanh?”
- “ Vì màu xanh tượng trưng cho sự sống, sự tươi trẻ, tượng trưng cho khát vọng sống của con người, và vì hoa hồng xanh là loài hoa em thích.”
- “ Bộ trang sức của em, hình như là thiết kế của Rose.” - Người vừa nói là phu nhân của Minh Dương.
- “ Đúng vậy.”
Rose là một nhãn hiệu trang sức độc quyền rất nổi tiếng ở Anh, những người làm trong ngành thời trang như họ hầu như đều biết rất rõ, đặt hàng của Rose là việc cực kì khó khăn, một đơn hàng có khi phải mất 2-3 tháng mới hoàn thành huống chi bộ trang sức này chưa xuất hiện trên thị trường, làm thế nào mà cô gái này có thể có được?
- “ Ta rất thích bộ trang phục ngày hôm nay của con, đúng là chỉ có con mới hợp với nó. Con rất đẹp, Thiên Nhi.” - Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía người vừa nói, thì ra là Lâm phu nhân.
Thiên Nhi cũng hướng ánh mắt về phía bà, cô nở một nụ cười nhẹ, cúi đầu
- “ Cảm ơn người, Lâm phu nhân.”
Thiên Nhi không cảm thấy bất cứ áp lực nào với Lâm phu nhân, bà ấy hoàn toàn không giống như lời đồn mà ngược lại, bà ấy dịu dàng, thân thiện, cô có thiện cảm với bà ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lời khen của Lâm phu nhân khiến cho rất nhiều người ngạc nhiên vì trước giờ Lâm phu nhân nổi tiếng là người cực kì khó tính, làm việc với bà ấy, chỉ có chê, không có khen.
Minh Châu rất ấm ức vì từ trước đến nay, chưa bao giờ Lâm phu nhân khen cô ta một câu nào cả. Nhưng không sao, cô ta sẽ thắng cho bà ấy xem.
Chính Thiên Phong cũng vô cùng ngạc nhiên về mẹ mình, nhưng sau đó, anh lại cười cười, xem ra mẹ cũng rất biết nhìn người.
Điện thoại anh lại có một tin nhắn gửi đến
“ Con trai, thấy sao? Mẹ con mình có gu rất giống nhau đúng không?”
“ Sao mẹ biết con thích cô ấy?”
“ Mẹ sinh con ra mà con trai, không có chuyện gì giấu được mẹ đâu, nào nói cho mẹ xem con chuẩn bị có trò gì?”
“ Mẹ cứ đợi đi rồi biết.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...