Vạn Cổ Ma Tôn
Chương 446
Lúc này Lâm Tiêu mới cảm thấy có chút nặng nề, 400 cái cũng bắt đầu có chút quá sức, đây mới là biểu hiện hắn tới giới hạn.
Can Anh Túc: “……”
Những thiên kiêu khác: “…….”
“Đây có phải là người không?”
“Chắc không phải ăn gian gì đó chứ, một kẻ tu vi Toàn Đan cảnh tầng 5, sao có thể mạnh tới vậy?”
“Bình thường mà níu, đột phá được Hoá Đỉnh cảnh, mới có thể nâng được 100 tấn, vậy kẻ này là như thế nào.”
“400 đỉnh Huyền Vũ, ít cũng phải 400 tấn.
Mỗi 100 tấn hắn phải dùng 1 giao công lực, vậy 400 tấn là hắn dùng 4 giao công lực.”
(*giao: giao long, bé hơn rồng.)
“Đợi đã, các ngươi nhìn kìa, hình như hắn vẫn chưa muốn ngừng?”
“Không thể nào! Lúc nãy ta nhìn hắn thấy hắn đã tới giới hạn rồi mà.”
“Đúng thế, hắn đã nâng 400 đỉnh rồi, sao còn thừa sức.”
Kinh ngạc, hoài nghi, không dám tin.
Nhưng ngươi đang nâng đỉnh là Lâm Tiêu đây thì lại chả có tâm tình để ý tới mấy lời bàn tán này.
Cả người hắn phát ra một vòng ánh sáng vàng, hắn đánh ra một chưởng.
Một luồng linh lực quét qua mấy cái đỉnh Huyền Vũ.
“Lần nữa!”
Ầm Ầm.
Tầng 1 của tháp Thiên Mệnh Chân Long từ từ rung chuyển.
Ầm! Lần này là cả 400 cái đỉnh Huyền Vũ cùng bay lên, hơn nữa những cái đỉnh này không phải bay lên không trung mà tất cả bay vòng quanh Lâm Tiêu.
“Lần cuối cùng.”
Lâm Tiêu cắn răng nói một câu.
Vèo!
Sau đó lại thêm 200 cái đỉnh Huyền Vũ nữa bay lên nhập vào vòng xoáy này, cứ vậy Lâm Tiêu tổng cộng nâng được 1 nghìn cái đỉnh Huyền Vũ.
Tất cả mọi người đều im lặng, bọn họ chỉ biết trợn mắt nhìn thiếu niên này, một màn này làm cho nội tâm của bọn họ chịu sự đả kích nặng nề.
Quá kinh khủng! Mà hai từ kinh khủng này cũng không đủ để miêu tả cảnh tượng trước mắt.
Một nghìn cái đỉnh Huyền Vũ, trọng lực là bao nhiêu.
Vậy thì phải dùng cả 10 giao công lực sao.
Mà 10 giao công lực bằng với 1 long công lực.
(*long: rồng.)
Mà loại sức mạnh này đã là giới hạn của một Hoá Đỉnh cảnh bình thường rồi, nhưng thiếu niên này mới ở cảnh giới gì.
Toàn Đan cảnh tầng 5?
Loại quái vật này, thật là đáng sợ!
Lúc này sau khi điều khiển 1 nghìn cái đỉnh bay quanh mình, Lâm Tiêu cuối cùng cũng nặng nhọc vứt đỉnh Huyền Vũ thành một đống.
Bức tường để mọi người theo dõi phía trước có biến hoá.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...