Vạn Cổ Ma Tôn
Chương 362
Ài, thật đáng tiếc bọn họ không vào được.
Ba cường giả Hoá Đỉnh cảnh còn lại cũng thu hồi tầm mắt.
Hừ chỉ là quả Đoạn Lôi thôi mà.
Bọn họ bĩu môi nhưng lòng lại chua chát, vô cùng ghen tị.
“Hả?”
“Nguy rồi! đây, đây là chuyện gì vậy!!”
“Làm sao, làm sao lại là hắn!”
“Cái tên này là ma quỷ phải không!”
Đột nhiên mọi người xôn xao một trận, ba cường giả Hoá Đỉnh cảnh cũng vội vã nhìn qua.
Chuyện gì vậy? chả nhẽ có yêu thú cường đại bảo vệ bảo vật xuất hiện.
Nhưng khi mọi người nhìn kĩ lại, mặt ba vị cường giả này bắt đầu nhăn nhó.
Nhất là cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Thái Tuế thánh địa.
Ông ấy mau chóng xua tay, biểu thị bản thân không liên quan gì cả.
Trong màn nước phản chiếu cảnh đệ tử Huyền Kiếm Môn kia đang quan sát xung quanh.
Khi hắn thấy không có yêu thú nào ở đây, đang chuẩn bị đưa tay qua hái của Đoạn Lôi thì đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện ở ngay bên cạnh quả Đoạn Lôi.
Hắn còn đang sững sờ tì thân ảnh kia đã hái xong quả Đoạn Lôi, sau đó quay lại nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, hắn mới chớp mắt một cái thì thân ảnh kia biến mất.
Một chuỗi hành động diễn ra vô cùng quen thuộc, tốc độ thì vô cùng nhanh.
Còn cả ánh mắt lúc quay qua nhìn hắn cứ như đang nói “Ê đại ca, làm sao thế? Đồ này ngươi không cần hả? vậy ta lấy nhé!”
Lúc đệ tử của Huyền Kiếm Môn phản ứng lại mới gào thét phẫn nộ, nhưng lúc ấy thân ảnh kia cũng đã biến mất rồi.
Ánh mắt vị đệ tử của Huyền Kiếm Môn tràn đầy sát ý.
Đây đối với hắn là một cơ duyên khó có được.
Kẻ này, kẻ này là ai! Đừng để hắn tìm được nếu không hắn sẽ giết bằng được.
Đệ tử Huyền Kiếm Môn ở trong bí cảnh không biết kẻ này là ai.
Nhưng người ở ngoài bí cảnh lại rất rõ ràng kẻ này là ai.
“Trời đất, kẻ này, kẻ này có phải là thiếu niên lúc nãy lấy Cửu Linh Thảo của đệ tử Huyền Kiếm Môn không?”
“Phi, cái chuyện này cũng thật bất bình thường.”
“Còn có kiểu cướp đồ này sao?”
“Người thiếu niên kia thật vô nhân tính.”
“Khụ, nhỏ giọng thôi, ngươi không thấy mặt của đệ tử Huyền Kiếm Môn đang đen xì kìa à.”
Những đệ tử của môn phái khác bắt đầu nghị luận, đúng là không biết nên khóc hay nên cười.
Cảnh này đúng là quá thú vị rồi.
Đệ tử Huyền Kiếm Môn kia nếu ngay từ đầu đi qua hái quả, đừng mất thời gian nhìn ngó xung quanh, thì chắc là không bị đoạt mất cơ duyên như vật rồi.
“Tra cho ta! Kẻ này rốt cuộc là ai, lai lịch thế nào!” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn phẫn nộ phân phó cho đệ tử.
Đáng ghét! Tên tiểu tử thần bí này thật đáng ghét, hắn đã cướp của đệ tử Huyền Kiếm Môn hai lần rồi.
Hai bảo vật này đối với quá trình đột phá Hoá Đỉnh cảnh vô cùng quan trong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...