Vạn Cổ Ma Đế Kiếm Thể Trời Sinh

Tiện tì.

Vẻ mặt lạc lão sư bỗng bừng đỏ như thế núi lửa sắp phun trào.

- Ngươi nói ai? Là tiện tì hả.

- Ngươi xem ta có dám đánh chiết ngươi không!

- A ta sai rồi,

A ta nói ta là tiện tị còn người là mỹ nữ đẹp nhất thế gian a!

- Ngươi có thật sự là thu ta làm độ đề không vậy, còn chưa vô phong một ngày mà ngươi đã đánh ta ra như thế này rồi, sau này ta còn biết sống sao nữa đây a.

- Hứ, ngươi có tin bà đây cho người thêm mấy đòn nữa không hả.

- ựa thôi thoii đệ tự xin nhận lỗi ạ.

- Này đậy là Vòng Bát Đấu thứ này coi như là quá gặp mặt ta cho ngươi.

- Hứ quà ư cái đồ này mà là qua ư.

- Cái gì! Ngươi còn giám chê sao?

- Ngươi còn nhìn ta, chả nghẽ ngươi còn muốn ta đeo cho ngươi sao!

- Mời xin người nhẹ tay chút!


- Hứ cái tên tiểu tử thối này.

Ầm ầm.!

Vẻ mặt Trần Hạo sư hết lên như cái tổ ông, thấy còn tròn hơn quả trái bóng nữa là.

- Giờ thì ngươi muốn ngươi tự đeo hay là để ta đeo đây.

- Ta đeo Ta đeo a!

Trần hạo vừa đeo vào liền khen:

- Cũng khôi tồi đấy chứ đẹp à nha.

Nhưng ngay lập tức cả người hắn bị dí xuống đất.

Hắn ngạc nhiên ngơ nhác.

" cái vòng bát đấu này không phải là phá khí phòng ngự ư"

- Sự phụ sao cái vòng này nặng thế này a rất cuộc nó có tác dụng gì chứ!

Vẻ mặt sư phụ hắn liền cười tươi lên nhìn hắn nói:

- Ha Ha,cảm giác thế nào hả? Có phải tuyệt vời lắm không.

- Tối tiểu cũng là hai vạn tám trăm cân đây.

Vẻ mặt Trần Hạo cắt không còn giọt máu:

- Cái gì cơ hai vạn tám trăm cân!

- Vậy thì ta không cần thứ vô bổ này nữa. Ta không muốn lúc nào luyện công cũng phải mang thêm một quả tạ như này.

- Sự phụ ta năn nỉ người đó tháo ra cho ra được không?

Trần hạo nói với vẻ mặt nũng nịu.

Lập tức nhận ngay một sút thẳng mặt đến từ vị trí của Lạc sư phụ.

- Hứ đừng có phí công sức làm gì!

- Một khi đeo nó lên ngại từ ngươi tự phá vỡ nó thì không ai tháo được đâu.

Lập tức ánh mắt Trần Hạo léo sáng nhìn sang cục đá bên cạnh hắn liền bò ra lấy vòng tay đập vô đá nhưng kì lạ chỉ vừa chạm vô cục đá đã bay màu chỉ còn lại những mảnh vụn li ti.

- à quên nói với ngươi có vòng đó chỉ có hiệu lực khi ngươi ở trúc cơ mà thôi, à nữa là mỗi tầng nó sẽ tăng thêm hai vạn cân đó nha. Ngươi phải cố lên a.

- Cái gì một tiểu cảnh giới tăng hai vạn cân.


- Vậy không phải là nếu ta đột phá lên trúc cơ nhị tinh mà cơ thể chưa tích ứng được với trọng lượng này há có không phải là ta bay mày luôn sao!

- Ngươi nói đúng rồi đó, ở phía kia có tháp nước nó có thể giúp ngươi tu luyện thân thể ấy.

" hứ với công pháp luyện thể lão tư đây đang cầm cái vòng này đúng chỉ là trẻ con mà thôi nhưng, ta lấy đâu ra tài nguyên mà tăng cấp công pháp luyện thể đây "

- À quên bảo ngươi là từ trước đến giờ ta không nhận để tử, ngươi là người đầu tiên đó.

- Mà cũng vì không nhận đệ tử lên tài nguyên tu luyện ta cho ba phong kia rồi vậy lên vấn đề tài nguyên ngươi tự tìn cách đi nha.

- Hả, rốt cuộc ngươi có phải là sư phụ của ta không vậy.

- À thêm một tin nữa là ba tháng sau là tỉ thí các phong với nhau vậy lên nội trong 3 tháng ngươi phải lên được kim đan cảnh đó.

Vẻ mặt trần hạo lập tức tái như con nhái không còn gì để hình dung ra trường hợp này.

- Rốt cuộc là ta bái sự dính dạng gì vậy trời.

- Nào nào giờ vi sư sẽ cho ngươi đi quanh một vòng tứ phong này của ta ha.

- Đây là ngọc nữ pháp tường ngay thì ta sẽ ở đây ngươi có việc gì thì cứu đến đây tìm ta là được.

" một ngôi nhà đơn giản giữa một rừng hoa nở trong rất đẹp và hú người "

- Cũng không tệ lắm nhỉ!

- Không tệ là sao hả muốn ăn đòn nữa sao.

- Ở kia có cái hồ gọi là hồ thiên linh. nó có tác dụng trị thương, mai sau ngươi sẽ phải đến đó thường suyên đấy.

Nghe xong vẻ mặt trần hạo tái lại càng tái hơn.

- Còn kia là đỉnh núi của phong này ở trên đó mỏm đá đủ để ngươi lên đó ngộ đạo rất có ích khi ngươi đột phá hoá thần cảnh.


- Hứ ngươi đi với ta có thể vui lên tý được không hả.

- Người cứu kéo ta đi như vậy thật sự là rất giống rách cổ chó mang đi thịt đó ngươi có biết không hả!

Vẻ mặt của vân lạc bỗng cười lên một cái nham nhiểu rồi nói:

- Được hay lắm.

Sau câu nói đó là một hành động mà khiến Trần Hạo phải bó bột ngay lập tức, vân lạc liền thả tay ra cho anh hạo nhà ta dơi từ trên cao xuống cộng với việc trong lược của vòng bát đấu kiến cho hắn không thể phi hành được lập tức bị rơi thẳng xuống đất.

- Á Á..... Á

Uỳnh

Hứ đây đây là nơi nào!

- Đây là động phủ của ta chỗ này ngươi không thể lại gần đâu.

- Vì sao lại như vậy.

- Hỏi hỏi hỏi, "người còn giám hỏi ta nữa sao hả?"

Lập tức anh hạo là bị thêm một chận đòn.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui