Băng mắt thường cũng có thể thấy được vết rạn nứt không gian, không ngừng lan tràn như mạng nhện trên bầu trời.
"Đối thủ của ông là ta!" Trong mắt của Vân Hương Nhi ngập tràn ý lạnh và sát ý dập dờn, nàng quát lại.
Ngọn lửa nóng rực không cách nào hình dung đang khao khát cuốn lấy, mạnh mẽ hút hết linh lực Thiên Ma từ trên người Từ Thương Uyên, cho dù hai người ở hai cảnh giới không ngang nhau, nhưng nhờ huyết mạch Thất Sắc Tường Vân Phượng, Vân Hương Nhi vẫn có thể chặn được linh lực bá đạo của Từ Thương Uyên!
"Lợi hại quá, không ngờ trong Linh Tiêu Tông vẫn còn ẩn giấu một nhân vật có tiếng tăm như cô, đúng là ông đây không nhìn thấy!"
Từ Thương Uyên lặng lẽ nở nụ cười, nhìn linh lực đang phóng ra quanh người nàng, "Nhưng tiếc là, với thực lực này, cho dù cô có ưu thế về huyết mạch đi nữa thì cũng không có tác dụng gì!"
"Ầm!" Linh lực quanh người Từ Thương Uyên hoàn toàn phóng thịch, vượt xa gợn sóng từ cảnh giới Bất Diệt trên người Vân Hương Nhi, điên cuồng bao phủ, linh lực Thiên Ma quấn quanh một thứ năng lượng bất diệt duy nhất, dễ dàng đánh cho Vân Hương Nhi phải lui về phía sau.
Ngay sau đó, khóe miệng Từ Thương Uyên mang theo sát ý rõ ràng, cơ thể hơi chuyển động, ông ta đánh thẳng về phía 'Vân Hương Nhi.
Thấy thế, trong đôi mắt của Vân Hương Nhi nghiêm túc hơn vài phần, nhưng lại không hề sợ hãi và hoảng hốt, một mình nàng chống lại.
Một hồi đại chiến chấn động trời đất cũng hoàn toàn bùng nổ.
Ở nơi sâu xa trong Linh Tiêu Tông.
Đông Phương Dịch đứng trên đỉnh của ngọn núi Thái Thượng, đôi mắt màu đen sáng ngời nhìn chăm chú vào trận chiến hỗn loạn ở thành Thiên Hòe, sắc mặt lạnh lùng.
"Trưởng lão, Thất Huyền Tông và Thiên Ma cung đều xông tới, ngài có cần đi tránh không ạ?" Một đệ tử hoảng loạn chạy tới, hắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt lo lắng vô cùng.
"Tránh đầu sóng ngọn gió sao? Ngươi đang nói đùa à, lão phu cần tránh bọn họ sao?" Đông Phương Dịch giận dữ cười nói.
Tên đệ tử kia không dám trả lời!
Đông Phương Dịch cũng không trút giận lên người hắn, ánh mắt nhìn về phía chiến hỏa ở nơi thành Thiên Hòe, linh lực bao vây, âm thanh vang vọng khắp tòa thành!
"Lão phu nghe lệnh đại tông chủ, lệnh cho đệ tử toàn tông tử chiến, quyết không lùi!"
"Thành Thiên Hòe bị tập kích rồi!"
Ở trong thành Giang Lâm cách thành Thiên Hòe không xa, Hạ Chỉ Lan nhìn miếng ngọc bội đỏ như máu ở trong lòng bàn tay, nghiêm mặt nói.
Trần Mộc vung kiếm ra, tiện tay chém giết một tên trưởng lão của Thất Huyền Tông nữa, ánh mắt không khỏi nhìn về phía thành Thiên Hòe, ở nơi đó, rõ ràng có ba luồng linh lực khủng bố đang nhanh chóng phủ vây, mà gợn sóng này đã đạt đến cảnh giới Bất Diệt rồi.
"Xem ra, Hàn tỷ đúng lúc chạy tới rồi!" Trần Mộc nói.
Trần Mộc nhíu mày: "Chúng ta nhanh hơn một chút thôi!"
Lúc này, hai người không dừng lại nữa, nhanh chóng chạy về phía thành Thiên Hòe.
Sau lưng hẳn, một đống thi thể của đệ tử Thất Huyền Tông, rất nhiều bách tính thành Giang Lâm đều kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, chỉ một chiêu kiếm đã giải quyết hết trưởng lão Thất Huyền Tông, bọn họ đều hít một hơi lạnh, kinh ngạc Vô cùng.
Bọn họ vô thức cảm thấy rằng, lần này chưa chắc Thất Huyền Tông đã có thể thắng được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...