Mọi con đường đều dẫn tới La Mã, trong thương đạo cũng có những cường giả thương hoàng.
Khi không gian chứa đầy ý cảnh huyền bí vô tận, một dòng nước đen tối mạnh mẽ như biển cả lập tức quét ra khỏi bầu trời.
Thứ nước tối tăm này dày đặc như bùn và có màu đen, ngăn cản ánh nắng mặt trời, giống như hiện thân của biển Chết. Mỗi giọt nước đều mang theo những dao động đáng sợ cùng sức nặng hàng triệu cân.
Đây là thương vực của Đường Hạo Thiên, Hắc Minh Hải Vực.
Đường Hạo Thiên không chỉ là hoàng đế của Ninh Quốc mà khi còn trẻ, ông ta còn là một quái vật vô song với tài năng thương đạo xuất chúng. Nếu không, ông ta đã không thể vượt qua các hoàng tử tài năng ngày đó để lên ngôi hoàng đế.
Khi thương vực được khai triển, nước biển Đen như dòng nước lũ lần lượt tràn ra và quấn quanh thân thương của Đường Hạo Thiên.
Sau đó, thân thương của ông ta rung lên, mang theo một sức mạnh nặng tới hàng triệu cân, đâm thẳng về phía cổ họng Trần Mộc.
Phía trên bầu trời, một kiếm quang và một thương quang xé nát bầu trời, sau đó va chạm dữ dội trước đôi mắt mở to của mọi người.
Bùm.
Vào thời điểm chúng va chạm, bầu trời bị nổ thành một cái lỗ lớn như một vực thẳm, ngay sau đó là một âm thanh khủng khiếp vang lên. Dư chấn của vụ nổ điên cuồng tàn phá bốn phía.
Đây là sự va chạm giữa hoàng giả thương đạo vào hoàng giả kiếm đạo, ngọn lửa và dòng nước tối tăm điên cuồng tấn công lẫn nhau, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tuy nhiên, ngoài dự đoán của mọi người, cho dù Đường Hạo Thiên có sử dụng thương vực thì Trần Mộc vẫn có thể chống đỡ được. Dưới sự tấn công của dòng nước đen dữ tợn như thủy triều, ngọn lửa bao bọc toàn thân Trần Mộc vẫn vững như đá tảng, không thể lay chuyển được.
"Xem ra, hai chọi một cũng không thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối được." Ma Ha và Trí Mệnh nhìn vụ va chạm khủng khiếp trên bầu trời, khuôn mặt lộ ra vẻ khó coi.
Sau đó, hai người nhìn nhau, rồi nhìn về phía Trần Thiên Hải phía dưới.
“Trước tiên cứ chặt đứt tứ chỉ của hắn đã!” Ma Ha lạnh lẽo nói.
Nếu Trần Mộc Phong chủ động xông vào Hoàng Thành để cứu Trần Thiên Hải, chứng tỏ nhà họ Trần là điểm yếu của Trần Mộc. Có lẽ, nếu uy hiếp tính mạng Trần Thiên Hải sẽ khiến Trần Mộc kiêng dè hơn.
Nghĩ vậy, hai người lập tức về phía Trần Thiên Hải.
Mặt Trần Thiên Hải biến sắc, trong nháy mắt hiểu rõ ý đồ của đối phương, lập tức quay người muốn bỏ chạy.
Nhưng lúc này, chân ông ta đã bị dây sắt trói chặt.
"Hừ, một lão già như ông mà cũng muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bọn ta sao, đúng là nực cười!"
Trong mắt Ma Ha hiện lên một tia khinh thường, duỗi ra bàn tay to lớn của mình ra, tức giận lao về phía Trần Thiên Hải. Chấn động kinh khủng khiến mặt đất trong quảng trường sụp đổ.
Phía trên bầu trời, dường như cảm nhận được động tĩnh phía dưới, trên môi Đường Hạo Thiên nở nụ cười vui vẻ. Xuyên qua cuộc chiến của thương kiếm và linh lực, ông ta nhìn chằm chăm Trần Mộc ở phía xa: "Cha ngươi sắp chết rồi mà ngươi vẫn cố giả vờ bình tĩnh sao?"
Ông ta đang chờ Trần Mộc lộ ra sơ hở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...