Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Ngũ hành cân bằng, hội tụ và xoay chuyển xung quanh đoá hoa.

"Đây là... Ngũ hành hội tụ sao?"

"Phốc!"

"Hả, đây là Linh Căn Ngũ Hành sao? Ta còn tưởng hắn lợi hại tới mức nào chứ? Nào ngờ cũng chỉ có Linh Căn Ngũ Hành!"

"Không so sánh thì quả thật không biết được ai hơn ai kém!"

Một người là Linh Căn thường xuân bảy sắc cầu vồng, một người là Linh Căn Súng Hồn, bọn họ vốn còn đang ngóng chờ chàng thanh niên Trần Mộc này sẽ thể hiện ra thứ Linh Căn cao cấp hơn người.

Nào ngờ hắn chỉ thể hiện được loại Linh Căn cơ bản nhất, đó là Linh Căn Ngũ Hành.

Không ít người cười lớn, những tiếng nhạo báng, mỉa mai cũng rầm rộ vang lên.


Trần Mộc không hề để ý mấy lời nhạo báng đó.

Bởi vì hắn không cần thiết phải tốn lời giải thích với mấy kẻ ngu ngốc!

Vừa rồi hắn đã cố gắng khống chế Linh Căn của bản thân, nếu như bộc phát hết toàn bộ ra thì e là sức mạnh của Đạo Thai Tiên Thiên sẽ phá tan Linh Tiêu Tông này mất.

Đạo Thai Tiên Thiên rất gần với Đạo Pháp tự nhiên, chính làm một loại Linh Căn siêu phàm của Thiên Đạo.

Mấy kẻ thấp kém sao có thể hiểu được loại Linh Căn này chứ!

"Được rồi!", điện chủ Thiên Điện xua tay ra hiệu yên lặng, tất cả mọi người lập tức im ắng lại.

"Giờ thì bắt đầu chọn người thôi!", điện chủ Thiên Điện cười khẩy nói.


Còn ông già điện chủ Anh Điện đã sớm bồn chồn không thể chờ đợi thêm được nữa.

Ngoại trừ Trần Mộc, hai anh em Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan quả là nhân tài hiếm gặp, lại còn sở hữu loại Linh Căn hiếm, ngay cả những thiên tài võ đạo cũng phải kinh ngạc, chắc chắn sau này sẽ lập được vô số công!

Ngay sau đó, ông ta nói lớn: "Hạ Phi Vũ, Hạ Chỉ Lan, hai anh em các ngươi hãy chọn Anh Điện của ta đi, đảm bảo đầy đủ nguồn tài nguyên tu luyện, nếu trong vòng một năm, hai ngươi mà không đạt được cảnh giới Thần Tàng thì ta sẽ đứng thế trồng cây chuối để gội đầu cho xem!"

Ông ta vừa dứt lời thì điện chủ Địa Điện cũng mỉa mai nói: "Thôi đi, Anh Điện của ông nghèo đến mức nào rồi, năm nào cũng thế, chẳng thấy khấm khá hơn tẹo nào, để cho hai anh em họ vào Anh Điện của ông thì chẳng khác gì đâm đầu vào trại tị nạn rồi cùng chịu cảnh nghèo khổ cả! Tốt nhất là của ta, Địa Điện của ta tài nguyên dồi dào không đếm xuế, đủ cung ứng cho mọi yêu cầu tu luyện của hai ngươi!"

"Lời này của ông khó nghe quá đấy, trại tị nạn nào? Khốn kiếp, ông có gan thì nhắc lại lần nữa xeml"

"Nào, ta mà lại phải sợ kẻ sắp xuống lỗ như ông à!"

Hai vị điện chủ chỉ vì tranh giành Hạ Phi Vũ và Hạ Chỉ Lan mà tranh cãi túi bụi, không ai can được.

Ngược lại, Trần Mộc lại không được ai đếm xỉa tới, đứng lạc lõng ở một bên.

"Trần Mộc, ngươi muốn vào Điện nào?", Hạ Chỉ Lan bất giác nhìn về phía Trần Mộc cất tiếng hỏi.

Trần Mộc khẽ chau mày, ngước mắt nhìn một lượt về phía Thiên Điện, Địa Điện và Anh Điện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui